Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 525 - Chương 525 - Vậy Thì Chúng Ta Sẽ Không Hợp Tác.

Chương 525 - Vậy Thì Chúng Ta Sẽ Không Hợp Tác.
Chương 525 - Vậy Thì Chúng Ta Sẽ Không Hợp Tác.

"Ha ha ha, cậu vậy mà còn nhớ chuyện của chúng ta?"

Triệu Minh Hải vốn là muốn đem rổ ném đi.

Nhưng mà khi nghĩ đến vô số trái cây trong đó, chúng còn tươi hơn cả những quả quýt hắn mới ăn.

Hắn lại có chút không nỡ bỏ.

Thế là, liền đem rổ để ở trên bàn bên cạnh.

Xoay người hừ lạnh một tiếng, ngồi ở trên ghế ông chủ.

Với thái độ hống hách, nhìn về phía Lục Tiểu Phi:

"Cậu đã nói như vậy, vậy tôi cũng không khách khí, tôi biết cậu muốn bắt được hợp đồng hợp tác với siêu thị Doueryun, hơn nữa về sau cũng muốn hợp tác lâu dài với siêu thị Doueryun. Vậy thì cậu cũng nên biết, siêu thị Duoeryun chúng tôi hiện là siêu thị lớn nhất toàn bộ tỉnh thành, hơn nữa, ông chủ chúng tôi đã nói, bắt đầu từ năm nay, chúng tôi sẽ thành lập các siêu thị chi nhánh ở nhiều thành phố cấp tỉnh khác nhau!"

"Cũng sẽ suy xét thị trường toàn quốc, thậm chí Đế Đô cũng có thể!"

"Đến lúc đó, siêu thị Doueryun chúng tôi, có thể là siêu thị lớn nhất toàn quốc, hợp tác với chúng ta, cậu chỉ thu được lợi ích lớn hơn nữa!"

"TÔI có thể đem những ích lợi này đều cho cậu, thế nhưng Lục Tiểu Phi, cậu có thể lấy cái gì cho tôi đây?"

Nói xong, hắn khiêu khích nhìn Lục Tiểu Phi.

Cũng không cho mời Lục Tiểu Phi ngồi, mà chỉ chờ đợi câu trả lời của hắn.

Lục Tiểu Phi đè nén tức giận, hỏi:

"Quản lý Triệu, ông muốn cái gì?"

Triệu Minh Hải cười nhạt: "Tôi muốn cái gì, cậu ba năm trước chẳng phải đã biết rồi sao?"

Lục Tiểu Phi hơi sững sờ.

Sau một lúc, hắn cũng không nhịn được nữa, tức giận từ từ kéo tới!

Hung hăng trừng mắt Triệu Minh Hải, mặt đỏ bừng vì kìm nén cảm xúc.

Nhưng Lục Tiểu Phi chung quy vẫn là nhịn không động thủ.

Đây là địa bàn của người khác, hắn cũng không muốn động thủ với loại người này.

Hắn còn phải trở về sống một cuộc sống thật tốt với Trịnh Hoa Mẫn, còn phải nỗ lực thúc đẩy hợp tác.

Bây giờ Lục Tiểu Phi, biết mình đang gánh vác là cái gì.

Hắn tận lực kìm nén cơn tức giận:

"Quản lý Triệu, tôi cảm thấy chúng ta không cần thiết nhắc lại vấn đề cũ này nữa, ngài có thể xem kỹ sản phẩm của chúng tôi, tuyệt đối phù hợp với thương hiệu siêu thị Doueryun của các anh."

"Cái này tôi đương nhiên biết ..."

Nói xong, Triệu Minh Hải cầm một quả Kiwi lên, xé ra, ăn một miếng.

Vị quả đương nhiên so với những loại được bán ở trong siêu thị tốt hơn nhiều.

Nhưng Triệu Minh Hải vẫn là nở nụ cười:

"Nhưng, tôi là một người cố chấp, tôi không có được đồ vật gì đó, thì sẽ luôn nhớ đến, cho nên, đại khái là chạy không thoát được nợ cũ ..."

"Tôi nói thẳng, cậu nếu muốn lần hợp tác này, liền đem vợ của cậu buộc lại đây, đưa cho tôi!"

"Nếu không, lần hợp tác này e rằng không được rồi!"

Triệu Minh Hải lại ngồi ở trên bàn.

Bộ dạng đó trùng lặp với bộ dạng của hai năm trước.

Lục Tiểu Phi cặp mắt nhắm lại, tức giận trong nháy mắt kéo tới.

Hắn đang muốn nói cái gì đó, nhưng vừa lúc đó.

Cửa vào, bỗng nhiên truyền tới một giọng nói trầm thấp:

"Nếu đã như vậy, thì lần này chúng ta không hợp tác được với nhau rồi?"

Lục Tiểu Phi nhanh chóng xoay đầu lại, đã nhìn thấy Lục Lập Hành đẩy cửa đi vào.

Hắn bình tĩnh đi tới trước mặt hắn, khắp cơ thể hắn là một khí chất quý phái mà không ai dám xâm phạm.

So với lúc ở trước mặt Vạn Hổ càng thêm bá đạo.

Hắn đứng ở nơi đó, rõ ràng so với bộ dạng vênh váo hung hăng của Triệu Minh Hải, càng làm cho người ta sợ sệt.

Nhưng lúc hắn nói chuyện, lại nhẹ như mây gió nhưng mạnh mẽ vậy.

Trước đây, Lục Tiểu Phi chưa từng thấy Lục Lập Hành như vậy.

Hắn đi tới trước mặt hắn:

"Tiểu Hành ..."

Lục Lập Hành đưa tay ra ngăn cản hắn.

Cười nói: "Anh Phi, chúng ta đi thôi, em có chút nhớ bọn nhỏ rồi!"

"Nhưng là ..."

"Không nhưng là gì hết, giỏ trái cây này không cần nữa, nếu hắn đã thích ăn như vậy, vậy hãy để cho nó trở thành giỏ cuối cùng hắn được ăn đi! Chúng ta phải rộng lượng, không chấp nhặt với bọn họ."

Lục Lập Hành nói xong, liền chuẩn bị rời đi.

Lục Tiểu Phi thấy vậy, đuổi theo sát.

"Đứng lại!"

Nhưng bọn họ còn chưa đi tới cửa, đã bị Triệu Minh Hải gọi lại.

"Cậu là ai?"

Hắn nhìn chăm chú vào bóng lưng Lục Lập Hành, có phần sợ sệt, nhưng cũng rất nghi hoặc

Người này, hắn xác định hắn không quen biết.

Nhưng là không hiểu.

Hắn luôn cảm thấy, người này tuy rằng rất trẻ trung, nhưng cũng rất lợi hại.

Hắn làm sao lại đứng chung một chỗ với Lục Tiểu Phi chứ?

Hơn nữa, còn gọi hắn anh Phi?

Điên rồi à?

Lục Lập Hành nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn về phía hắn:

"Lục Lập Hành."

Trước khi vào cửa, hắn ở bên ngoài đã nghe được đại khái.

Người này, chính là người đã vũ nhục Trịnh Hoa Mẫn năm đó.

Hai năm trước, bởi vì chuyện này, suýt chút nữa hại chết Lục Tiểu Phi.

Hiện tại, lại còn dám nhắc tới.

Biểu hiện của Lục Tiểu Phi hắn cũng nhìn thấy.

Lục Lập Hành biết, hắn cũng là vì thúc đẩy hợp tác.

Cho nên, hắn không trách tội anh ấy.

Nhưng hợp tác này, hắn thật sự không muốn làm.

"Lục Lập Hành?"

Nghe thấy cái tên này, Triệu Minh Hải có phần mờ mịt.

Lục Tiểu Phi giải thích:

"Đây là ông chủ của tôi!"

"Ông chủ?"

Triệu Minh Hải tới lui nhìn xem hai người, bỗng nhiên nở nụ cười:

"Thì ra là như vậy, không nghĩ tới không nghĩ tới, Lục Tiểu Phi, tôi còn cho rằng cậu bây giờ rất mạnh chứ, không nghĩ tới còn đang đi làm cho người khác, hơn nữa, còn làm việc ở nông thôn, ha ha ha ha!"

"Như vậy đi, cậu đem vợ của cậu đưa tới đây, tôi sắp xếp cho cậu một vị trí, tiền lương tăng gấp đôi cho cậu, cậu cảm thấy như thế nào?"

Triệu Minh Hải nói được nửa câu, bỗng nhiên cảm giác trước mặt mình lạnh lẽo.

Hắn vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy ánh mắt của Lục Lập Hành.

Lạnh có thể giết chết người.

Triệu Minh Hải không tự chủ được lui về sau một bước.

Sau đó hắn chỉ nghe thấy Lục Lập Hành nói:

"Nhớ kỹ những lời ngày hôm nay ông nói."

"Quản lý Triệu, về sau, ông sẽ vì những lời nói này mà phải trả cái giá thật lớn."

Nói xong, Lục Lập Hành xoay người:

"Đi thôi!"

Lục Tiểu Phi cũng không do dự, nhanh chóng đi theo ra ngoài.

Bọn họ đi rồi, Triệu Minh Hải mới phản ứng được.

Muốn đuổi theo, cũng đã không còn kịp rồi.

"Người này, đến cùng là ai? Lục Lập Hành? Một người nhà quê?"

"Tôi sợ một người nhà quê làm gì?"

Triệu Minh Hải thực sự không hiểu, tại sao khí tức của người này lại mạnh mẽ như vậy.

"Còn muốn để cho tôi trả giá cao? Nằm mơ à? Nếu không thể đàm phán hợp tác được, để tôi xem các cậu trở về phải làm sao bây giờ!"

"Tôi sẽ gọi điện thoại cho các siêu thị khác, để cho bọn họ không cho phép hợp tác cùng với hai người!"

Triệu Minh Hải cầm điện thoại lên ...

Lục Lập Hành với Lục Tiểu Phi đã đi một đoạn đường thật xa.

Sắp đến trạm xe buýt rồi, Lục Tiểu Phi nhịn không được gọi Lục Lập Hành lại:

"Tiểu Hành."

Lục Lập Hành ngừng lại, khôi phục lại vẻ hờ hững như trước.

Thật giống như, người vừa rồi mất bình tĩnh không phải là hắn vậy.

"Làm sao vậy?"

Lục Tiểu Phi hít sâu một hơi:

"Hôm nay, là anh không tốt, chuyện hợp tác với bên này e rằng ..."

Lục Lập Hành nghe vậy, tiến lên vỗ nhẹ vai Lục Tiểu Phi:

"Anh Phi, đích đến của chúng ta là gì?"

"Vì đến phát tài làm giàu!"

"Đúng, là vì đến phát tài làm giàu, không phải để cho người khác bắt nạt, hợp tác tất nhiên là quan trọng, thế nhưng anh cảm thấy, không có hợp tác, em sẽ không đứng lên được sao?"

"Rồi lại nói, em đã nói rồi, trở lại tỉnh thành, nhất định khiến chúng ta cùng nhau nổi bật hơn mọi người, làm sao có thể để cho những người này bắt nạt chứ?"

"Có phần hợp tác có thể hợp tác, có phần hợp tác, không có khả năng đáp ứng ..."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment