Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 274 - Chương 274: Tinh Anh Hội Tụ (2)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 274: Tinh anh hội tụ (2)

- Vậy ngươi uống thuốc nhé?

Triệu Nhược Hi chớp chớp mắt, quan tâm nói.

- ...

Thạch Phong nghẹn lời rồi, thần kinh còn có thể thô hơn không?

Địa điểm tổ chức ái hữu hội Kim Hải là một khách sạn năm sao, tuy là do đại học Kim Hải tổ chức, có điều người tham gia không giới hạn trong đại học Kim Hải, còn có mấy trường đại học và một số tinh anh xã hội của thành phố Kim Hải đều trở về, dùng tinh anh hội tụ để hình dung cũng không đủ.

Ái hữu hội Kim Hải có thể nói là thịnh hội mỗi năm một lần của thành phố Kim Hải, rất nhiều người chính là muốn tham gia cũng không có cơ hội, hơn nữa hôm nay lại là thịnh huống chưa từng có, trừ mời không ít danh nhân đại hội cách đấu trong thành phố Kim Hải, còn có không ít cao thủ studio game.

Về phần vì sao lại mời cao thủ studio game, nguyên nhân chủ yếu nhất là Thần Vực càng lúc càng hot, mọi người đã có thể đoán trước được tiềm lực vô hạn trong tương lai, cho nên muốn làm tốt quan hệ trước, cách làm này chắc chắn là vô cùng chính xác, bởi vì những cao thủ này không ai không phải là đại danh nhân chạm tay có thể bỏng của thành phố Kim Hải.

Ngay khi Triệu Nhược Hi và Thạch Phong muốn đi vào trong khách sạn, bảo vệ trông cửa lại trực tiếp cản Thạch Phong lại.

- Xin lỗi tiên sinh, trong danh sách khách mời không có tên ngươi, ngươi không thể vào.

Đội trưởng bảo an người cao ngựa lớn, ánh mắt sắc bén nhìn Thạch Phong, lạnh lùng nói.

Đội trưởng bảo an này từng là bộ đội đặc chủng trải qua mấy lần sống sót trên chiến trường, sát khí phát ra đủ để khiến người ta sợ hãi, không dám nhìn thẳng.

Nếu là người thường bị đội trưởng bảo an này nhìn như vậy, sợ rằng đã tâm sinh sợ hãi, di dời tầm mắt, có điều biểu hiện của Thạch Phong lại vẫn rất bình tĩnh, khiến vị đội trưởng bảo an này rất kinh ngạc.

- Điều đó là không thể, ta đã báo danh cho Thạch Phong, ngươi kiểm tra một chút đi.

Triệu Nhược Hi nhíu mày, nàng chính là đã tìm tới hội học sinh, ở trước mặt hội trưởng hội học sinh Hà Hữu Tài giao phí báo danh của hai người, sao có thể nàng thì không sao mà Thạch Phong thì lại có vấn đề.

Đội trưởng bảo an kiểm tra tên Thạch Phong một lần, kết quả vẫn là không có, không được đi vào, nhưng quét hình người khác thì không sao.

- Không đúng, ta là cùng báo danh với hắn, để ta liên hệ với Hà Hữu Tài, nhất định là có chỗ nào đó xảy ra vấn đề, bảo hắn bổ sung.

Triệu Nhược Hi nói.

- Xin lỗi, chúng ta chỉ là dựa theo điều lệ mà làm việc, không đăng ký thì không thể đi vào, cho dù lâm thời bổ sung cũng không được, đây là quy củ.

Đội trưởng bảo an lạnh lùng nói.

- Ai là người phụ trách nơi này?

Triệu Nhược Hi giận dữ nói.

Thạch Phong là người nàng mời đến, hiện tại Thạch Phong không được phép tiến vào, nàng sao có thể không giận.

- Vị tiểu thư này, xin đừng làm khó ta, đây là quy củ từ trước tới nay, không thể bởi vì một cá nhân nào mà thay đổi.

Đội trưởng bảo an nhìn ra thân phận của Triệu Nhược Hi không đơn giản, ngữ khí cũng không khỏi hạ thấp mấy phần.

Lúc này có mấy người từ trong khách sạn đi ra, chính là hội trưởng hội học sinh Hà Hữu Tài mà Triệu Nhược Hi muốn tìm, bên cạnh hắn còn có mấy người quen của Thạch Phong, phân biệt là Lâm Phi Long, Chu Ngọc Hổ, Tần Thục Vũ.

Mà hội trưởng hội học sinh Hà Hữu Tài là Thạch Phong lần đầu tiên được gặp, trên mặt người này lộ hết vẻ phúc hậu, thanh âm cũng cực kỳ nhẹ nhàng, rất khó tưởng tượng người như vậy lại có thể lên làm hội trưởng hội học sinh.

- Bạn học Triệu Nhược Hi có việc gì à, sao lại vội vã tìm ta như vậy?

Hà Hữu Tài cười hỏi.

Triệu Nhược Hi kể lại đại khái sự việc.

- Đúng là phải xin lỗi bạn học Triệu Nhược Hi, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, ta rất xin lỗi, có điều chuyện đã vậy rồi, ta cũng không làm được gì, bởi vì quy củ này là trường học đã sớm định ra, ta sẽ bồi thường tổn thất của ngươi gấp hai lần.

Hà Hữu Tài liếc Thạch Phong một cái, cười cười nói.

Chu Ngọc Hổ và Lâm Phi Long ở bên cạnh đều nhìn Thạch Phong với vẻ châm chọc, cho dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra được, chuyện này có liên quan tới bọn họ.

- Không có cách nào à?

Trong mắt to của Triệu Nhược Hi lóe lên lửa giận.

- Hà Hữu Tài, đây chính là sai lầm của ngươi, ngươi phải nghĩ biện pháp giải quyết.

Lúc này Lâm Phi Long đứng ra hoà giải, ôn nhu nói:

- Nhược Hi, ngươi biết đây chỉ là một sơ xuất nhỏ, nhất định là hệ thống xảy ra lỗi gì đó, cái này là không thể trách Hà Hữu Tài.

- Nhưng Thạch Phong thì sao? Đã biết vấn đề là ở đâu, vậy Thạch Phong có thể vào chứ?

Triệu Nhược Hi căn bản là bỏ qua Lâm Phi Long, chất vấn Hà Hữu Tài.

- Nói chung ngươi cũng có thể chứng minh Thạch Phong đích xác là đã báo danh, thân phận học sinh trong trường của Thạch Phong lại không có vấn đề, chẳng lẽ như vậy cũng không được à?

- Bạn học Triệu Nhược Hi, ta đích xác có thể chứng minh, Thạch Phong đích xác từng báo danh, nhưng có thể cho người vào hay không thì lại không phải hội trưởng hội học sinh ta đây có thể quyết định, ngươi phải muốn hỏi vị đại ca bảo vệ này.

Ánh mắt Hà Hữu Tài chuyển qua đội trưởng bảo an ở bên cạnh, lập tức ném tất cả trách nhiệm ra, giống như chuyện này không liên quan gì tới hắn, lộ ra nụ cười khổ.

Có điều khóe miệng vị đội trưởng bảo an này rõ ràng có chút run rẩy.

Đây vốn chính là không cho người khác báo danh, lại ném chuyện này cho hắn, nếu Hà Hữu Tài kiên trì để Thạch Phong tiến vào, hắn chỉ là một đội trưởng bảo an, có thể làm được gì?

Ý tứ đã rất rõ ràng.

Quyết không cho phép, đây là câu trả lời của Hà Hữu Tài.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0