Chương 93 - Trừng Phạt Huyên Huyên
Chương 93 - Trừng Phạt Huyên HuyênChương 93 - Trừng Phạt Huyên Huyên
"Hình phạt dành cho Huyên Huyên chính là... Đi xin lỗi ông ngoại, đồng thời, suy xét tới việc ông ngoại mới đến nhà mấy ngày nay, chưa quen thuộc với mọi thứ, muốn Huyên Huyên quan tâm ông ngoại nhiều hơn."
Tô Vi Vi thông báo các biện pháp trừng phạt.
Thật ra căn bản Tô Vi Vi cũng không mong đợi tiểu đậu đỉnh 2 tuổi chăm sóc người khác nhiều.
Nhưng để trẻ em nuôi dưỡng ý thức trách nhiệm từ nhỏ, hiểu lòng biết ơn và chăm sóc người thân, chắc chắn không có hại gì.
Huyên Huyên khóc thút tha thút thít nức nở, "Chị hai, chị muốn em chăm sóc ông ngoại như thế nào?”
"Ừm, Huyên Huyên có thể rót nước cho ông ngoại, mang đồ ăn ngon cho ông ngoại, mỗi ngày đưa ông ngoại xuống lầu đi dạo, làm quen với môi trường xung quanh... Như vậy đi, nếu biểu hiện của Huyên Huyên tốt, một tuần sau, tức là thứ sáu tuần sau, chị hai sẽ đưa em đến công viên giải trí chơi."
Công viên giải trí?!
Huyên Huyên lập tức nín khóc, không thút tha thút thít nức nở nữa.
Ôm bắp chân Tô Vi Vi, ngẩn khuôn mặt nhỏ vô tội nhìn lên.
"Thật sự đưa Huyên Huyên đến công viên giải trí sao?"
"Đương nhiên chị hai sẽ không lừa em, nhưng điều kiện đầu tiên là biểu hiện của Huyên Huyên phải tốt, như vậy đi, chút nữa chị hai sẽ đưa ông ngoại bảy bông hoa hồng nhỏ, chỉ cần biểu hiện Huyên Huyên tốt, ông ngoại sẽ khen thưởng cho em một cây hoa hồng. Sau bảy ngày, Huyên Huyên cầm bảy bông hoa hồng tới tìm chị hai thực hiện lời hứa được không?"
"Được được được"
Huyên Huyên đột nhiên không thấy đau, lon ton chạy vào bếp.
Một lúc sau, ông ngoại Chu không hiểu gì đi từ bếp ra.
"Vi Vi, hoa hồng nhỏ là cái gì?"
Cháu ngoại nhỏ ôm chân ông đòi hoa hồng nhỏ, những thứ ông mang đến, hoa lá gì đó, đã được thu dọn sạch sẽ từ lâu.
Tô Vi Vi lập tức cười, sau khi giải thích ngọn nguồn chuyện hoa hồng nhỏ cho ông ngoại Chu, cuối cùng ông ngoại Chu đã hiểu.
Đây chính là đưa xương trước mặt con chó nhỏ Huyên Huyên, khiến cô bé ngoan ngoãn.
Ông ngoại Chu vừa mới bị bà ngoại Chu dạy dỗ một bài học, bây giờ rất phối hợp.
"Huyên Huyên, con phải biểu hiện tốt, ông ngoại mới cho con hoa hồng nhỏ nhai!”
Huyên Huyên:...
"Ông ngoại uống nước."
"Ông ngoại ăn chuối đi."
"Ông ngoại, ông thật đẹp trai -"
Mắt thấy tiểu đậu đinh Huyên Huyên ngoan như vậy, Tô Vi Vi quyết định... Đi mua cho cô bé mấy bông hoa hồng nhỏ xinh đẹp.
Nhưng mà...
Vừa ra cửa, Cố Dung Thời đã theo ra ngoài cùng.
"Trong nhà buồn quá, tôi ra ngoài đi dạo một chút."
Buồn sao?
Tô Vi Vi nghi ngờ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bây giờ thời tiết bên ngoài không phải còn buồn hơn sao?
Nhưng mà...
Cứ cho là Cố Dung Thời có tính cách khác thường đi, vẫn là không nên tìm hiểu chuyện riêng của người ta.
Tô Vi Vi đến cửa hàng quà tặng ở tiểu khu bên cạnh, mua một bó hoa hồng giả, là loại hoa hồng làm bằng nhung xinh đẹp quyến rũ.
Màu đỏ rực, hoàn toàn phù hợp với hình ảnh hoa hồng nhỏ.
Mua hoa hồng nhỏ này xong rồi, Tô Vi Vi tiếp tục mua hộp thuốc, bông băng thuốc đỏ tất cả đồ cá nhân linh tinh đều lấy một ít.
Cũng do vừa rồi Huyên Huyên bị thương, Tô Vi Vi mới phát hiện trong nhà vậy mà lại không có hộp thuốc thông thường, lần này chuẩn bị hộp thuốc, để sau này người nhà có bị va chạm gì cũng có thể được xử lý ngay.
Cố Dung Thời rất tự nhiên cầm lấy hộp thuốc trong tay Tô Vi Vi, Tô Vi Vi câm hoa hồng giả, hai người cùng nhau trở về tiểu khu... Bước vào thang máy, ánh mắt Tô Vi Vi đột nhiên sáng lên.
Một người rất đẹp trail
Soái ca đang chờ thang máy đúng là... Quá phù hợp với gu thẩm mỹ của Tô Vi Vĩ.
Áo sơ mi xanh đậm cùng quần trắng vô cùng đơn giản, mặc trên người hắn lại trông giống lễ phục cao cấp.
Ấm áp như ngọc, chỉ cần đứng một chỗ, giống như đang tỏa sáng.