Khi họ quay đầu lại đã nhìn thấy Lục Lập Hành.
Phía sau hắn còn có một người đàn ông đi theo.
Tuổi người đàn ông so với Lục Lập Hành lớn hơn một chút.
Cả người nhìn lên có phần mờ mịt.
Lục Lập Hành ngược lại là thoải mái đi vào:
"Đều ở đây."
"Ha ha ha, Lục huynh đệ cậu đến rồi à?"
"Vị này chính là Tề Nguyên? Cậu Tề đúng không?"
La Thịnh Hành nhanh chóng tiến lên nghênh tiếp.
Trước đó lúc La Lập Tân mới đến, hắn liền gọi điện thoại cho Lục Lập Hành.
Lục Lập Hành cũng là nhận được cú điện thoại này mới tới.
"Ừm, đúng vậy, đây là anh họ tôi, Tề Nguyên, anh họ, vị này chính là ông La, La Thịnh Hành, tên của ông ấy, chắc hẳn anh đã từng nghe qua!"
Tề Nguyên tại chỗ chấn kinh.
Khi hắn mới vừa vào cửa, hắn vẫn luôn nhìn La Thịnh Hành.
Tuy rằng ông ấy đang ôm trẻ nhỏ, vẫn luôn cười không ngừng.
Nhưng trong số ít người có mặt, ông ấy lại là sự tồn tại bắt mắt nhất.
Đó là loại khí thế uy nghiêm bẩm sinh, khiến người ta không thể bỏ qua.
Tề Nguyên còn đang suy nghĩ, người kia là ai.
Chỉ nghe thấy Lục Lập Hành giới thiệu.
Tề Nguyên cả người có sững sờ:
"La ... La Thịnh Hành? Không, không phải, ông chủ La đấy chứ?"
Làm kinh doanh vải năm như vậy, Tề Nguyên đương nhiên là biết La Thịnh Hành.
Không chỉ biết, hơn nữa hết sức quen thuộc.
Người này, là người đứng đầu ngành may mặc trên toàn tỉnh Lỵ.
Trước đây, hắn và Tề Phương, nghĩ hết biện pháp muốn gặp La lão tiên sinh, mới cùng hợp tác với ông ấy.
Dù sao, La gia rất chú trọng đến chất lượng, nếu được bọn họ chọn trúng, có thể nâng cao phẩm chất vải của mình.
Về sau danh tiếng cũng có thể lan rộng, kiếm tiền cũng sẽ dễ dàng hơn.
Nhưng là.
Bọn họ chỉ là một doanh nghiệp nhỏ ở một huyện nhỏ.
Một công ty lớn như La gia, bọn họ là tiếp xúc không tới.
Tề Nguyên làm sao cũng không nghĩ đến, mình ở trong trường hợp như vậy có thể gặp được La Thịnh Hành.
Hơn nữa, La Thịnh Hành nhìn như rất quen thuộc với Lục Lập Hành.
Làm sao họ lại quen biết nhau?
Đang lúc Tề Nguyên đang loay hoay không biết làm thế nào để nói chuyện với La Thịnh Hành.
La Thịnh Hành vui vẻ nở nụ cười.
Hắn còn đặc biệt tiến lên, vỗ vai Tề Nguyên:
"Tề Nguyên tiểu huynh đệ không cần khách khí, cậu là anh họ của cậu Lục, đương nhiên cũng là anh em của tôi, vải của cậu tôi đã xem qua, không biết cậu có nguyện ý hợp tác với chúng tôi không?"
Tề Nguyên cả người lần nữa sững sờ.
Cái gì?
Muốn hợp tác với hắn?
Hắn không nghe lầm chứ?
La gia, chủ động nói muốn cùng hợp tác với hắn?
Tề Nguyên theo bản năng dùng sức gật đầu, nhưng rất nhanh, hắn lại điên cuồng bắt đầu lắc đầu.
Điều này ngược lại là khiến La Thịnh Hành thắc mắc:
"Ồ? Tề Nguyên tiểu huynh đệ không muốn sao?"
Lục Lập Hành cũng có chút bối rối:
"Anh họ, anh đang nghĩ cái gì thế?"
Tề Nguyên lúc này mới phản ứng được: "Không không phải, không phải tôi không muốn cùng hợp tác với ngài, là như vậy, tôi đã đồng ý với Tiểu Hành những vải này đưa cho cậu ấy dùng, hắn muốn lấy làm quần áo, tuy rằng tôi vẫn luôn rất chờ mong được hợp tác với ngài, nhưng làm người phải coi trọng chữ tín, Tiểu Hành giúp tôi rất nhiều việc, tôi không thể qua cầu rút ván, thực sự xin lỗi La lão tiên sinh, lần này, tôi chỉ sợ là làm ngài thất vọng rồi, nếu như có thể mà nói, tôi mong đợi lần sau chúng ta có thể cùng nhau hợp tác!"
Vừa rồi nghe La Thịnh Hành nói vải của mình tốt.
Tề Nguyên vô cùng cao hứng.
Được một nhân vật lớn như vậy thừa nhận, quả thực là một loại vinh dự.
Nhưng hắn mới vừa nói xong, liền phát hiện Lục Lập Hàn với La Thịnh Hành đều bật cười.
La Thịnh Hành tò mò nhìn về phía Lục Lập Hành:
"Lục huynh đệ, cậu không nói chân tướng cho cậu ấy biết à?"
Lục Lập Hành lắc đầu: "Còn chưa kịp nói, La lão tiên sinh, hôm nay những ông chủ như ông chủ Phương, là ngài giúp một tay đúng không?"
"Ha ha ha, chuyện nhỏ này không đáng nhắc tới, những người kia vừa hay là tôi có quen biết thôi!"
Đối thoại của hai người, khiến Tề Nguyên khó hiểu.
Hắn nghi ngờ nhìn tới nhìn lui trên người của hai người, cuối cùng vẫn là không nhịn được hỏi:
"Tiểu Hành, có chuyện gì vậy? Là ông chủ La giúp chúng ta sao? Ngoài ra, chân tướng là gì?"
Lục Lập Hành định trả lời, lại bị La Thịnh Hành đoạt trước:
"Ha ha ha, để tôi nói cho, Lục huynh đệ người này làm việc tốt không thích lưu danh, cậu muốn hỏi cái gì"
Lục Lập Hành tràn đầy vẻ bất lực.
Tề Nguyên tò mò nhìn La Thịnh Hành, chờ đợi một lời giải thích.
"Trước đó vài ngày, Lục huynh đệ cầm vải của cậu đến cho tôi xem chất lượng như thế nào, nói là anh họ cậu ấy bị người khác hãm hại, anh ấy rất phiền muộn, cảm thấy vải này không tốt, tôi vừa nhìn liền biết vải này rất tốt, tại sao phải thất vọng, vừa vặn La gia chúng tôi còn thiếu một nhóm vải vóc! Liền hỏi Lục huynh đệ."
"Thế mới biết chuyện của các cậu, sau đó liền thuận tay gọi điện thoại cho nhóm người ông chủ Phương."
"Còn có, cậu nói cài gì cho hắn dùng, muốn lấy đi làm quần áo, kỳ thực chính là lấy đến cho tôi, yên tâm, tôi sẽ không lấy không, tôi sẽ trả thù lao, chúng ta sẽ hợp tác dựa theo giá thị trường!"
"Mặt khác, Tề Nguyên tiểu huynh đệ, cậu có ngại hợp tác lâu dài trong tương lai không? Tay nghề sản xuất vải của cậu thật sự không tệ, cậu cũng đừng có tự ti, cậu cũng không được tin lời của những kẻ phản bội, chúng ta phải tin tưởng chính mình mới được!"
Tề Nguyên nghe xong những lời này, cuối cùng là phản ứng lại.
Nhưng trong mắt của hắn tràn đầy khiếp sợ.
"Chuyện này..."
"Chuyện này..."
Nín nửa ngày, Tề Nguyên một chữ cũng không nói ra được.
Hắn xoay người, dùng sức nắm chặt tay Lục Lập Hành.
"Tiểu Hành, cảm ơn em."
"Thật sự cảm ơn em!"
"Cám ơn em, cám ơn mọi người!"
Hắn chẳng thể nghĩ tới, Lục Lập Hành từ lúc bắt đầu đã giúp đỡ mình rồi.
Hắn sớm đã nhìn thấu tất cả, nhưng hắn vì tôn nghiêm, cũng vì có thể làm cho hắn tin tưởng.
Hắn rõ ràng hoàn toàn không tự nói với mình, mà là yên lặng làm tất cả những thứ này.
Tề Nguyên chưa bao giờ nghĩ tới, bản thân mình lại có được một người anh em tốt như vậy.
La Thịnh Hành nghe thấy cảm ơn, cười nói:
"Ha ha ha, cậu cũng không cần cảm ơn tôi, cảm ơn Lục huynh đệ là được, lúc trước hắn cũng giúp tôi nhiều việc, tôi giúp các cậu cũng là điều nên làm!"
Lục Lập Hành lần nữa bất đắc dĩ: "Ông La ..."
"Ha ha ha, được rồi được rồi, giữa những người trẻ tuổi, cũng không cần như thế này, cậu Tề Nguyên, cậu chỉ cần nhớ kỹ hắn là được rồi!"
Tề Nguyên dùng sức gật đầu:
"Tôi nhất định sẽ luôn nhớ kỹ hắn!"
"Ừm, vậy được, một lúc nữa là có cơm rồi, ăn cơm rồi đi, Tề Nguyên tiểu huynh đệ, đây là con trai tôi La Lập Tân, về sau, công ty La gia đều là do hắn phụ trách, cơm nước xong các cậu ký cái hợp đồng được không? sau đó ngày mai sẽ mang hàng kéo đến tỉnh thành, không cần mang đến huyện Song Thành."
Tề Nguyên nhanh chóng làm quen với La Lập Tân.
Giờ khắc này.
Hắn cuối cùng đã hiểu, Lục Lập Hành tại sao không cho hắn đem hàng hóa kéo tới huyện Song Thành rồi.
Bữa cơm này ăn rất nhanh.
Sau khi ăn xong, hai người cáo từ về nhà.
Trên đường về nhà, Tề Nguyên cũng không biết nên bày tỏ lòng biết ơn của mình như thế nào.
Thật lâu sau, hắn mới quyết định:
"Tiểu Hành, anh quyết định rồi, đem nhà máy dời đến huyện Song Thành, ông chủ này, em tới làm..."
------
Dịch: MBMH Translate