Tim Lục Lập Hành lập tức thình thịch một chút.
Lúc này hệ thống cho túi gấm tin tức, vậy thì chứng tỏ…
Thật sự sẽ có chuyện gì xảy ra với Diệp Cảnh Thâm.
Nghĩ như vậy, Lục Lập Hành nhanh chóng bình tĩnh mở túi đựng tin tức ra.
Phút chốc sau, một tin tức tiến vào trong đầu Lục Lập Hành.
“Diệp Cảnh Thâm tổng giám đốc của Đa Nhĩ Vân được ông chủ vô cùng yêu quý, một bước lên mây nhiều năm như vậy, người trung niên lại bắt đầu xuống dốc lúc tuổi bốn mươi, vì vấn đề mua một lô thực phẩm, gây ra cho hầu hết người dân ở Tỉnh Thành đều phát bệnh mà nhập viện, vì vậy đã bị tạm thời cách chức điều tra, tống vào tù, rồi ôm hận mà treo cổ tự vẫn.
Khi thấy tin tức này, Lục Lập Hành hơi ngẩn ra.
Diệp Cảnh Thâm…
Tự sát?
Vì vấn đề thực phẩm sao?
Cố Thanh Vân nhận thấy Lục Lập Hành ở bên cạnh có gì đó không ổn..
Cô đang muốn hỏi, chỉ thấy Lục Lập Hành ngẩng đầu, nhìn về phía Diệp Cảnh Thâm.
“Anh Diệp.”
Diệp Cảnh Thâm đang nhắc Diệp Tiểu Vân cẩn thận đối xử với em gái em trai quay đầu lại:
“A? Sao vậy? Là những tài liệu này có vấn đề gì sao? Đến đến đến, tôi giải thích cho cậu một chút.”
“Không phải, anh Diệp, tôi chính là muốn hỏi anh một chút, anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”
“Bốn mươi, sao thế? Tôi biết cậu hai mươi, thật ra thì cậu có thể gọi tôi là chú, nhưng mà Tiểu Vân nhà chúng tôi…”
Diệp Cảnh Thâm bận rộn với sự nghiệp, ở tuổi già mới có một cô con gái, nhất thời lộ ra chút xấu hổ.
Lục Lập Hành xua tay: “Không có chuyện gì, tôi chỉ hỏi một chút.”
Bốn mươi rồi…
Vậy chính là năm nay.
“Anh Diệp cũng phụ trách đặt hàng sao?
“Không phải, quản lý Triệu phụ trách công việc đặt hàng của công ty chúng tôi, tôi chịu trách nhiệm quản lý bọn họ, nhưng mà, tôi đã làm lĩnh vực đó vài năm trước đây, những người trong danh sách này đều là những người tôi quen biết trong vài năm qua, bọn họ sẽ nể mặt tôi mà bán.”
Chu Vân cho rằng Lục Lập Hành không tin nên cũng nói theo”
“Người anh em họ Lục, nha đầu Vãn Thanh, điểm này thấy hai người có thể hoàn toàn yên tâm, Cảnh Thâm đều chọn một số người ông ấy tin tưởng nhất đưa cho cậu.”
“Ừ, được, vậy tôi nhìn thêm chút nữa.”
Lục Lập Hành cầm danh sách lên, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu.
Phần đầu đều là vật dụng.
Chỉ có cái cuối cùng là video.
Bán sỉ và kiểm soát loại đồ ăn vặt: Trần Thế Dân, số điện thoại: XXXX
Lục Lập Hành suy nghĩ một lúc, cầm danh sách đi đến bên cạnh Diệp Cảnh Thâm, giả vờ không biết hỏi:
“Anh Diệp, Trần Thế Dân này…”
“À, là anh già của tôi, sao vậy?
“Không có chuyện gì, trước kia chính là tôi đã từng gặp qua một người như vậy ở huyện Song Thành, cũng cùng tên, thường giở trò xấu, nhưng mà hắn ta còn trẻ cỡ hai mươi mấy tuổi, là tên côn đồ nhỏ trong xã hội cho nên có hơi lo lắng, nếu anh nói là anh già, vậy thì không phải đâu.
Diệp Cảnh Thâm nghe được lời nói này, liền cười lên”
“Ha ha ha ha, phải không? Còn có sự trùng hợp như vậy sao? Yên tâm đi, Trần Thế Dân mà tôi nói đã hơn năm mươi tuổi, với lại ban đầu ông ta là người giúp tôi gây dựng sự nghiệp, cho nên rất đáng tin tưởng.”
“Ừm.”
Lục Lập Hành gật đầu.
Diệp Cảnh Thâm là một người rất tốt, nhiệt tình giúp đỡ mọi người coi trọng tình nghĩa.
Điểm này thì anh tin tưởng.
Nhưng mà.
Trần Thế Dân này khó mà nói..
Hiện tại lại thêm Triệu Minh Hải đặt hàng.
Liên quan đến Triệu Minh Hải, mặc dù Lục Lập Hành biết không nhiều, nhưng trải qua chuyện của Lục Tiểu Phi, anh cũng biết.
Người này quỷ kế đa đoan gian trá xảo quyệt.
Nếu như Trần Thế Dân tiếp xúc với anh.
Với lại, nhìn dáng vẻ của hắn ta ngày hôm đó, chắc sẽ không chỉ giới hạn ở vị trí này.
Có lẽ, hắn ta còn muốn nhiều hơn.
“Vậy anh Diệp, Triệu Minh Hải của công ty các anh…”
Nghe được cái tên này, vẻ mặt Cố Vãn Thanh ngẩn ra.
Lục Lập Hành vội vàng nắm tay cô, tỏ ý cô đừng kích động.
Sau đó mới tiếp tục nói:
“Tôi không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy tò mò, việc đặt hàng của hắn ta như thế nào?”
Nhắc tới Triệu Minh Hải, Diệp Cảnh Sâu hít một hơi thật sâu.
“Hắn ta, nghiêm chỉnh đúng mực, không tính là xuất sắc, nhưng cũng không tính là bất tài, dù sao…”
Rốt cuộc Diệp Cảnh Thâm cũng không nói gì.
Nhưng từ biểu tình của ông có thể nhìn ra, ông không thể nào thích Triệu Minh Hải.
Xem ra chuyện này thật sự có liên quan tới Triệu Minh Hải.
Lục Lập Hành còn muốn hỏi thăm chút gì đó, nhưng mà không biết nên hỏi như thế nào.
Cũng may, Diệp Cảnh Thâm tự mình nói ra:
“Không cần phải để ý đến Triệu Minh Hải kia, người anh em họ Lục, cậu cũng biết, chúng ta là quan hệ cạnh tranh, tôi muốn giúp cậu, nhưng cũng không thể giúp quá lộ liễu, vậy nên mọi thứ tôi đưa cậu đều có lợi.”
“Nói thật với cậu, Trần Thế Dân này, việc đặt hàng của công ty chúng tôi cũng đều đặt từ nơi của hắn ta, đã rất nhiều năm rồi, chưa bao giờ mắc bất kỳ sai sót nào,”
“Tháng này, chúng tôi còn nhập vào một lô hàng lớn, cũng là hắn ta cung cấp, tháng sau sẽ đến, tôi cần phải đến nhận nó.”
Lục Lập Hành gật đầu, không nói gì.
Nhưng nghe Diệp Cảnh Thâm vừa nói như vậy, trong đầu anh căn bản đã có kết luận.
Nếu như nói mặt hàng hóa này trong siêu thị Đa Nhĩ Vân, đều là Trần Thế Dân cung cấp.
Vậy khẳng định có liên quan đến Trần Thế Dân
Lục Lập Hành bắt đầu trầm tư, chuyện này phải làm sao.
“Như vậy, vậy anh Diệp, đến lúc nhận hàng có thể cho tôi đi theo được không? Vừa vặn cũng để cho tôi làm quen ông chủ Trần này một chút.”
“Lập Hành.”
Cố Vãn Thanh ở bên cạnh rốt cuộc nhịn không được gọi anh.
Sao cô cảm thấy Lục Lập Hành hôm nay, yêu cầu càng ngày càng nhiều.
Anh thường không phải là người thích tham gia vào hành động, với lại làm việc rất có chừng mực.
Làm sao điều này nghe có chút được voi đòi tiên vậy?
Lục Lập Hành nắm tay cô một lần nữa, tỏ ý cô đừng nói chuyện.
Diệp Cảnh Thâm trầm tư một lúc, cuối cùng gật đầu:
“Cũng được, dù sao cũng không phải bí mật lớn gì, hắn ta cung cấp hàng hóa cho cậu, cũng sẽ kéo tôi theo cùng, gặp thì gặp, qua mấy ngày tôi dẫn cậu theo.”
“Được.”
Lục Lập Hành gật đầu: “Anh Diệp, tôi còn có một yêu cầu quá đáng.”
“Cậu nói cậu nói.”
“Là như vầy, ngài có thể đừng nói chuyện tôi muốn hợp tác với hắn ta được không? Coi như là tôi cùng ngài, nhân viên làm việc đi theo đến đó, nói như vậy hắn ta không có áp lực, thì sẽ không chuẩn bị trước, ngài cũng biết, vị trí siêu thị của tôi không tốt lắm, tôi muốn cẩn thận chọn hàng.”
Diệp Cảnh Thâm nhíu mày.
Rất hiển nhiên, anh cũng cảm thấy Lục Lập Hành yêu cầu quá nhiều rồi.
Ông đã thiện ý giúp đỡ, sao anh không cảm kích nó?
Nhưng cẩn thận suy nghĩ, Lục Lập Hành nói cũng có đạo lý.
Lần đầu tiên lập sự nghiệp ở Tỉnh Thành, hiển nhiên phải gian nan một chút, cẩn thận một chút.
Nói thế nào đi nữa, anh cũng là ân nhân cứu mạng nhà họ.
Nghĩ đến đây, Diệp Cảnh Thâm liền gật đầu đồng ý:
“Được, đến lúc đó tôi gọi cậu.”
“Được, cám ơn anh Diệp.”
Hòn đá trong lòng Lục Lập Hành cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Còn có một hai tháng nữa để trang trí siêu thị của mình.
Chuyện nguồn hàng, thật ra thì anh cũng không lo lắng gì.
Đến lúc đó hỏi lại đám ông chủ Hà một chút là được.
Nhưng chuyện của Diệp Cảnh Thâm vô cùng cấp bách.
Diệp Tiểu Vân là một cô bé dễ thương, bởi vì thiếu chút nữa đuối nước mất năng lực nói chuyện.
Nếu như cô bé nhìn ba mình bị bắt, phỏng đoán trong lòng cô bé cũng sẽ chịu không nổi.
Lục Lập Hành nhìn ra, sau vài ngày này, hai đứa nhỏ cũng rất thích Diệp Tiểu Vân.
Thì lúc đó, hãy cứu cô bé này…
------
Dịch: MBMH Translate