Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 367 - Chương 367 - Xem Ra Cậu Đối Xử Với Vợ Mình Rất Tốt

Chương 367 - Xem Ra Cậu Đối Xử Với Vợ Mình Rất Tốt
Chương 367 - Xem Ra Cậu Đối Xử Với Vợ Mình Rất Tốt

Đến khu bán đồ cho trẻ em, Lục Lập Hành nhìn quanh một vòng, sau đó tìm một cửa tiệm đi vào.

Cửa hàng trường là một chị gái.

Trông thấy Lục Lập hành, cô hơi nhíu mày lại. Sao lại có một người chẳng biết gì tới thế chứ? Cô lại còn phải dạy từng cái một.

Dù sao thì bao nhiêu năm kinh doanh cửa hàng như vậy, những vị khách cô từng tiếp đãi đều là nữ, đám đàn ông tới toàn là kiểu hai mắt đen thui, cô nói đôi khi còn không hiểu! Có người thậm chí còn vì một chút xíu tiền mà cò kè mặc cả, hoàn toàn không để ý tới đồ vật mà mình mua vợ mình có dùng được hay không.

Huống chi, Lục Lập Hành còn trẻ như vậy, chỉ sợ phụ nữ sinh em bé thế nào cũng không biết đi?

Nghĩ tới đây, chị chủ cửa hàng có chút đau đầu.

Cô thở dài đi tới: “Này, cậu trai, cậu muốn mua cái gì? A, không đúng, tình huống vợ cậu bây giờ là như thế nào? Cậu nói tôi nghe một chút, tôi chọn đồ cho cậu!”

Lục Lập Hành lắc đầu: “Tự em chọn là được. Cảm ơn.”

Nói rồi, hắn cầm một cái giỏ hàng lên, giỏ này vốn là để cho người tới đây mua sắm dùng.

Cô chủ cửa hàng nghi ngờ nhìn hắn: “Vợ cậu không phải là lần đầu sinh con sao?”

Không thể nào? Cậu nhóc này nhìn cũng không nhiều tuổi lắm mà!

“Đúng vậy ạ!”

“Vậy mà cậu còn đòi tự chọn? Có hiểu cái gì không thế?”

Chị chủ cửa hàng vừa nói xong thì thấy Lục Lập Hành cầm một hộp sữa bột nhỏ lên bỏ vào trong giỏ, sau đó lại cầm một bình sữa cho trẻ chất lượng tốt nhất cả cửa hàng ở bên cạnh lên cho vào trong!

Tiếp đó, hắn lại đến một bên khác, chọn một tấm thảm, hai bộ quần áo cho trẻ sơ sinh, sau đó mới ngẩng đầu hỏi cô: “Chị chủ cửa hàng, trẻ nhỏ mới sinh trong viện xong thì phải dùng những thứ này đúng chứ?”

Chị chủ cửa hàng hơi sửng sốt: “Đúng, nhưng mà sinh con còn cần…”

“Em biết!”

Lục Lập Hành lại đi đến một chỗ khác, lấy một cái chăn, hai chiếc khăn mặt mềm mại, sau đó còn không chút do dự lấy một bịch băng vệ sinh loại to và dày. Ngoài ra còn lấy thêm đủ loại khăn tay, quần cho phụ nữ mang thai, cùng đủ thứ đồ khác. Hơn nữa, mỗi một thứ đều phải là loại tốt nhất!

Việc này khiến chị chủ cửa hàng nhìn đến trợn mắt há mồm: “Cậu… Sao cậu cái gì cũng biết thế?”

Sao lại không giống với dự đoán của mình lắm!

Lục Lập Hành vừa cười vừa tiếp tục chọn đồ, vừa nói: “Lúc vợ em mang thai em đã bắt đầu nghiên cứu vấn đề này rồi, cho nên biết là cần những thứ này.”

“Cậu thế mà còn đi nghiên cứu sao?”

Chị chủ cửa hàng càng kinh hãi hơn! Phải biết rằng đám đàn ông bây giờ đều theo chủ nghĩa đại nam tử. rất nhiều người đều cho rằng sinh con là chuyện của phụ nữ, nhiều lắm cũng chỉ là nhờ bà của đứa trẻ giúp đỡ chút thôi! Bọn họ là đàn ông, sẽ không quản những chuyện này.

Không nghĩ tới, cậu thiếu niên trẻ tuổi này thế mà cái gì cũng hiểu.

Chị chủ cửa hàng cảm thấy mình nhìn người sai rồi. Thế là cô liền vui vẻ nở nụ cười: “Cậu trai, cậu đối xử với vợ mình không tệ đâu!”

“Vâng ạ.”

“Ha ha, vợ cậu đúng là gả được cho một người đàn ông tốt! Tới, để tôi cầm đồ cho, cậu cứ tiếp tục chọn đi, lát nữa nếu thiếu gì tôi sẽ nhắc cậu sau!”

“Vâng, cảm ơn chị chủ!”

Lục Lập Hành cũng không khách khí, đưa toàn bộ đồ mình đã chọn cho chị chủ cửa hàng. Sau đó hắn đổi một cái giỏ khác, tiếp tục chọn đồ.

Trên thực tế, hắn rất thích làm mấy việc này.

Kiếp trước, sau khi Cố Vãn Thanh và các bảo bảo đi rồi, Lục Lập Hành cực kì tự trách mình. Về sau, mỗi lần hắn rảnh rỗi đều bỏ công sức đi nghiên cứu mấy thứ này, ảo tưởng rất nhiều lần rằng nếu như Cố Vãn Thanh vẫn còn, nếu như các bảo bảo của hắn có thể ra đời thì hắn sẽ làm như này, như này.

Cho nên, lần này hắn nhất định phải giúp cho chúng thuận lợi xuất hiện trên đời này, cũng phải cho Cố Vãn Thanh sự chăm sóc tốt nhất.

Cho nên, cần mua cái gì, cần làm cái gì, hắn đều rõ như lòng bàn tay.

Bây giờ, cuối cùng cũng đã có đất dụng võ rồi.

Mua xong tất cả mọi thứ, Lục Lập Hành đi tới chỗ chị chủ cửa hàng tính tiền.

Chị chủ cửa hàng vui vẻ, vừa đóng gói vừa nói: “Bây giờ, người đàn ông có thể làm được như cậu cũng không nhiều đi? Chúc cậu sinh ra được một cậu nhóc mập mạp kháu khỉnh!”

“Ha ha, nam nữ không quan trọng, em đều thích cả!”

“Ừm!” Chị chủ cửa hàng tán thưởng gật nhẹ đầu.

Cô đưa hai túi đồ lớn cho Lục Lập hành, nói: “Được rồi, chỗ này là đủ rồi, có điều cậu vẫn nên đi mua chút đồ ăn nữa, để cô ấy lúc sinh con còn có sức.”

“Vâng, được ạ, cảm ơn chị chủ.”

Lục Lập Hành cầm theo hai túi đồ lớn, chuẩn bị rời đi. Nhưng mà còn chưa đi tới cửa, hắn đã nghe thấy âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu: “Chúc mừng kí chủ đã thu hoạch được cẩm nang thông tin x1, cẩm nang thông tin đã được chuyển vào trong hành trang, kính mời kí chủ chú ý kiểm tra và nhận!”

Cẩm nang thông tin?

Lục Lập Hành hơi híp mắt.

Hắn không chút do dự ấn mở.

Một giây sau, một đoạn thông tin tràn vào đầu hắn:

“Hứa Mây, bà chủ cửa hàng mẹ và bé Chân Ái ghét nhất là buôn bán hàng giả. Cô kinh doanh nhiều năm, bởi vì tính cách sảng khoái lại thẳng thắn, từng vạch trần người khác buôn bán hàng giả, đắc tội đồng nghiệp, bị người ta hãm hại. Ngày mùng 6 tháng 3, cô bị người khác lừa, nhập phải sữa bột hàng giả, dẫn tới một nhóm khách quen của cửa hàng mua phải sữa bột giả này, khiến rất nhiều trẻ sơ sinh đổ bệnh. Hứa Mây cũng vì vậy mà bị ép đóng cửa tiệm, nợ nần chồng chất, cả đời áy náy.”

Lục Lập Hành sửng sốt.

Hắn ngẩng đầu lên, xác nhận một chút.

Tiệm này chính là cửa hàng mẹ và bé Chân Ái. Vậy chị gái này chính là Hứa Mây sao? Ngày mùng 6 tháng 3 cửa hàng có vấn đề, hôm nay là ngày mùng 5 tháng 3, căn cứ vào lời hệ thống về nhân phẩm của chị chủ cửa hàng, sữa bột này không phải hàng giả. Nhưng mà, sau này thế mà lại có rất nhiều trẻ nhỏ vì nó mà sinh bệnh. Ai thất đức như vậy chứ?

Lục Lập Hành nhíu mày lại, giả vờ như lơ đãng quay đầu: “Chị chủ à.”

Hứa Mây ngẩng đầu lên: “Làm sao vậy? Còn cần tôi hỗ trợ gì sao?”

Lục Lập Hành đáp: “Không có gì, em thấy chị đối tốt với em như vậy, cho nên định nói cho chị biết tin tức này.”

“Tin tức gì?” Hứa Mây nghi hoặc hỏi.

“Chị cũng biết em là vì vợ sắp sinh cho nên mới đi nghiên cứu những cái này, chị hẳn là nhìn ra những đồ vật em chọn đều là đồ tốt nhất!”

“Ừm, đúng vậy…” Hứa Mây gật đầu.

Lục Lập Hành lúc này mới tiếp tục nói: “Mấy ngày nay em nghe có tin tức ngầm nói là ngày mai sẽ có một lô sữa bột giả vào huyện Song Thành chúng ta.”

“Cái gì? Từ đâu tới?” Hứa Mây lập tức trợn to hai mắt, phẫn nộ nói: “Là tên nào sống không yên thân vậy? Dám làm giả sữa bột sao? Cậu trai, cậu cứ yên tâm, tôi ghét nhất là mấy người giở trò, sữa bột nhà tôi đảm bảo trăm phần trăm hàng thật.”

“Em biết, em cũng đã nghe nói về chị rồi, nhưng mà chị Hứa à, cửa hàng này cũng là cửa hàng có tiếng tốt trên đường này, em hôm nay cũng là nghe danh mà đến, lô sữa bột giả kia ngày mai mới tiến vào huyện Song Thành, cũng không biết sẽ chảy vào nhà ai, chị Hứa vẫn nên lưu tâm một chút, dù sao cũng là đồ ăn cho trẻ nhỏ mà!”

Thấy Lục Lập Hành nhắc tới họ của mình, Hứa Mây cũng không có hoài nghi gì về lời nói của hắn nữa. Cậu trai này đúng là nghe tiếng của cửa hàng nên mới tới, cho nên, thông tin hắn vừa nói cũng có độ tin cậy nhất định.

“Được, được, tôi biết rồi, cảm ơn cậu, ngày mai tôi nhất định sẽ cẩn thận hơn.”

“Ừm, vậy tôi đi đây, hẹn gặp lại chị Hứa.”

“Ừ ừ!”

Hứa Mây đưa mắt nhìn Lục Lập Hành rời đi rồi, trầm mặc nhìn ảnh phản chiếu của mình trên cửa sổ.

Ngày mai cô cũng có một lô hàng nhập vào, không phải là có ai muốn giở trò quỷ đấy chứ?

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment