Nhưng Triệu Nhược Hi trước mắt này xem ra cũng không phải hạng dễ chọc, bằng không Hà Hữu Tài việc gì phải lấy cớ nhiều như vậy.
Lựa chọn khó khăn, khiến vị đội trưởng bảo an này có chút không biết lựa chọn thế nào.
Có điều ánh mắt tức giận của Triệu Nhược Hi đã chuyển dời đến trên người vị đội trưởng bảo an này, trầm giọng nói:
- Ý tứ của ngươi thế nào?
- Ta á?
Cho dù đội trưởng bảo an đã trải qua chiến trường, lúc này cũng có chút do dự, có điều vẫn lớn tiếng nói.
- Đều là chức trách, xin vị tiểu thư này đừng làm khó ta.
- Ngươi.
- Lớp trưởng, được rồi, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, không thể vào thì thôi.
Thạch Phong kéo Triệu Nhược Hi đang rất tức giận lại, liếc đám người Hà Hữu Tài rồi cười cười, đúng là biết phá hoại chuyện tốt của hắn.
- Vẫn là bạn học Thạch Phong có thể hiểu cho ta, đúng là bất ngờ, lần sau ta bảo đảm tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy xuất hiện.
Hà Hữu Tài cười lạnh nói.
- Đúng, sau này tuyệt đối sẽ không xuất hiện vấn đề này.
Chu Ngọc Hổ cười to nói.
- Nhược Hi, chúng ta đi thôi, chắc Kiến Hoa thúc đã chờ tới sốt ruột lắm rồi.
Lâm Phi Long cười miệt thị với Thạch Phong, quay sang Triệu Nhược Hi nói khẽ.
- Sao Kiến Hoa thúc lại đến?
Triệu Nhược Hi rõ ràng là giật mình, có điều nghĩ đến chuyện Thạch Phong vẫn chưa giải quyết, đột nhiên linh quang chợt lóe.
- Đúng rồi, Kiến Hoa thúc là một trong những người tài trợ quan hệ hữu nghị lần này, chắc hắn có biện pháp.
- Thạch Phong, ngươi ở đây chờ một lát, ta sẽ gọi Kiến Hoa thúc tới, như vậy ngươi nhất định có thể đi vào.
Thạch Phong gật đầu, nhìn Triệu Nhược Hi vô cùng hớt hải chạy vào trong khách sạn, có điều ngay lập tức Thạch Phong nhìn thấy Lâm Phi Long lộ ra nụ cười lạnh với hắn.
Điều này khiến Thạch Phong cảm thấy có chút không ổn.
- Bạn học Thạch Phong, hay là mời ngươi trở về đi, ái hữu hội này không thích hợp với ngươi.
Hà Hữu Tài nhìn thấy Triệu Nhược Hi đã đi rồi, mới lộ ra nụ cười nhạo, lại nói với đội trưởng bảo an.
- Nhớ không được cho phép hắn tiến vào trong cao ốc nửa bước, bằng không ngươi cuốn gói rời khỏi đây đi.
- Ta biết rồi.
Nói xong đám người Hà Hữu Tài cười cười tiến vào trong khách sạn, đội trưởng bảo an nhìn chằm chằm Thạch Phong, chỉ cần Thạch Phong dám tới gần tòa cao ốc này, hắn khẳng định sẽ tự tay đuổi Thạch Phong ra.
Có điều Thạch Phong không tức giận, ngược lại vô cùng bình tĩnh.
- Không vào thì thôi, nói chung chuyện của ta cũng chưa chắc cứ phải vào mới có thể làm được.
Thạch Phong Thạch Phong hơi nhếch lên, xoay người rời khỏi.
Ái hữu hội Kim Hải lần này chính là cơ hội chiêu binh mãi mã hiếm có, nếu bỏ qua không biết sẽ phải đợi bao lâu.
Công hội nhỏ như U Ảnh sở dĩ có thể sinh tồn ở Thần Vực, chủ yếu chính là dựa vào nhóm người này để vượt qua được tiền kỳ gian khổ nhất, bằng không dựa vào chút nhân thủ này của U Ảnh, căn bản là không đủ cho công hội lớn cắn nuốt.
Tuy Linh Dực đã có cường giả bất ngờ Thủy Sắc Sắc Vi và một đám tinh anh gia nhập, nhưng đối với một công hội mà nói, cường giả và tinh anh vĩnh viễn là không ngại nhiều.
Đã không cho hắn đi vào nhận người, như vậy hắn ở bên ngoài cũng được.
Thế là Thạch Phong ở gần đó tìm một cửa hàng in ấn, ở cách hội trường ái hữu không xa dựng một tấm biển lớn.
- Linh Dực Công Hội chiêu tân, phi thành vật nhiễu.
Tuy màu sắc của tấm biển hơi đơn nhất một chút, mộc mạc một chút, có điều ý tứ vẫn được biểu đạt rõ ràng, về phần vấn đề người khác có chấp nhận hay không, Thạch Phong không bận tâm, bởi vì Linh Dực Công Hội không chỉ nổi danh ở Bạch Hà Thành, danh khí ở toàn bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc cũng càng lúc càng lớn, trên mạng của Tinh Nguyệt Vương Quốc, Linh Dực Công Hội đã sớm hot tới bùng nổ.
Một công hội có tám người chơi độc chiếm bảng thì không nói, cấp bậc lại vượt quá tưởng tượng của tất cả mọi người.
Thấp nhất là cấp 18, đây là một cấp bậc khiến người ta phải ngước nhìn, có thể nói là tồn tại top 8 ở toàn bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc, công hội như vậy đừng nói là công hội nhất lưu, cho dù là công hội nhất lưu đỉnh cấp cũng không làm được sự nghiệp vĩ đại như vậy.
Công hội như vậy sao có thể không khiến người ta hướng tới?
Rất nhiều người chơi tự do đều muốn gia nhập Linh Dực, thậm chí ở trên mạng cũng xuất hiện mấy ngàn tin tức, đều muốn gia nhập Linh Dực, có điều Linh Dực Công Hội chỉ nhận người ở Bạch Hà Thành, thành thị khác thì không nhận, rất nhiều người muốn tiến vào cũng không được.
Ngay khi biển vừa được dựng không bao lâu, liền dẫn tới sự chú ý.
- Chuột, ngươi xem cái biển kia kìa, không ngờ là Linh Dực đang nhận người.
- Linh Dực Công Hội, sao có thể? Công hội đó chính là rất thần bí, nghe nói thực lực của bát đại cao thủ còn lợi hại hơn cao thủ đỉnh cấp của công hội nhất lưu tới mấy lần, sao có thể nhận người ở đây, có đúng là Linh Dực Công Hội nhận người không, nếu đúng thì ta khẳng định sẽ tới báo danh đầu tiên.
Người mới đi ngang qua nhìn thấy tấm biển này đều nghị luận, dẫu sao Linh Dực Công Hội hiện tại vẫn quá nổi danh, hoàn toàn là đại danh từ đại biểu cho thần bí và cường đại.
Mà trong một phòng nghỉ của hội trường ái hữu, một người ăn mặc xinh đẹp quý phái, tuổi khoảng năm mươi lại có sự khỏe mạnh không phù hợp với tuổi tác, ánh mắt sắc bén đủ để xuyên thấu lòng người.
- Nhị thúc, sao ngươi lại tới đây.
Triệu Nhược Hi đi vào trong phòng cười ngọt ngào.
Triệu Kiến Hoa là đệ đệ của phụ thân Triệu Nhược Hi, cũng là một trong các đại đổng sự của tập đoàn Triệu thị, có điều Triệu Kiến Hoa không có con cái, một mực vô cùng yêu thương Triệu Nhược Hi giống như là con gái ruột, có thể nói nâng trong ở lòng bàn tay cũng cũng sợ tan.