Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 539 - Chương 539 - Diệp Cảnh Thâm Có Chuyện Gì Vậy?

Chương 539 - Diệp Cảnh Thâm Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 539 - Diệp Cảnh Thâm Có Chuyện Gì Vậy?

Vốn dĩ là bởi vì cái này…

Lục Lập Hành có chút đau xót.

Một cô gái ngốc nghếch hiền lành như vậy.

Có lẽ cô sẽ không nghĩ tới kiếp trước bản thân bị chính mình tức chết.

Cả đời này, chỉ đơn giản là đối xử tốt với cô, thì cô đều có thể cảm động mà khóc.

Nha đầu ngốc này…

Anh nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay lau mặt cô, cười nói:

“Vãn Thanh, anh nhớ chứ, anh nhớ tất cả những gì em nói, nhưng mà, mỗi lần mua đồ anh đều sẽ không tự chủ được mà nhớ đến em, cái này, anh cũng không thể kiểm soát!”

“Bây giờ lại đi đổi thì rất phiền.”

“Em nghe anh nói, hai chúng ta đã kết hôn rồi, có giấy chứng nhận kết hôn, cũng không quan trọng viết tên ai trên những thứ này, đều có một phần của anh, cho nên, em không cần phải đau lòng.”

Cố Vãn Thanh nghe xong lời này, mới cảm thấy tâm tình khá hơn một chút.

“Có thật không?”

Lục Lập Hành gật đầu: “ừm, hoàn toàn chính xác. Anh nói em còn không tin sao?”

Cố Vãn Thanh cẩn thận quan sát Lục Lập Hành một chút.

Phát hiện anh không giống như đang nói dối, lúc này mới nín khóc mỉm cười.

“Vậy, vậy được rồi, ăn cơm thôi, đồ ăn nguội rồi.”

“Ừm.”

Ngồi xuống bàn bên cạnh, Lục Lập Hành mới cùng Cố Vãn Thanh giải thích chuyện cửa hàng.

Nói về mình thiếu rất nhiều món nợ.

Lục Lập Hành sợ Cố Vãn Thanh lo lắng, còn đặc biệt nói:

"Em yên tâm, anh có thể trả hết khoản nợ đó sớm thôi."

Cố Vãn Thanh nhét cho mình một ngụm cơm lớn, cô vừa ăn vừa gật đầu:

“Ừ, em tin anh, em tin anh! Em không có lo lắng.”

Lục Lập Hành buồn cười rót một ly nước lớn cho cô.

Nhìn cô ăn cơm, chính mình cảm thấy rất vui vẻ.

Cơm nước xong xuôi, là Lục Lập Hành đem chén đũa dọn dẹp.

Anh để Cố Vãn Thanh đi nghỉ ngơi.

Vừa dọn dẹp xong, hai đứa bé liền lần lượt tỉnh dậy.

Lục Lập Hành vội vàng đưa cho hai đứa nhỏ một ít sữa.

Thừa dịp bọn nhỏ đang bú sữa, lại thay tã cho bọn nhỏ.

Vốn là anh còn muốn đi giặt tã.

Nhưng Cố Vãn Thanh không biết từ lúc nào đã đến bên người anh.

Cô cầm lấy miếng tã trong tay anh rồi chạy vào phòng tắm.

Lục Lập Hành nhìn dáng vẻ bận rộn của cô, và hai đứa nhỏ đang bú sữa nghiêm túc ở bên cạnh mình.

Trong lòng có một sự ấm áp.

Anh thật sự rất thích cảm giác này.

Ăn tối xong, Lục Lệ Hành dẫn hai đứa nhỏ và Cố Vãn Thanh ra ngoài đi dạo.

Kết quả, mới vừa đi xuống lầu.

Đã nhìn thấy ba người Diệp Tiêu Vân và Diệp Cảnh Thâm. Bạch Vân

Bọn họ dường như đang định lên lầu.

Nhìn thấy họ cũng sững sờ.

“Ôi? Các cậu muốn đi ra ngoài sao?”

Diệp Tiểu Vân vội vàng bước lên nắm lấy tay anh trai và em gái, thất vọng nói:

“Em trai em gái, hai em muốn đi đâu vậy?”

Lục Lập Hành và Cố Vãn Thanh liếc mắt nhìn nhau:

“Cũng không có chuyện gì, chúng tôi ra ngoài đi dạo tiêu cơm, buổi tối ăn quá no rồi, đã trễ như vậy, tại sao nhà anh lại sang đây?”

Bạch Vân có chút bất đắc dĩ nói:

“Ôi, còn không phải là vì Tiểu Vân, sau khi trở về con bé vẫn luôn nhắc về hai đứa nhỏ này, ăn tối xong liền muốn sang đây chơi, chúng tôi nghĩ còn sớm, nhà cậu vẫn còn chưa ngủ nên qua đây, vừa vặn Cảnh Thâm tìm cậu cũng có chút chuyện.”

Diệp Cảnh Thâm cũng nói:

“Tôi quay lại liệt kê danh sách thu mua, định đưa cho cậu, cậu liên lạc với bọn họ là được, báo tên tôi, có thể sẽ giảm giá tốt nhất cho cậu.”

Lục Lập Hành nhận lấy danh sách Diệp Cảnh Thâm đưa tới.

Nhìn thấy mười mấy danh sách viết đầy phía trên.

Trước mỗi một cái tên đều có viết làm công việc gì.

Phía sau viết số điện thoại và địa chỉ.

Anh ngẩng đầu lên: “Anh Diệp, cám ơn!”

“Đừng khách sáo đừng khách sáo, anh là ân nhân cứu mạng Tiểu Vân chúng tôi, cũng là bạn của chúng tôi, đó là điều tôi nên làm mà.

Diệp Cảnh Thâm nói: “Chỉ là nước đục này hơi khó khăn thôi, người anh em họ Lục, nếu như tương lai thật sự không được, nhớ rút tay sớm hơn.”

“Ừ, được! Nhưng mà anh Diệp, tôi thật sự tò mò, ngài rốt cuộc là người như thế nào?”

Có thể quen biết rất nhiều nhà cung cấp, nghĩ đến Diệp Cảnh Thâm hẳn là không phải người bình thường.

Chẳng qua là, Lục Lập Hành không nhớ mình đã nghe thấy cái tên này ở kiếp trước.

Cho nên, vô cùng tò mò.

“À, cái này…”

Diệp Cảnh Thâm trầm mặc một hồi, đang suy nghĩ nên giải thích thế nào với Lục Lập Hành.

Lúc này.

Diệp Tiểu Vân bên cạnh không nhịn được hét lên:

“Anh trai, ba em là tổng giám đốc của Đa Nhĩ Vân.”

Đây luôn là điều Diệp Tiểu Vân tự hào.

Lục Lập Hành hơi nhíu mày.

Tổng giám đốc của Đa Nhĩ Vân?

Chức vị lớn như vậy sao?

Vậy xem ra, thật sự lợi hại!

“Tiểu Vân!”

Diệp Cảnh Thâm lúng túng liếc nhìn Diệp Tiểu Vân. ngẩng đầu lên, mặt đầy áy náy:

“Cái đó, người anh em họ Lục, không phải tôi muốn gạt cậu, thật ra, thật ra thì cũng bởi vì cái đó…”

Bây giờ quan hệ của bọn họ là cạnh tranh.

Diệp Cảnh Thâm không biết nói với Lục Lập Hành như thế nào.

“Nhưng mà cậu yên tâm, tôi rất quen thuộc mấy nhà cung cấp này, dựa vào mặt mũi của tôi, họ chắc chắn sẽ đưa ra mức giá thấp nhất cho cậu.”

Sợ Lục Lập Hành coi là mình đang gài bẫy anh, Diệp Cảnh Thâm vội vàng giải thích.

Lục Lập Hành nói: “Tôi biết, tôi tin ngài, chỉ là không nghĩ tới…”

Rõ ràng là một người lợi hại như vậy, tại sao kiếp trước mình chưa từng nghe nói đến?”

Chẳng lẽ, kiếp trước Diệp Cảnh Thâm về sau sẽ gặp phải chuyện gì.

Hoặc là, không có ở trung tâm thương mại?

“Sao vậy người anh em họ Lục? Cậu muôn vạn lần không thể vì điều này mà chúng ta liền cắt đứt quan hệ, tôi thề, tôi thật sự không có một chút tư lợi gì, nơi cậu mở siêu thị đúng là…”

“anh Diệp, tôi không có ý đó, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút, gần đây anh có gặp phải vấn đề khó khăn gì không?

“Hả?”

Diệp Cảnh Thâm nhất thời không biết Lục Lập Hành có ý gì.

Lục Lập HÀnh cũng ý thức được, mình hỏi như vậy có hơi đường đột.

Anh đổi thành lời giải thích.

“Ý tôi là, ngài có gặp phải chuyện gì lớn không? Có cảm giác bất thường không?

“Không, không có, trừ chuyện Tiểu Vân xém đuối nước, nhưng mà chuyện này đã qua rồi, người anh em họ Lục, sao lại hỏi như vậy?”

Không có sao?

Chẳng lẽ mình đoán sai rồi?

Lục Lập Hành lắc đầu.

“Hừ, không có chuyện gì, tôi chỉ hỏi một chút, anh Diệp, nếu đã đến, chúng ta cùng đi tản bộ, đúng mãi ở tầng dưới cũng không chuyện như vậy.”

“Được, đi đi, Tiểu Vân, trên đường chăm sóc thật tốt cho em trai em gái nha.”

“Vâng.”

Diệp Tiểu Vân gật đầu vui vẻ.

Bạch Vân bên cạnh giúp cô bé đẩy chiếc xe cho bé.

Lục Lập Hành không tiếp tục chủ đề vừa rồi, Diệp Cảnh Thâm cũng không nói thêm gì.

Nhưng Lục Lập Hành lại cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Anh sờ cằm lộ vẻ trầm tư.

Cố Vãn Thanh nhìn anh tò mò: “Lập Hành, sao vậy? có chuyện gì sao?”

“Không.”

Lục Lập Hành lắc đầu một cái.

Đem danh sách trong tay cất vào túi.

Sau đó kéo Cố Vãn Thanh lại.

“Đi thôi, không thể để cho họ luôn chăm sóc bọn nhỏ.”

“Ừm.”

Cố Vãn Thanh cũng gật đầu.

Nhưng ngay khi họ bước về phía trước trong nháy mắt kia.

Trong đầu Lục Lập Hành, hệ thống đó không có động tĩnh hồi lâu đột nhiên vang lên:

“Đinh đong, chúc mừng ký chủ, đã nhận được một túi gấm thông tin.”

“Túi gấm tin tức đã bỏ vào ba lô, mời ký chủ chú ý kiểm tra và nhận…”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment