Lục Lập Hành vốn chỉ muốn khi quán cơm của mình khai trương có thể dùng chỗ cá này, nhưng dựa theo tiến độ trước mắt mà nói, đoán chừng còn phải tiếp tục gây dựng tới năm sau.
Nước xa không cứu được lửa gần, hơn nữa, kể cả hắn có dùng cá kia, thì hắn cũng chỉ là vừa mới mở một quán cơm nhỏ, cũng không dùng bao nhiêu.
Phải đi tìm một đại lí đáng tin, có thể hợp tác lâu dài mới được.
Lục Lập Hành đang nghĩ ngợi, trong đầu chợt vang lên của âm thanh hệ thống: “Chúc mừng kí chủ thu hoạch được cẩm nang thông tin x1, cẩm nang thông tin đã được gửi vào trong hành trang, kí chủ hãy chú ý kiểm tra và nhận.”
Cẩm nang thông tin?
Lục Lập Hành không chút do dự ấn mở.
“Tin tức tương lai: Nhà hàng cao cấp Tam Tiên Cư ở huyện thành ngày mai sẽ tổ chức một tiệc cưới lớn, cần ba trăm cân cá chép, nhưng toàn bộ cá trên thị trường hải sản đã bị mua hết, Tam Tiên Cư một con cũng không mua được, dẫn đến tổn thất nặng nề, Doãn Tuyết Kỳ, con gái của ông chủ Tam Tiên Cư vì vậy mà phải trả một cái giá lớn.”
Đọc xong mẩu tin tức này, Lục Lập Hành hơi sửng sốt.
Nhà hàng Tam Tiên Cư này, hắn đã từng nghe nói qua. Đây là một trong những nhà hàng nổi tiếng bên cạnh các nhà hàng quốc tế ở huyện Song Thành, nhất là món cá kho ở đây, được rất nhiều người yêu thích. Phần lớn những người chọn tới đây ăn cơm cũng đều là vì món cá kia. Nếu đã tổ chức tiệc cưới, đương nhiên không thể thiếu món cá kho đặc trưng của quán được.
Nhưng mà, sao cá ở huyện Song Thành lại bị mua hết được? Cái này không khoa học a! Chẳng lẽ là có người cố ý hành động, làm khó bọn họ?
Lục Lập Hành chống cằm, trầm tư một hồi, quyết định trước tiên đi xem xét tình hình đã.
Lúc đến huyện thành, Lục Lập Hành đầu tiên đi xem xét tình huống của cửa hàng trái cây nhỏ của mình, sau đó ghé qua xem quán cơm nhỏ của mình. Sau khi thấy không có vấn đề gì cần hắn xử lí, hắn mới một mình đi tới Tam Tiên Cư.
Tình hình lúc này ở Tam Tiên Cư.
Một bóng người mảnh khảnh đang đứng trong phòng bếp. Nhìn bóng lưng này, người này xem ra mới khoảng chừng hai mươi tuổi, hẳn là một cô gái xinh đẹp tươi tắn, thanh thuần đáng yêu.
Cô gái mặc bộ lễ phục dạ hội đang thịnh hành trong thời đại này, còn đội cả mũ sa.
Có điều, vẻ mặt của cô lúc này hoàn toàn không hề phù hợp với bộ quần áo đang mặc trên người.
Cô sốt ruột đi qua đi lại tại cửa phòng bếp: “Anh nói cái gì? Quản lý Phạm, anh nói không mua được cá sao?”
“Đúng vậy thưa tiểu thư, chúng tôi đã cho người chạy khắp chợ, siêu thị và các quán hải sản ở đây, không có chỗ nào mua được, mùa này vốn cũng không bán nhiều cá, tất cả đều đã bị người khác mua hết rồi.”
“Cái này…. Những đồ ăn khác đã chuẩn bị xong chưa?”
“Vâng, tất cả đều đã được chuẩn bị kĩ càng rồi ạ!”
“Vậy thì đi nói với chú rể đi, liệu có thể đổi cá kho thành món khác được không?”
Người được gọi là quản lí Phạm mười phần khó xử: “Tiểu thư, chúng tôi đã đi nói rồi, nhưng mà vô dụng, chú rể nói quyết định tổ chức tiệc cưới ở nhà hàng Tam Tiên Cư chúng ta cũng là vì món cá kho này, nếu như không có cá, bọn họ sẽ đổi chỗ khác, vậy thì cơ hội làm ăn này của chúng ta cũng sẽ ngâm nước nóng, ông chủ bên kia không có cách nào bàn giao được!”
“Vậy, vậy làm sao bây giờ?”
Doãn Tuyết Kỳ hai tay chống nạnh, bối rối không biết phải làm sao, “Hôn lễ này ngàn vạn không thể làm hỏng, cái này đối với tôi cực kì quan trọng!”
“Tôi biết thưa tiểu thư, nhưng mà…”
“Được rồi, đi tìm tiếp đi, trong hôm nay nhất định phải tìm được cá, nếu như không tìm được thì sang huyện bên cạnh, tôi không tin, làm gì có ai có thể mua toàn bộ cá ở cả cái tỉnh này chứ?”
“Nhưng mà, nếu như vậy thì khi cá được vận chuyển về đây sẽ không còn tươi nữa, hương vị cũng sẽ không giống.”
“Vậy thì cũng tốt hơn so với không có đi? Anh trước tiên đi ra ngoài tìm lại một vòng, lát nữa tôi cũng sẽ đi.”
“Vâng ạ.” Quản lý Phạm nhẹ gật đầu, đắng chát đi ra khỏi cửa.
…
Lúc Lục lập Hành đi nhờ xe tới nơi thì đã thấy ở cửa ra vào Tam Tiên Cư có một đám người đang tụ tập.
Từng người bọn họ, ai cũng mặt mày ủ dột lẩm bẩm: “Làm sao bây giờ đây? Cũng không biết ai thất đức như vậy, mua hết toàn bộ cá, trước kia chưa từng xuất hiện loại tình huống như này!”
Phạm Vũ sốt ruột nói: “Không có cách nào, tiểu thư đã đánh cược với ông chủ rồi, cô ấy muốn trở về quản lí nhà hàng một tháng, trong tháng này chỉ cần không có chuyện gì xảy ra, cô ấy sẽ không phải gả cho người gọi là thanh mai trúc mã thông gia từ bé kia nữa! Ai, vì hạnh phúc của tiểu thư, chúng ta cũng phải chịu khó một chút thôi!”
“Được rồi, vậy tôi sẽ tới chợ ở huyện bên cạnh hỏi tình huống một chút xem sao.”
“Ừ, đi thôi. Chỉ mong ngày mai những khách mời lễ cưới đều chưa từng tới nhà hàng của chúng ta bao giờ, chưa từng ăn món cá kho này trước đó, bằng không, nếu như bị nếm ra hương vị có gì không đúng thì, ai…”
Phạm Vũ cũng không có cách nào, hắn vẫy vẫy tay, ý bảo bọn họ đi nhanh lên.
Lục Lập Hành nghe xong cuộc đối thoại của mấy người này, không khỏi hơi nhíu mày. Hoá ra cái giá mà Doãn Tuyết Kỳ phải trả chính là phải gả cho người mình không thích sao? Chuyện này quả thực rất đau khổ.
Mắt thấy mấy người này chuẩn bị rời đi, Lục Lập Hành liền đi tới, nói: “Xin lỗi, phiền các vị một chút, xin hỏi, mọi người là nhân viên thu mua nguyên liệu của Tam Cư Tiên sao?”
“Đúng vậy, có chuyện gì?”
“Vừa rồi tôi nghe mọi người nói là muốn mua cá có đúng không? Chỗ tôi có cá, mọi người có cần không?”
“Cái gì?” Cả đám người kinh ngạc kêu lên.
Phạm Vũ vội vàng đi qua: “Cậu có cá? Là cá chép sao?”
“Vâng!”
Chuyện liên quan tới cá, Lục Lập Hành đã hiểu rõ một hai từ chỗ Lưu Lai Phúc. Toàn bộ chỗ bột cá bọn họ mua đều là bột cá cá chép.
Phạm Vũ nghe lời này liền vội vàng nhìn về phía sau lưng Lục Lập Hành: “Đâu, ở đâu? Có lớn không? Tôi xem một chút!”
“Lớn, trên cơ bản nặng khoảng ba, bốn cân, hơn nữa còn rất tươi, có điều bây giờ tôi không mang theo, mọi người cũng biết, cá không thể rời nước quá lâu được, cũng không thể giày vò trên xe, nếu không thì sẽ chết, cá chết mà đem đi làm cá kho thì không thể ăn được.”
Điểm này, Phạm Vũ đương nhiên biết, nhưng mà hắn có chút hoài nghi.
“Cậu chính là người đã mua hết toàn bộ cá ở huyện Song Thành sao? Muốn kiếm lời chênh lệch giá à?”
Lục Lập Hành nhíu mày, không nghĩ tới Phạm Vũ này lại thông minh như vậy, thế mà còn có thể nghĩ ra cái này.
“Không phải tôi, cá của tôi còn chưa lên thị trường, cho nên mới có thể tránh thoát một kiếp, có điều, tôi cảm thấy điều anh nói cũng rất có đạo lý, rất có thể là có người đã mua sạch toàn bộ cá trên thị trường để nhắm vào mọi người.”
Phạm Vũ trên dưới quan sát Lục Lập Hành, vẫn cứ cảm thấy đáng nghi: “Cá của cậu bao nhiêu tiền một cân?”
“Ba tệ!”
Lục Lập Hành nói ra giá tiền này, Phạm Vũ liền nhíu chặt mày.
“Lại bảo không phải cậu mua cá? Giá trên thị trường bán có hai tệ một cân, cậu muốn tận ba tệ, muốn dùng giá chênh lệch này để trở mình sao?”
Lục Lập Hành nở nụ cười: “Tôi biết cá trên thị trường bán hai tệ một cân, nhưng mà cá của tôi khác với cá thị trường!”
Dù sao cũng là cá được nuôi bằng nước linh tuyền.
“Sao lại không giống chứ?”
“Cá của tôi, tôi có thể cam đoan là chất lượng tốt nhất, hương vị chắc chắn sẽ ngon hơn nhiều, ngày mai vừa vặn mọi người tổ chức tiệc cưới ở đây, hẳn là sẽ có mấy trăm người tới đi? Sau khi bọn họ ăn xong chắc chắn sẽ khen không dứt miệng, như vậy cũng tương đương với việc quảng cáo sống rồi, việc buôn bán của nhà hàng Tam Cư Tiên mọi người sẽ ngày càng tốt hơn! Đương nhiên, đây là nếu như mọi người dùng cá của tôi.”
Phạm Vũ trực tiếp cười: “Cậu trai à, cậu thật đúng là cuồng vọng tự đại!”
Lục Lập Hành cũng cười: “Đương nhiên, anh cũng có thể lựa chọn không mua cá của tôi, nếu như tới thành phố bên cạnh để mua cá, rất có thể mọi người sẽ vứt bỏ thanh danh của Tam Tiên Cư, chuyện của tiểu thư mọi người, khả năng lớn cũng sẽ không giải quyết được.”
Phạm Vũ nghe xong lời này liền nhíu mày.
Lục Lập Hành nói không sai, thế nhưng bảo hắn coi tiền như rác mua cá đắt như vậy, hắn vẫn có chút không nguyện ý.
Phía sau hắn đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc: “Quản lí Phạm, hãy mua cá của anh ấy đi!”
------
Dịch: MBMH Translate