Chương 614 - Suy Đoán Lớn Mật
Chương 614 - Suy Đoán Lớn MậtChương 614 - Suy Đoán Lớn Mật
Nhưng...
Nhìn Tô Vi Vi đang cười khanh khách, lại nhìn Tiểu Huyên Huyên đáng yêu ở giữa...
Đột nhiên cảm thấy...Khung cảnh này giống như là một gia đình vậy, cảm giác...Cũng không tôi.
Lập tức, đối với việc tiểu đậu đinh đứng giữa liền không còn phản đối gì.
Ai bảo đây là em gái của Vi Vi chứ, anh đành nhịn một chút...
Đến phòng cấp cứu, Tô Vi Vi vừa nhận được tin nhắn, Tiểu Hạo Hạo đã được đưa về phòng.
Lại quay đầu đến phòng bệnh, vừa đi, Tô Vi Vi rốt cuộc cũng nghĩ ra một chuyện.
"Phải rồi, Cố Dung Thời, bắt được Lâm Sương chưa?”
Vốn dĩ cô chật vật như vậy, còn Tiểu Hạo Hạo thì bị thương, đều là do một tay Lâm Sương tạo ral
Không thể cho cô ta chạy thoát.
"Bắt được rồi."
Lúc ấy Cố Dung Thời đi tìm Tô Vi Vi, đã nghe người ta nói xảy ra tai nạn xe cộ...Ách, nói tai nạn xe cộ không đúng lắm, là suýt chút nữa xảy ra tai nạn xe cộ.
Sau đó nhận được điện thoại của Tô Vị Vi, Cố Dung Thời đem mọi chuyện liên kết lại, cũng hiểu được cơ bản sự tình.
Khẳng định Lâm Sương không thoát được liên quan.
"Lâm Sương đại khái cũng biết mình phạm tội, có lẽ muốn trốn đi, sau khi anh báo cảnh sát, lúc cảnh sát đến nhà cô ta, cô ta đang dọn dẹp hành lý."
Trốn?
Tô Vi Vi cũng không biết nên nói thế nào.
Chỉ là thể trao cho cô ta một cái... Giải thưởng vai ác xuất sắc nhất?
"Anh đã tìm được nhân chứng hiện trường rồi, hơn nữa lúc đó ven đường có một chiếc xe đang đỗ, camera hành trình của nó cũng có ghi lại, đây đủ nhân chứng vật chứng, lần này cô ta đừng mong có thể thoát tội."
"Đã biết, Cố Dung Thời anh mà ra tay Lâm Sương đương nhiên chạy không nổi." Tô Vi Vi muốn thơm Cố Dung Thời một cái để cảm tạ.
Nhưng...
Khụ, Tiểu Huyên Huyên còn đang nhìn, Tô Vị Vi mày phải chú ý thế giới quan lành mạnh của trẻ nhỏ, nhịn xuống!...
Rốt cuộc tới trước cửa phòng bệnh Tiểu Hạo Hạo.
Tô Vi Vi vừa đẩy cửa ra, liền phát hiện...Bầu không khí bên trong không đúng lắm.
Thịnh Thương Cảnh đang đứng đối diện Trình Lam.
Trong tay Thịnh Thương Cảnh cầm thứ gì đó, đang chất vấn Trình Lam, mà Trình Lam vẻ mặt tràn ngập kháng cự.
Có chuyện gì?
Tô Vi Vi theo bản năng vội bước vào, đứng chắn giữa hai người, đứng đối mặt với Thịnh Tâm Cảnh.
"Anh Thịnh, có gì chúng ta từ từ nói, chị Trình vừa mới bị dọa sợ, không chịu nổi anh nhìn chăm chằm như vậy."
Thịnh Thương Cảnh nhìn thấy Tô Vi Vi, hít sâu một hơi.
"Được, Vi Vi, em đến đúng lúc lắm, em hỏi cô ấy cho tôi, tại sao nhóm máu của Tiểu Hạo Hạo cũng là RH âm tính?”
Tô Vi Vi:...
Gì?
Máu của Tiểu Hạo Hạo là máu gấu trúc?
Nhưng mà...
"Nhóm máu đều là trời sinh, có Rh gì đó cũng bình thường mà, ạnh Thịnh hỏi câu này thật kì lạ."
Thịnh Thương Cảnh nghe xong, chỉ chỉ vào ngực mình.
"Nhóm máu của tôi cũng là RH âm tính, vừa nãy Trình Lam kéo tôi, nói Tiểu Hạo Hạo cần tôi hiến máu cho, tôi thật ra rất tò mò, vì sao cô ấy lại biết tôi và Tiểu Hạo Hạo có cùng nhóm máu? Chẳng lẽ cô ấy còn đoán trước được tương lai?"
Trước đó Thịnh Thương Cảnh còn tưởng Trình Lam lo lắng đến điên rồi, cho nên mới lôi kéo anh không buông tay.
Nhưng hôm nay xem ra...Nơi này, chắc chắn còn chuyện gì đó mà anh không biết. Nhóm máu của anh, một người mới gặp lần đầu như Trình Lam sao có thể rõ ràng đến thế.
Hơn nữa anh và Tiểu Hạo Hạo có chung một nhóm máu, trên thế giới làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy.
Trong lòng Thịnh Thương Cảnh âm thầm đưa ra một suy đoán lớn mật.