Chương 56 - Hoa Lan
Chương 56 - Hoa LanChương 56 - Hoa Lan
"Vi Vi, chậu hoa lan này...là em mang tới đây à?”
Cố Dung Thời chỉ vào chậu hoa lan bỗng dưng nhiều ra ở góc tường, cũng không biết có phải là ảo giác của Cố Vi Vi hay không nhưng cô cảm giác âm điệu nói chuyện của Cố Dung Thời có hơi không đúng, âm thanh cũng có chút hơi cao.
"Đúng vậy, em thấy phòng của anh chỉ có mấy màu đen, trắng, xám nhìn không có sức sống gì cả nên vừa rồi đi cửa hàng bách hóa thấy ven đường có bán hoa mới mua hai chậu hoa lan về cho anh, trông chúng rất xinh đẹp đúng không?
Thật ra hoa lan này là do cô mang từ trong không gian ra ngoài.
Trước đó mua được rất nhiêu hạt giống đều bị cô mang vào trồng trong không gian.
Hiện tại muốn lấy cây xanh ra trang trí cho nhà của Cố Dung Thời cho có thêm không khí nên Tô Vi Vi đã bỏ hai chậu hoa lan ra ngoài.
Không phải mọi người đều nói công tử như lan, dù mọc trong núi sâu cũng luôn thơm ngát hay sao.
Cảm giác mà Cố Dung Thời mang lại cho Cố Vi Vi chính là đóa lan trong núi sâu... (J v Đ thơm quá - -
Đúng dịp hiện tại hoa lan trong không gian đang nở rực rỡ, trong đó có hai cây cả hoa văn lẫn sắc đều trắng như tuyết, vẻ ngoài như hoa sen khiến Tô Vi Vi vừa nhìn đã rất thích nên đã mang ra.
Hoa đẹp như vậy chắc hẳn khi Cố Dung Thời nhìn thấy tâm trạng cũng sẽ càng tốt, bệnh của anh cũng mau khỏi hơn đúng không?
Lông mày đẹp của Cố Dung Thời hơi nhướng lên: "Mua được ở ven đường?"
"Đúng thế. Làm sao vậy? Có cái gì không đúng sao?"
"Vậy em mua hai chậu hoa này hết bao nhiêu tiên?"
"A? Tốn...mấy đồng tiền?"
Sự thật là không có tốn tiền nha.
Cố Dung Thời đỡ trán.
"Vậy em có biết hay không, đây chính là Tố Quan Hà Đỉnh, một loại hoa lan vô cùng hiếm có. Hoa lan này còn thuộc hàng cực phẩm và rất nổi tiếng. Đặc biệt như cây này, toàn bộ cành lan được tạo dáng thành 'Tố Quan Hà Đỉnh, tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm” Tô Vi Vi:..
Cô thật sự chưa từng nghiên cứu qua.
Chậu hoa này lại quý giá như vậy sao?
Nhưng mà trong không gian của cô vẫn còn một cây nữa đó.
Hơn nữa cây lan đó có phẩm tướng lại càng tốt hơn một chút.
Giờ phút này Cố Dung Thời cũng rất bội phục Tô Vi Ví.
Tùy tiện mua một chậu hoa cũng là hoa lan quy giá, đặc biệt là...
Chỉ tốn mấy đồng đã mua được?
Vậy có khác gì nhặt được đâu?
"Năm ngoái, tôi ở Kinh thị thấy một người có một gốc Tố Quan Hà Đỉnh, phẩm tướng còn không tốt bằng cây này nhưng đã có người nguyện ý bỏ ra một trăm vạn muốn mua, cây này của em..."
Tô Vi Vi:...oh my god (0710)
Nhưng cả hai đều không biết trong tương lai không xa, trong một lần triển lãm hoa lan thì một gốc 'Tố Quan Hà Đỉnh đến từ tỉnh Y đã được định giá tới 1500 vạn.
Tại hiện trường lập tức có người bỏ ra 1000 vạn muốn mua, nhưng có được như nguyện hay không vẫn khó mà nói được.
Hiện tại, Cố Dung Thời nhìn Tô Vi Vi trừng to hai mắt, mặt tràn đầy khiếp sợ liền nhịn không được buồn cười xoa đầu cô.
"Hoa lan này em muốn xử lý như thế nào?"
"Xử lý?
Tô Vi Vi lắc đầu: "Hoa này là em mua cho anh."
"Hoa lan này quý như vậy tôi cũng không nhận được, em có lòng đã rất tốt rồi."
Cố Dung Thời nhìn Tô Vi Vi vẫn còn đang cảm thấy ngoài ý muốn nên trực tiếp đưa ra đề nghị.
"Hoa lan này em có thể mang về nhà tự mình dưỡng, loại hoa lan này dưỡng càng lâu ngày thì giá trị sẽ càng cao. Hơn nữa, cây hoa lan này cũng thật sự rất đẹp, nhưng...Dưỡng hoa lan cũng yêu câu rất nhiều thứ, hoa lan lại rất khó dưỡng vậy nên nếu xảy ra chuyện gì sẽ rất đáng tiếc. Vì thế em cũng có thể suy nghĩ đến việc bán nó cho người trong nghề, nếu em muốn bán tôi cũng có thể giúp em liên hệ người mua."
Cố Dung Thời thiên về lựa chọn thứ hai hơn. Tình huống nhà Tô Vi Vi như thế nào anh cũng rất rõ, so sánh giữa một chậu hoa đẹp và một trăm vạn có lẽ bọn họ sẽ càng thích tiên mặt hơn. Càng không cần nói đến thật ra Cố Dung Thời cũng có chút lòng riêng...