Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 314 - Chương 314 - Sao Anh Lại Biết Tất Cả Mọi Chuyện

Chương 314 - Sao Anh Lại Biết Tất Cả Mọi Chuyện
Chương 314 - Sao Anh Lại Biết Tất Cả Mọi Chuyện

Lục Lập Hành ngẩng đầu đã nhìn thấy Doãn Tuyết Kỳ ăn mặc mười phần thời thượng.

Phạm Vũ sốt ruột quay đầu: “Ai, tiểu thư, nhưng cá của cậu ta đắt như vậy, chúng ta mua sẽ không có lời đâu!”

“Đắt nữa cũng mua!”

Sau khi nói xong, Doãn Tuyết Kỳ liền quay đầu, nhìn về phía Lục Lập Hành: “Nhưng mà, tôi có một điều kiện.”

Lục Lập Hành hơi ngạc nhiên: “Điều kiện gì vậy? Cô cứ nói.”

“Anh nhất định phải cam đoan cá sẽ tới, hơn nữa, mỗi một con phải hơn ba cân, chúng tôi muốn lấy ba trăm cân, cũng tức là một trăm con cá. Nếu như không cam đoan được, anh phải trả chúng tôi gấp đôi tiền.”

“Được, không thành vấn đề.” Lục Lập Hành cười cười.

Doãn Tuyết Kỳ này tuổi cũng không lớn lắm, nhưng đầu óc ngược lại lại rất nhanh nhạy.

“Ừ, vậy cứ quyết định như thế đi, quản lý Phạm, anh mang theo anh trai này đi ký hợp đồng đi.”

“Được, cậu tên gì ấy nhỉ?”

“Lục Lập Hành.”

“Lục Lập Hành? Cái tên này có chút quen tai nhỉ!”

Phạm Vũ nhíu mày suy nghĩ một chút, nhưng hoàn toàn không nhớ ra mình đã nghe thấy cái tên này ở đâu.

“Được rồi, cậu đi vào ký hợp đồng với tôi đi!”

Nhưng hắn vừa mới quay người đã nghe Lục Lập Hành nói: “Chờ một lát đã.”

“Sao vậy?”

“Là như này, tiểu thư Doãn, vừa rồi cô đã nói yêu cầu của mình rồi, nhưng tôi vẫn chưa nói ra yêu cầu của tôi đâu!”

Phạm Vũ nghe vậy thì hết sức tức giận: “A, tôi nói mà, cậu…”

Doãn Tuyết Kỳ ngắt lời hắn: “Anh có yêu cầu gì?” Tình huống hiện tại của cô là phải nhanh chóng lấy được cá về.

“Yêu cầu của tôi tương đối đơn giản, vì phải đưa cá tới trước sáng sớm, mà cá của tôi lại ở huyện thành, khoảng cách tới chỗ này xa xôi, tôi tự liên hệ xe vận chuyển thì quá phiền phức, sợ là không kịp, cho nên muốn mọi người hỗ trợ chúng tôi tìm giúp xe vận chuyển có thể tuần hoàn nước cho cá được. Tôi nghĩ, mọi người hẳn là có đi?”

Doãn Tuyết Kỳ nhìn về phía Phạm Vũ.

Phạm Vũ gật nhẹ đầu: “Có thì có, nhưng mà…”

“Được, tôi đồng ý!”

Doãn Tuyết Kỳ không đợi Phạm Vũ nói xong đã thẳng thừng đồng ý với yêu cầu của Lục Lập Hành.

Lục Lập Hành gật đầu: “Vậy được, phiền quản lý Phạm và Doãn tiểu thư rồi, chúng ta đi ký hợp đồng luôn chứ?”

Phạm Vũ nhìn Doãn Tuyết Kỳ một chút, yên lặng lắc đầu. Tiểu thư rốt cuộc cũng vẫn còn trẻ tuổi, chỉ vừa mới tốt nghiệp, mới 20 tuổi, vẫn chưa hiểu độ sâu của con đường này a. Chớp mắt một cái đã bị hố không biết bao nhiêu tiền rồi.

Nhưng Doãn Tuyết Kỳ cũng đã đáp ứng rồi, hắn cũng không có cách nào khác, không thể làm gì hơn, nói: “Cậu đi theo tôi!”

Hợp đồng gồm hai phần, Lục Lập Hành và PHạm Vũ, mỗi người ký một phần.

Ký hợp đồng xong, Phạm Vũ mắt đầy đau lòng: “Được, cậu ở chỗ này đợi chúng tôi một lát, tôi đi tìm xe!”

Mặc dù không tình nguyện nhưng hắn cũng vẫn phải tuân thủ hợp đồng. Còn về chuyện của tiểu thư, hắn cũng không quản được quá nhiều.

Hắn đi rồi, Lục Lập Hành lại nhìn về phía Doãn Tuyết Kỳ ở trong phòng. Lúc vừa rồi ký hợp đồng, cô ở ngay chỗ này, dáng vẻ tâm sự nặng nề, nhìn có chút cô đơn.

Doãn Tuyết Kỳ chú ý tới ánh mắt của Lục Lập Hành, bất mãn nhìn lại hắn chằm chằm: “Anh nhìn cái gì vậy? Tôi biết tôi xinh đẹp, nhưng không phải ai cũng có thể mơ ước đâu.”

Lục Lập Hành:…

Ai~ thiếu nữ bây giờ ai cũng cao ngạo như vậy sao?

Có điều vì việc làm ăn buôn bán về sau, hắn vẫn quyết định nhịn một chút.

Lục Lập Hành nhẹ gật đầu: “Ừm, quả thực xinh đẹp.”

