Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 278 - Chương 278 - Mua Quà Cho Vợ

Chương 278 - Mua Quà Cho Vợ
Chương 278 - Mua Quà Cho Vợ

Thứ Lục Lập Hành chỉ là một mặt dây chuyền cánh hoa rất tinh xảo. Không lớn, nhưng mà mỗi một cánh hoa đều sinh động như thật. Dây chuyền tinh tế, nhìn vừa nghịch ngợm lại đáng yêu.

Nhân viên cửa hàng nhìn về phía Lục Lập Hành chỉ, vội vàng đem nó ra:

"Ánh mắt của anh đúng là tốt thật. Đây chính là kiểu mới đến ngày hôm nay, chúng tôi cũng mới chỉ bày nó ra mà thôi!"

"Cái này vô cùng tinh xảo, là linh cảm đột nhiên tới của nhà thiết kế, rất thích hợp với thanh niên, tới tới tới, nhìn xem một chút!"

Nhân viên cửa hàng bỏ mặt dây chuyền vào trong tay Lục Lập Hành.

Chỉ liếc một chút, Lục Lập Hành liền cảm thấy chính là nó!

"Cái này bao nhiêu tiền?"

"Mặt dây chuyền này mười gram, dây chuyền cũng là mười gram, cộng với công nghệ, tổng cộng 2000 tệ! Chúng tôi còn tặng kèm hộp quà tinh mỹ, rất thích hợp dùng để tặng cho con gái."

Nhân viên cửa hàng nhìn Lục Lập Hành, hai mắt sáng lên.

Lục Lập Hành nhìn trong chốc lát rồi nói:

"Được, chọn nó, gói lại cho tôi đi!"

Ánh mắt của nhân viên cửa hàng sáng lên: "Được rồi, anh chờ một lát!"

Không ngờ lại gặp được một khách hàng lớn!

Còn trẻ như vậy đã đến mua trang sức bằng vàng, hơn nữa còn không trả giá.

Người này thật có tiền!

Nhân viên cửa hàng bỗng nhiên có chút hâm mộ vợ của hắn!

Nhưng nàng không biết, Lục Lập Hành không mặc cả, một mặt là bởi vì đây là quà tặng cho Cố Vãn Thanh!

Một mặt khác, cho dù Cố Vãn Thanh không thích, giá trị của vàng sau này sẽ phóng đại, hiện tại mua sẽ không lỗ!

Nhân viên cửa hàng lập tức gói kỹ cho Lục Lập Hành.

Lúc đưa cho Lục Lập Hành, nét mặt tươi cười như hoa:

"Anh còn muốn xem những thứ khác nữa không? Cần nhẫn không? Cũng có kiểu mới nha!"

"Nhẫn thì không cần đâu, chờ đến lúc tôi và vợ tôi bổ sung hôn lễ thì lại đến mua đi!"

Lục Lập Hành đã canh cánh chuyện này từ rất lâu.

Hôn lễ của hắn và Cố Vãn Thanh trước đó chính là mời thân thích đến nhà ăn bữa cơm. Lúc ấy, cũng bởi vì Lục Lập Hành không kiên nhẫn, ngay cả phân đoạn mời rượu cũng bị bớt đi!

Lần này, Lục Lập Hành nghĩ kỹ rồi, chờ các con ra đời, hắn sẽ tìm một cơ hội để tổ chức hôn lễ bốn người.

Các con, hắn và Vãn Thanh.

Đến lúc đó sẽ chụp tấm ảnh cưới, nhất định sẽ đáng yêu và xinh đẹp!

"Vậy được rồi, sau này anh cũng đừng quên đến tiệm của tôi mua nha, tôi sẽ ưu đãi cho anh!"

"Được!"

Lục Lập Hành cầm lấy hộp quà, đi về phía nhà ga.

Dọc theo con đường này, Lục Lập Hành suy nghĩ rất nhiều chuyện.

Trở lại trong thôn, Lục Lập Hành vội vàng trở về nhà.

Lúc này.

Trong sân Lục gia.

Vương Lệ Quyên và Tôn Văn Mai, còn có Lý Xuân Linh và một đám phụ nữ đang ngồi cùng nhau vừa nói chuyện vừa thêu thùa. Có người đang dệt áo lông, có người đang may giày.

Hôm nay, cũng không biết như thế nào, các nàng ngày bình thường đều thích nói chuyện trời đất ở đầu cầu nay lại tới trong sân Lục gia.

Lấy cớ là đến xem em bé.

Thôn Lục gia chưa từng có ai mang song bào thai cả, Cố Vãn Thanh bình thường cũng không hay đi ra ngoài. Một đám phụ nữ vây tại một chỗ, luôn có chuyện nói không hết.

Chu Ngọc Hà và Cố Vãn Thanh cũng đang đan tất cho em bé.

"Ai, Vãn Thanh, cô đừng làm nữa. Cô nhìn bụng của mình kìa, càng lúc càng lớn, nghỉ ngơi nhiều một chút, để Ngọc Hà làm cho? Còn có mẹ chồng của hai người nữa, lúc nào mới trở về vậy? Không muốn con dâu và cháu trai cháu gái nữa sao?"

Cố Vãn Thanh cười cười:

"Không phải, bà ấy bận chăm sóc cậu, tôi đang rất tốt mà, tôi cũng rành mấy việc này nữa!"

"Ha ha, tôi thấy cô là muốn tiết kiệm tiền cho Lập Hành nhà các người thì có? Ai, Vãn Thanh à, tôi nói cho cô biết, đàn ông kiếm tiền chính là để cho chúng ta tiêu đó! Không thể tiết kiệm, nếu không sẽ thành của người khác!"

"Ngoài ra, tốt nhất là cô nên quản lý chuyện tiền tài mới được. Đám đàn ông đều không biết quản lý tiền bạc, tốt nhất nên để bọn họ cầm càng ít tiền càng tốt!"

"Đúng vậy, đúng vậy, Vãn Thanh, cô nhất định phải nghe lời khuyên này. Mặc dù nói Lục Lập Hành bây giờ có thể kiếm tiền, nhưng tính khí của đàn ông luôn thay đổi trong nháy mắt! Cô không thể quên dáng vẻ lúc trước của hắn có bao nhiêu lưu manh."

Cố Vãn Thanh nghe mà muốn cười.

Chu Ngọc Hà ở bên cạnh cũng nói:

"Các người quá lo lắng rồi, Tiểu Hành nhà chúng tôi đối với Vãn Thanh không vô cùng tốt!"

"Thật đó? Vậy hắn mỗi ngày đều đi huyện thành như vậy, có mua quà gì cho Vãn Thanh không?"

"Vãn Thanh, bộ quần áo này là của trước đó mà? Không có mua quần áo mới sao? Ai nha, chuyện này không thể được!"

Mọi người ngươi một câu ta một câu, Cố Vãn Thanh muốn nói chen vào, nhưng lại không chen nổi!

Đợi các nàng nói xong, Cố Vãn Thanh cuối cùng cũng tìm được thời cơ nói chuyện.

"Lập Hành có thường xuyên mua đồ cho tôi mà, quần áo trong nhà cũng mua rất nhiều. Tôi chẳng qua là cảm thấy mình bây giờ quá béo nên mới không có mặc!"

Nhưng mà căn bản là không ai tin lời nói của Cố Vãn Thanh.

"Ai nha, Vãn Thanh, không phải chúng tôi có ý gì đâu. Sự duy trì này của cô đúng là quá rõ ràng, nào có phụ nữ không thích mặc quần áo mới?"

"Lục Lập Hành dù sao cũng là một người đàn ông, hắn chỉ biết kiếm tiền không biết mua quà là chuyện rất bình thường. Cô phải nói với hắn chứ!"

"Các người hôm qua không phải có tổ chức sinh nhật sao? Tôi nghe nói còn làm cái gì mà bánh…Cái gì nhỉ?"

"Bánh kem."

"A đúng rồi, bánh kem, ngoại trừ bánh kem thì còn có gì khác nữa không?"

"Hắn nói muốn mua…"

"Nói? Đó chính là còn chưa có hành động đúng không? Ai, cô như này là không được, lát nữa Tiểu Hành trở về, tôi phải nói lại với hắn một chút mới được!"

Mọi người lại bắt đầu nói luyên thuyên.

Bọn họ đang thảo luận chuyện sau khi Lục Lập Hành trở về thì nên nói chuyện mua quà cho Cố Vãn Thanh như thế nào.

Cố Vãn Thanh giải thích hai lần, nhưng mà căn bản không ai nghe nàng. Nàng triệt để từ bỏ, dự định chờ lần sau gặp lại các nàng, nhất định sẽ mang tất cả quà mà Lục Lập Hành tặng ra cho bọn họ xe.

Nàng đang nghĩ như vậy, chợt nghe Đại Hoàng kêu to một tiếng.

Cố Vãn Thanh sững sờ, chỉ nghe thấy mọi người kích động:

"Ai nha, Lục Lập Hành trở về rồi?"

"Thật đúng rồi, đó không phải là hắn sao?"

"Chị Lý, chị đi nói với Lục Lập Hành đi!"

"Được, để tôi đi cho. Tôi và Vãn Thanh đều là dâu từ nơi khác đến. Nàng dâu đến từ nơi khác thì phải chăm sóc lẫn nhau, Vãn Thanh, chờ một chút, để tôi đi hỏi cho!"

"Không phải, chị Lý…"

Cố Vãn Thanh vừa định nói chút gì đó, đã nghe chị Lý hô to một tiếng:

"Lục Lập Hành, cậu trở về rồi sao?"

Lục Lập Hành đang đi về nhà, trông thấy nhiều người như vậy thì có chút mờ mịt.

Nhưng mà, nếu như Cố Vãn Thanh có thể hòa bình với các nàng, Lục Lập Hành cũng thật sự vui vẻ.

"Chị Lý? Ừm, đã trở về."

"Trở về thì tốt, trở về thì tốt! A? Sao cậu lại về tay không vậy? Tiểu Hành à, không phải chị có ý gì đâu, nhưng cậu làm như vậy là không được! Cậu nhìn anh Thành của cậu một chút! Anh Thành mỗi lần đi ra ngoài về đều sẽ mang cho chị chút quà. Cậu nhìn cái vòng tay này đi, giá trị năm tệ đó!"

"Cậu nhìn bụng Vãn Thanh lớn như vậy rồi, đi ra ngoài không tiện, cậu ra ngoài cũng phải nghĩ đến cô ấy một chút chứ!"

"Huyện thành có nhiều đồ tốt như vậy, cũng phải mau cho Vãn Thanh ít đố chứ. Vãn Thanh vẫn luôn sống dè dặt, muốn tiết kiệm tiền cho cậu. Người làm chồng như cậu cũng không thể bạc đãi cô ấy được!"

Chị Lý kiểu nói này, tất cả mọi người đều bắt đầu mồm năm miệng mười.

Lục Lập Hành càng thêm mờ mịt. Hắn nhìn thoáng qua Cố Vãn Thanh phía sau đám người. Nàng đang quẫn bách cúi đầu, hiển nhiên là không chen lời vào được.

Lục Lập Hành cũng biết rõ lực chiến đấu của những phụ nữ này.

Hắn lập tức nở nụ cười:

"Chị Lý, tôi có mua quà mà…"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment