Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 359 - Chương 359 - Vẫn Là Vợ Tôi Khéo Hiểu Lòng Người

Chương 359 - Vẫn Là Vợ Tôi Khéo Hiểu Lòng Người
Chương 359 - Vẫn Là Vợ Tôi Khéo Hiểu Lòng Người

Nghĩ tới đây, Lục Lập Hành có chút lo lắng, cũng không biết lát nữa ném không trúng thì Vãn Thanh có cười hắn không.

Được rồi! Chỉ cần vợ mình vui vẻ thì cái gì cũng được.

“Lập Hành, anh đang nghĩ cái gì thế?”

“Không có gì, tới đây tới đây!” Lục Lập Hành sờ sờ mũi, nhanh chân bước về phía Cố Vãn Thanh.

“Ông chủ, mười vòng, hôm nay em bao!” Cố Vãn Thanh nghiêm túc ngẩng đầu lên nói.

Mười vòng hết tất cả 1 tệ, cô đã đưa tiền cho ông chủ xong rồi!

Lục Lập Hành buồn cười nhận lấy vòng, vợ hắn đúng là càng ngày càng nghịch ngợm.

“Được, được!”

Lúc này, trước mặt họ chỉ còn 1 người đang xếp hàng, mà người đang ném vòng phía trước kia đã lãng phí trọn vẹn tám cái vòng mà vẫn không thể ném trúng cái nào.

Một cô gái đứng gần đó, không biết là bạn gái hay là vợ, lúc này đang tức giận nhìn hắn: “Anh có được không vậy, sao lại một cái cũng không trúng thế? Em muốn, em muốn con búp bê lớn ở giữa kia, nhanh ném cho em đi! Ai nha, anh đần quá!”

Thiếu niên tướng mạo thật thà bối rối nhíu mày lại: “Giai Giai, cái kia quá lớn, không ném được, hay là chúng ta lấy nước ngọt ở gần nhất này đi, cái này anh nhất định có thể ném trúng!”

Nước ngọt này giá một hào một bao, là loại đồ uống mà bọn nhỏ thích nhất bây giờ.

“Vậy không được, nước ngọt kia đáng giá có một hào, như vậy không phải chúng ta lỗ vốn rồi sao? Hơn nữa em cũng không thích uống nước giải khát, em chỉ muốn con búp bê lớn kia thôi!”

“Được, được rồi!” Cậu thiếu niên chất phác lại bất đắc dĩ nhắm về phía con búp bê lớn kia.

Cố Vãn Thanh ôm chặt lấy tay Lục Lập Hành: “Lập Hành, anh nói xem liệu cậu ấy có thể ném trúng không?”

“Không biết, cứ nhìn xem đi!”

“Ừm ừm!” Cố Vãn Thanh cố gắng duỗi dài cổ, khẩn trương nhìn chằm chằm vào chiếc vòng trên tay cậu thiếu niên kia.

Chiếc vòng đầu tiên bay ra.

Đám người xôn xao:

“Ai, lại không trúng rồi!”

“Chỉ còn thiếu chút nữa thôi, cậu trai, cố lên!”

Bạn gái thiếu niên lúc này lại cong miệng lên: “Ai nha, chỉ còn cái cuối cùng thôi, anh đúng là quá đần!”

Nói xong, tự cô lấy chiếc vòng cuối cùng, nhắm chuẩn vị trí, tập trung tinh thần một lúc lâu rồi mới ném vòng đi.

Nhưng mà, chiếc vòng bị ném đi lại càng cách con búp bế kia xa hơn.

Đám người:

“Ai, cô gái này, để bạn trai cô ném có phải tốt hơn không, cô xem cô này…”

Cậu thiếu niên thật thà lại cười cười nói: “Không có việc gì, một con búp bê mà thôi, lát nữa anh mua cho em một con!”

Có thể nhìn ra cậu ấy rất yêu bạn gái mình!

Nhưng cô gái bị người xung quanh nói như vậy thì hết sức tức giận, hừ lạnh một tiếng: “Mua cái gì mà mua? Em không quan tâm, hừ!”

Nói xong, cô vung tay rời đi.

Ông chủ quán thấy thế thì bất đắc dĩ nói với người phía trước Lục Lập Hành: “Cậu trai, cậu có mang theo bạn gái không? Nếu như mang theo thì nhớ nói trước với cô ấy là trò ném vòng này không dễ thế đâu, nhất là con búp bê lớn kia, đó là vật quý nhất chỗ tôi, cũng chính là cái khó ném nhất. tôi bày quầy bán hàng ở đây cả một ngày nhưng cũng chưa có ai ném trúng nó đâu, cho nên cứ thoải mái đi, chọn cái khác mà nhắm.”

Cậu trai kia nghe vậy thì lắc đầu: “Chú cứ yên tâm, cháu không có người yêu, muốn cái gì thì nhắm cái đó!”

“Ừm, vậy là tốt, bắt đầu đi!”

Cậu trai cười hắc hắc, bắt đầu ném vòng.

Hắn không nhắm vào con búp bê lớn kia, nhưng dù là đồ ở khoảng cách rất gần hắn cũng không ném trúng. Mười cái vòng ném hết, hắn cũng chỉ trúng bọc nước ngọt giá một hào.

Cậu thanh niên bất đắc dĩ cầm nước ngọt, quay đầu nhìn về phía Lục Lập Hành: “Người anh em, đến lượt cậu rồi, cố lên nhé, đúng là ném không dễ, nhưng mà vợ còn đang ở bên cạnh nhìn cậu đấy!”

Trong đám người xuất hiện một đôi tuấn nam tịnh nữ như vậy cho nên cực kì nổi bật, bọn họ đã sớm chú ý tới bụng lớn của Cố Vãn Thanh rồi.

“Ừ.” Lục Lập Hành yên lặng thở dài một hơi: “Cũng không biết tôi ném không trúng cái gì thì vợ tôi có tức giận không nữa?”

Lúc nói lời này, hắn còn cố ý nhìn về phía Cố Vãn Thanh một cái, tay dùng sức nắm chặt vòng.

Cố Vãn Thanh buồn cười nhìn hắn: “Sẽ không đâu, đừng có lo lắng, cứ chơi vui vẻ là được.”

“Ừm, vẫn là vợ anh khéo hiểu lòng người!” Lục Lập Hành lập tức nở nụ cười.

Tương tác này giữa hai người lập tức tạo nên một trận cười vang:

“Ha ha ha, cô vợ nhỏ này quả là ôn nhu!”

“Cậu trai, cậu đúng là có phúc mà!”

“Đúng vậy đấy!”

Lục Lập Hành nhẹ gật đầu, vào tư thế chuẩn bị ném vòng. Hắn vẫn còn đang nghĩ xem nên nhắm vào cái gì thì tốt! Chủ yếu là hắn cũng không biết khả năng của mình thì có thể ném được cái gì, nhất định phải đảm bảo không thể tay không ra về mới được.

Đang nghĩ ngợi, trong đầu Lục Lập Hành đột nhiên vang lên một giọng nói: “Chúc mừng kí chủ kích hoạt phần thưởng đặc biệt, thu hoạch được cẩm nang khí vận x1!

Cẩm nang khí vận đã được chuyển vào hành trang, kí chủ hãy chú ý kiểm tra và nhận.”

Lục Lập Hành hơi sững sờ, ngay sau đó liền nở nụ cười. Thật đúng là thiếu cái gì đến cái đó mà! Quá tuyệt rồi!

“Ấn mở!”

Có trang bị cẩm nang khí vận, Lục Lập Hành cũng không còn sợ hãi ném không trúng nữa.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn Cố Vãn Thanh đang ở gần đó khẩn trương nhìn hắn, hỏi: “Em muốn cái gì?”

Cố Vãn Thanh khẽ mỉm cười: “Cái gì cũng được.”

“Vậy không được, nhất định phải chọn một.”

Đã có cẩm nang khí vận, hắn đương nhiên phải lấy được thứ vợ mình muốn nhất.

Người bên cạnh nghe vậy lập tức cười ha ha: “Ha ha, cậu trai, cậu cũng quá đắc ý tới quên mình rồi đi? Mặc dù vợ cậu ôn nhu, nhưng mà thứ cô ấy muốn chưa chắc cậu đã lấy được đâu!”

“Không sao cả, cũng nên thử một chút.” Ánh mắt của Lục Lập Hành một giây cũng không rời khỏi người Cố Vãn Thanh.

Cố Vãn Thanh bất đắc dĩ đành phải nhìn một vòng, cuối cùng chọn một vật cách Lục Lập Hành gần nhất: “Cái kia, cái kẹp tóc đó đi, rất đẹp, mang về cho Thiên Thiên đeo.”

Lục Lập Hành biết Cố Vãn Thanh là muốn tốt cho hắn, hắn cũng không vạch trần cô.

“Được, vậy cái kẹp tóc kia đi!”

Lời này của Lục Lập Hành cực kì kích thích người xem xung quanh, bọn họ đều chăm chú nhìn Lục Lập Hành:

“Cậu trai, lượng sức mà ném đi!”

Lục Lập Hành nhẹ gật đầu: “Tôi biết, cảm ơn mọi người.”

Vừa nói, hắn vừa ném chiếc vòng trong tay ra ngoài.

Sau đó, trong lúc tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, chiếc vòng đã chuẩn xác rơi vào chiếc kẹp tóc!

Đám người: ???

Ngay cả ông chủ cũng thu lại dáng vẻ khinh thường: “Lợi hại đấy cậu trai! Ném rất chuẩn đấy, tới tới tới, cô gái, kẹp tóc của cháu đây!”

Ông chủ lấy chiếc kẹp tóc đưa cho Cố Vãn Thanh.

Cố Vãn Thanh cực kỳ phấn khích: “Trúng, thật sự trúng rồi! Lập Hành, anh thật lợi hại mà!”

Thấy cô vui vẻ, Lục Lập Hành cũng vui vẻ theo: “Còn muốn gì nữa không?”

Cố Vãn Thanh suy nghĩ một lát, chỉ chỉ vào đồ vật quý nhất ở hàng thứ hai: “Cái kia đi?”

“Được!” Lục Lập Hành gật đầu, tiếp tục vào tư thế chuẩn bị ném vòng.

Tất cả mọi người nghe xong đều choáng váng:

“Không biết liệu lần này có trúng không?”

“Chắc là không đâu, cái đó khó vậy cơ mà, vừa rồi chắc chắn là cậu ấy ăn may thôi!”

“Tôi cũng cảm thấy thế, cậu trai, nhớ kiềm chế một chút đi!”

Đám người còn chưa dứt lời, một giây sau đã đồng loạt há to miệng…

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment