“Ha ha.”
Vạn Hổ cười lên.
“Nhưng mà anh Hải, ngài định làm gì cái tên Lục Tiểu Phi kia ?”
Triệu Minh Hải liếc hắn ta một cái nói: “Gần đây không xuất hiện trước mặt chúng ta phải không?”
“Đúng vậy, không biết có phải là đã về quê chưa!”
“Ừm, nếu thật sự trở về quê, vậy thì đợi có cơ hội chúng ta đến quê của hắn ta sẽ giải quyết, nếu như vẫn còn ở Tỉnh Thành, lần sau gặp được… Ha ha…”
Triệu Minh Hải cười lạnh một tiếng.
Hai người đang cười nói, Diệp Cảnh Thâm đi vào.
“Giám đốc Triệu, tôi có chuyện này muốn hỏi cậu.”
“Có chuyện gì vậy Diệp tổng?”
Trong ánh mắt Triệu Minh Hải nhìn Diệp Cảnh Thâm mang theo vẻ khinh thường rõ ràng.
Diệp Cảnh Thâm lại hoàn toàn không nhận ra.
Ông nghiêm túc nói: “Là như vầy, tôi nghe nói là cậu tuyển người đúng không?
“Ừ? Chuyện đó đã là chuyện của tháng trước rồi, sao bây giờ Diệp tổng lại hỏi tới chuyện này?
Diệp Cảnh Thâm nói: “Cũng không có gì, tôi có một người bạn mới đến Tỉnh Thành, muốn giúp đỡ cậu ta tìm việc làm, giám đốc Triệu có thể giúp tôi được không?”
Thấy Triệu Minh Hải không nói lời nào, Diệp Cảnh Thâm tiếp tục nói:
“Tôi biết ngài và vị kia có quan hệ rất tốt, chuyện này đối với Triệu tổng chắc không làm khó phải không? Nếu thật sự không được, về việc giám đốc Triệu tìm kiếm một cô gái ở bên ngoài…”
Nghe được lời nói này, Triệu Minh Hải vội vàng gật đầu:
“Có thể, ngài yên tâm đi Diệp tổng, tôi nhất định sẽ làm cho ngài, không phải chỉ là đưa người vào công ty thôi sao? Ngài hãy đợi nhé, vài ngày nữa tôi sẽ cho ngày câu trả lời.”
“Được, vậy thì cám ơn giám đốc Triệu!”
Nói xong, Diệp Cảnh Thâm xoay người rời đi.
Mà Triệu Minh Hải vừa rồi còn nhìn ông nịnh hót, ngày lập tức lộ ra vẻ mặt u ám.
Hắn dùng sức đập mạnh tách trà trong tay xuống bàn, mặt đầy tức giận.
“Hừ, cái tên Diệp Cảnh Thâm này!”
Vạn Hổ sợ hãi, cũng vội vàng nói:
“Diệp Cảnh Thâm chính là ức hiếp người quá đáng, anh Hải, chúng ta không thể luôn bị ức hiếp như vậy, lần trước ngài đã nói để cho chúng ta xử lý ông ta, như thế nào?”
Trong mắt Triệu Minh Hải lóe ra sự tức giận:
“Đợi đi, nhanh thôi!”
Diệp Cảnh Thâm cũng không biết điều này mà bước ra khỏi cửa.
Ông rẽ vào cửa phòng làm việc của mình
Vừa đi vào, Bạch Vân liền vây quanh:
“Thế nào rồi?”
“Anh làm việc, em yên tâm, cuối tuần này chúng ta liền dẫn theo tiểu Vân đi tìm người anh em họ Lục, để cậu ấy đến làm việc ở đây, về vấn đề tiền lương, anh sẽ cố gắng thuyết phục với bên kia để bọn họ đưa ra mức lương cao.”
“Vậy cũng được đó!”
Hôm qua sau khi trở về, Diệp Cảnh Thâm liền suy nghĩ về chuyện này.
Lục Lập Hành đã giúp đỡ bọn họ rất nhiều, họ không thể lạnh nhạt với cậu được.
“Đúng rồi Cảnh Thâm, em mới vừa xuống lầu, nghe được bọn họ đang bàn tán, nói rằng siêu thị phía đối diện đã được chuyển giao ra ngoài.
Diệp Cảnh Thâm hơi sững sờ:
“Chuyển giao ra ngoài rồi? Chẳng trách hôm nay không thấy có tiếng động dọn nhà, ai vậy? Lại còn dám mua lại siêu thị đó?”
“Em không biết, em không nghe nói là ai.”
“Bỏ qua đi, không cần để ý, dù sao cũng trụ không được bao lâu, đúng rồi vợ, ngày mai anh sẽ bắt đầu bận rộn, lô hàng kia lần trước anh ra thương lượng sắp về rồi, đều là thực phẩm, anh phải tự mình kiểm định. Tiểu vân phải làm phiền em…”
“Được, không sao, anh bận công việc của anh mà!”
Bạch Vân cũng là người biết đạo lý, gật đầu đồng ý.
…
Ngày hôm sau Lục Lập Hành ký xong hợp đồng, anh liền dẫn Lục Tiểu Phi lên lầu một của tòa nhà Cửu Thiên.
Các kệ bên trong vẫn còn đó.
Ngoại trừ việc thiếu vật phẩm, mọi thứ khác đều có sẵn.
Lục Tiểu Phi nhìn cảnh này lại nghĩ đến Đa Nhĩ Vân phía đối diện, có chút bối rối:
“Tiểu Hành, thực sự có ổn không?”
“Tôi nói được là được, đến đây, đo đạc với tôi, chúng ta cần sửa sang lại một lần nữa, tối tôi sẽ quay lại đồ họa.”
“Được!”
Lục Lạp Hành đã nói như vậy, Lục Tiểu Phi đương nhiên lựa chọn nghe theo.
Hai người bận rộn dưới tầng hầm.
Nhà họ La.
La Thịnh Hành đang có cuộc họp với La Lập Tân.
La Lập Tân làm sao cũng không nghĩ tới, mình thật không dễ mới được nghỉ phép về nhà, còn bị hẹn nói chuyện về vấn đề công việc.
“Đến tòa nhà Cửu Thiên mở cửa hàng? Ba ngài nghiêm túc sao?”
“Ừ!”
La Thịnh Hành gật đầu:
“Nghiêm túc, rất nghiêm túc, với lại, còn phải mở thật lớn, lớn hơn so với tòa nhà Hoa Thiên bên kia.”
“Tại sao?”
La Lạp Tân thật sự không hiểu, lão đầu này là đang suy nghĩ gì.
Không phải nói hẹn sẽ không nói về vấn đề công việc sao?
Tại sao lại nhớ tới mở cửa hàng!
La Thịnh Hánh nói: “Đương nhiên là vì người anh em họ Lục sắp mở siêu thị ở đó, chúng ta không nên giúp đỡ người anh em họ Lục sao?
La Thịnh Hành vừa nói lời này, La Lập Tân lập tức gật đầu.
“À, thì ra là vậy, được rồi, vậy liền nói như vậy đi, trở về con sẽ lên kế hoạch chuyện này!”
“Ừ, nhanh một chút, bây giờ giá thuê vẫn còn thấp, cẩn thận mà bắt đầu.”
“Vâng.”
La Lập Tân không quan tâm liệu anh có phải hay không đang nghỉ phép.
Về thẳng công ty đi chuẩn bị.
…
Từ Lập cũng đã sớm nói với Trần Tinh về vấn đề này.
Trần Tinh vô cùng bối rối:
“Nhưng mà, chúng ta làm đồ nội thất, mở cửa hàng ở đó có phù hợp không?
“Không thích hợp cũng phải mở, không được thì mở phòng làm việc, hoặc là phòng triển lãm, đừng để cản trở người anh em họ Lục…”
“Được, được rồi! Tôi đi chuẩn bị.”
Trần Tinh gật đầu.
…
Nhà họ Kim
Kim Lâm là người đang sửa soạn, nghe xong lời của Kim Trì khiến cả người đều chết lặng.
“Vì Lục Lập Hành? Ba định mở cửa hàng à?”
“Đúng rồi, thế nào? Có vấn đề gì không?”
“Điên rồi điên rồi, ba điên thật rồi!”
Kim Lâm thật sự không thể hiểu được mạch não của Kim Trì.
Tuy nhiên Kim Trì lại cười:
“Thằng nhóc này, một bên nói không tin người khác, mà một bên nghe lời người khác mà theo đuổi con gái…”
“Con. Con có đi đâu? Ba đang nói mò gì vậy lão Kim?”
“Ha ha, được rồi. Lần trước con có hỏi ba cô bé, ba đã tìm người đi điều tra rồi, là một cô bé tốt, cũng đẹp, con hãy cố gắng lên!”Kim Trì nói xong liền muốn ra ngoài làm việc.
Kim Lâm hơi sững sờ: “Ngài… Ngài không phản đối sao?”
Cậu biết điều kiện gia đình Lâm Vãn m không tốt, nghĩ đến chuyện này quyết định chưa nói cho lão Kim.
Rất sợ lão Kim chê người ta.
Không nghĩ tới, Kim Trì lại đang ủng hộ cậu.
“Tại sao ba phải phản đối? Con và người anh em họ Lục không lớn hơn bao nhiêu, con người ta cũng đã sinh ra, cây vạn tuế này của con cuối cùng đã nở hoa, nhanh lên, đừng để dính mực!”
“Vâng, con biết rồi!”
Kim Lâm gật đầu, nhưng rất nhanh cậu nhận ra có điều gì đó không ổn.
“Lão Kim, tôi có rất nhiều người theo đuổi…”
…
Nhà họ Hà!
Hà Chấn Viễn đã hướng dẫn chuyện mở cửa hàng.
Nhưng anh luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Trong phong khách đi tới đi lui.
Chu Văn Lan tò mò nhìn anh ta:
“Làm gì vậy lão Hà? Sàn nhà đều bị cậu giẫm nát rồi.”
“Nơi đó có thể dễ nát như vậy sao? Tôi chính là đang suy nghĩ, tôi còn chưa làm đủ, tôi nên làm gì đó mới hơn nữa!”
“Làm gì? Muốn kéo danh tiếng cho tiểu Hành sao? Chỉ dựa vào mấy cửa hàng chúng ta khẳng định không đủ, bên kia nhưng là Đa Nhĩ Vân, nếu tòa nhà này toàn những cửa hàng nổi tiếng thì quá tốt!”
Vừa nói lời này ra, Hà Chiến Viễn đột nhiên cảm thấy như mình đã ngộ ra:
“Đúng nha, sao tôi không nghĩ ra nhỉ? Tôi lập tức đi làm…”
------
Dịch: MBMH Translate