Doãn Tuyết Kỳ vừa định nói lại thì Lục Lập Hành đã lên tiếng trước: “Có điều không xinh đẹp bằng vợ tôi, tiểu thư không cần lo lắng, tôi không có hứng thú đối với cô.”

Doãn Tuyết Kỳ:…

Người này! Người này cố ý! Cô lớn từng này, thời còn đi học được rất nhiều người theo đuổi. Cô thế nhưng chính là đại mỹ nữ được cả trường công nhận, cấp bậc giáo hoa. Vậy mà lại nói cô không bằng vợ của anh ta!

Doãn Tuyết Kỳ nhíu nhíu mày, vẻ mặt cực kì không vui: “Anh…”

“Ai, Doãn tiểu thư, đừng vội nóng giận, tôi có chuyện quan trọng cần nói với cô.”

Doãn Tuyết Kỳ hừ lạnh một tiếng: “Chuyện gì? Bây giờ anh muốn tăng giá nữa thì cũng đã muộn rồi!”

“Không, tôi không có ý định tăng giá, tôi chỉ là muốn hỏi Doãn tiểu thư một chút, vừa rồi, người mua cá của toàn thành phố kia đã tới uy hiếp cô, đúng không?”

Doãn Tuyết Kỳ kinh ngạc, ánh mắt không dám tin: “Làm sao anh biết?”

Quả nhiên đã bị hắn đoán trúng rồi, nếu không thì sao Doãn Tuyết Kỳ có thể quyết định mua cá nhanh như vậy được.

“Người kia chính là bạn trai thông gia từ nhỏ mà cô không muốn gả cho kia sao?”

“Hắn ta không phải bạn trai tôi!” Doãn Tuyết Kỳ nổi nóng xong lại nhận thức được có cái gì là lạ: “Sao anh lại biết? Anh, anh và hắn ta là một đám với nhau sao?”

Doãn Tuyết Kỳ khẩn trương há to miệng. Tên kia sẽ không đặc biệt tìm người tới chỉnh mình đấy chứ?

“Không phải, là tôi đoán!” Lục Lập Hành lắc đầu: “Bằng không thì tiểu thư làm sao có thể điều kiện gì cũng đồng ý với tôi được.”

Doãn Tuyết Kỳ nhất thời im lặng.

“Sau đó thì sao, chuyện này có liên quan gì tới anh?”

“Không liên quan gì tới tôi, nhưng mà có liên quan tới tiểu thư, tiểu thư bây giờ có phải muốn lập tức đi nói với người kia rằng cô đã mua được cá rồi hay không?”

Bị đoán trúng tâm sự, Doãn Tuyết Kỳ liền cảm thấy vô cùng khó xử: “Đúng thì sao?”

Dù sao thì trẻ tuổi cũng nóng tính.

Lục Lập Hành buồn cười nói: “Cô như vậy thì chỉ có tự hố chính mình mà thôi!”

“Cái gì? Anh nói cái gì?” Doãn Tuyết Kỳ vẻ mặt khó hiểu: “Tôi là vừa vượt qua nan quan, sao lại thành tự hố chính mình được?”

“Không, cô chưa có vượt qua, nếu như cô gọi điện thoại cho người kia ngay bây giờ, vậy thì đồng nghĩa với việc đang cho anh ta thời gian làm khó cô, anh ta đã chịu bỏ tiền mua toàn bộ cá trong thành phố, gây khó dễ cho cô, vậy tất nhiên cũng sẽ có thể tiêu thêm nhiều tiền hơn nữa để làm vậy, cô dám cam đoan sau khi cô nói cho anh ta chuyện này xong, anh ta sẽ không dùng cách khác đi ngăn cản chuyện này sao?

Đến lúc đó, cô còn có thể may mắn giải quyết mọi chuyện không?”

Từng câu từng chữ của Lục Lập Hành khiến Doãn Tuyết Kỳ bắt đầu khẩn trương lên. Cô không dám tin nhìn Lục Lập Hành. Giờ phút này, cô chỉ cảm thấy lòng người mười phần hiểm ác, mà cô dường như chỉ là một con dê đợi người ta đến làm thịt mà thôi.

“Vậy, vậy phải làm sao bây giờ? Từ khi tôi còn bé cha tôi đã định hôn ước này rồi, nhưng mà tôi thật sự không thích anh ta, nhưng cha tôi lại không muốn bị mất mặt, dù thế nào cũng không chịu từ hôn, chỉ đồng ý một yêu cầu này của tôi thôi!

Tôi… Nếu như tôi làm không tốt, tôi…” Nói được vài câu, nước mắt Doãn Tuyết Kỳ đã lã chã rơi xuống.

“Tôi phải làm sao đây?”

Lục Lập Hành liền cảm thấy có chút đau đầu. Hắn chẳng qua chỉ là muốn thúc đẩy chuyện làm ăn, sao lại thành quân sư cho tiểu thư được nuông chiều rồi?

Lục Lập Hành thở dài, nói: “Cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, Doãn tiểu thư, như này đi, bây giờ cô hãy đi nói với quản lý Phạm…”

Lục Lập Hành nhanh chóng nói một tràng cho Doãn Tuyết Kỳ.

Doãn Tuyết Kỳ nghe xong, cả người có chút ngốc: “Như vậy liệu có thật sự được không?”

“Có thể, tin tôi!”

Doãn Tuyết Kỳ lúc này mới nhẹ gật đầu: “Được, được, tôi sẽ lập tức đi nói với bọn họ, Lục, anh Lục, anh chờ tôi một chút.”

Doãn Tuyết Kỳ ngay cả xưng hô cũng thay đổi.

Lục Lập Hành nhẹ gật đầu: “Ừm, đi thôi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment