Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 554 - Chương 554 - Nhận Được Một Đại Tướng.

Chương 554 - Nhận Được Một Đại Tướng.
Chương 554 - Nhận Được Một Đại Tướng.

Sáng sớm.

Sắc trời vừa mới sáng lên.

Lục Lập Hành xuống lầu, chuẩn bị mua đồ ăn sáng.

Không ngờ vừa xuống lầu, đã nhìn thấy Diệp Cảnh Thâm đang tựa người vào phía trước xe.

Nhìn thấy anh, Diệp Cảnh Thâm vui vẻ chào hỏi:

“Người anh em họ Lục, mới dậy à.”

Lục Lập Hành có chút bối rối:

“Anh Diệp, ngài đang làm gì vậy?”

“Tôi à, đợi cậu đi làm, sáng không ngủ được, nghĩ rằng xe của cậu vẫn chưa đến, liền thuận đường đến đón cậu.”

Lục Lập Hành bất lực cười lên:

“Nhưng mà bây giờ mới có sáu giờ mà!”

Vào mùa hè, buổi sáng luôn sáng từ rất sớm.

“Mới sáu giờ?”

Diệp Cảnh Thâm không dám tin nhìn thời gian một cái, quả nhiên phát hiện đúng là sáu giờ.

Chính ông cũng xấu hổ mỉm cười:

“Cái đó, tôi vừa dậy đã đến rồi, quên xem giờ, đừng để ý đến tôi, cậu đang bận rộn, tôi ở dưới lầu đợi cậu!”

Lục Lập Hành càng bất lực hơn.

“Anh Diệp, ngài đợi một chút.”

Anh vội vàng đi đến chợ rau ven đường mua một cân giá đỗ.

Lại mua bánh quẩy trứng và một củ khoai tây.

Lúc trở lại, anh giơ thức ăn trong tay lên cho Diệp Cảnh Thâm nhìn:

“Anh Diệp, tôi đoán ngài vẫn chưa ăn gì phải không? Đi, tôi trở về nấu đồ ăn sáng, ăn một miếng rồi đi làm, siêu thị vẫn chưa mở cửa, hôm nay cũng là ngày đầu tiên đi làm, anh Diệp cũng dậy sớm quá.”

“Ha ha ha.”

Diệp Cảnh Thâm cũng không từ chối.

Sau khi ông đồng ý với Lục Lập Hành ngày hôm qua, ông đã mất ngủ cả đêm.

Người đến trung niên, lại đi đổi công việc, thay đổi môi trường sinh hoạt, ông có chút quen nếp, vẫn cần thích nghi.

Cho nên đã đến từ rất sớm.

Đúng là chưa có ăn sáng.

“Siêu thị mới mở luôn nhộn nhịp hơn, tôi muốn đến kiểm tra tiến độ, với lại, vị trí cậu chọn muốn phát triển thì có chút khó khăn, mặc dù Đa Nhĩ Vân bị thiệt hại nặng nề trong vụ việc này, nhưng suy cho cùng mọi người cũng đã quen rồi, chúng ta vẫn phải để ý nhiều mới được.”

“Ừ, tôi biết, nhưng mà anh Diệp, anh yên tâm, siêu thị chúng ta tuyệt đối có thể phát triển.”

Đối với điểm này, Lục Lập Hành rất có lòng tin.

Diệp Cảnh Thâm nhìn anh, cũng không lên tiếng.

Dù sao Lục Lệ Hành cũng chưa từng ở Tỉnh Thành, có tự tin là chuyện tốt.

Về phần những thứ khác, hắn chỉ có thể lo lắng nhiều hơn.

Diệp Cảnh Thâm nghĩ như vậy.

Lên lầu, Cố Vãn Thanh đã thức dậy.

Nhìn thấy Diệp Cảnh Thâm cũng sững sờ:

“Anh Diệp, sớm như vậy?”

“Đúng vậy, đây không phải là đến ăn cơm chùa sao?”

“Ha ha, hoan nghênh hoan nghênh.”

Hai đứa nhỏ vẫn chưa tỉnh dậy.

Lục Lập Hành đi nấu ăn, Diệp Cảnh Thâm vốn định giúp đỡ.

Nhưng mà vừa mới đi tới cửa, liền bị Cố Vãn Thanh giành trước rồi.

Ông chỉ có thể ngồi chán nản trên ghế sô pha, không biết phải làm gì cho tốt.

Lục Lập Hành thấy vậy, đã mở tivi lên:

“Anh Diệp, ngài xem tivi trước nha, sẽ sẵn sàng sớm thôi.”

“Được, được, thật tốt.”

Diệp Cảnh Thâm một bên nói, một bên nhìn Lục Lập Hành mỉm cười:

“Hai vợ chồng các cậu thật đằm thắm.”

“Ha ha, nên mà.”

Ba người cùng nhau cười.

Rất nhanh bữa ăn được dọn lên bàn.

Ba người ăn cơm xong, vừa khéo hai đứa nhỏ cũng thức dậy.

Lục Lập Hành mang bọn nhỏ dọn dẹp rồi đặt vào xe đẩy cho bé.

Vội vàng pha sữa và thay tã, lúc này mới chuẩn bị rời đi.

Mới vừa đi đến cửa đã nghe Cố Vãn Thanh nói:

“À? Lập Hành, em quên nói với anh, hôm qua anh trai đã gọi điện thoại cho em, nói rằng Lập Chính đang nghỉ hè, chuẩn bị để thằng bé đến Tỉnh Thành giúp đỡ, cũng thuận tiện trải qua sự đời.”

“Được, không thành vấn đề, vừa vặn tuần này anh Phi trở về, để anh ấy dẫn Lập Chính đi cùng, thằng nhóc đó vẫn chưa đi xa.”

“Được, vậy em sẽ gọi lại cho anh trai sau.”

“Ừ.”

Sau khi xuống lầu, Diệp Cảnh Thâm chỉ vào xe của mình:

“Nếu không, đổi lại cậu lái đi? Tôi thấy kỹ năng lái xe của cậu cũng không tệ.”

“Ha ha, anh Diệp lái đi, tôi muốn tận hưởng chuyến đi.”

“Ha ha ha, được, thằng nhóc…”

Bất kể là cố tình ngụy trang hay là thật, hôm nay tâm tình Diệp Cảnh Thâm cũng rất tốt.

Đến chỗ làm.

Diệp Cảnh Thâm cầm một cuốn sổ nhỏ, xoay nó thành một vòng tròn lớn.

Một đường viết viết vẽ vẽ.

Lục Tiểu Phi và Lục Lập Hành ở bên cạnh nhàn nhã nhìn.

“Tiểu Hành, Diệp tổng thật sự muốn đến đây làm việc sao?”

“Ừ, đúng rồi.”

“Vậy thì thật sự quá tốt rồi, đúng lúc tôi hoàn toàn không biết nhiều về lĩnh vực mở siêu thị này, thuộc về người mù qua sông, anh ấy đến tất cả đều dễ làm!”

Luc Lập Hành gật đầu: “Ừ.”

Nửa giờ sau, Diệp Cảnh Thâm quay lại với một cuốn sổ nhỏ.”

Vả mặt ông rất nghiêm túc:

“Người anh em họ Lục, tôi đã xem qua trang trí và bố cục của cậu, thật sự rất tốt, nói chung không có vấn đề gì lớn, nhưng vẫn còn một số sai sót nhỏ, tôi cảm thấy thay đổi một chút sẽ tốt hơn, tôi đã viết lại hết rồi, cậu nhìn xem!

Lục Lập Hành nhân lấy máy vi tính xách tay của Diệp Cảnh Thâm.

Nghiêm túc nhìn.

Nhìn vào đó anh đã bị sốc.

Kiếp trước anh chưa từng làm siêu thị, Diệp Cảnh Thâm nói đúng.

Mặc dù thiết kế của anh rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn là vì thiếu kinh nghiệm.

Mà không để mắt đến một số chi tiết.

Sau khi được Diệp Cảnh Thâm bổ sung, mọi thứ có vẻ tốt hơn.

Lục Lập Hành im lặng giơ ngón tay cái lên:

“Quả thật không tệ! Anh Diệp, vẫn là anh lợi hại, Tiểu Phi, đưa, giao phó xuống dưới, dựa theo cái này mà làm.”

“Được!”

Lục Tiểu Phi nhận lấy quyển sổ, phấn khởi đi làm việc.

Diệp Cảnh Thâm cũng đuổi theo:

“Cùng nhau đi, tôi sợ những công nhân kia xem sẽ có nhiều chỗ không hiểu, vừa vặn có thể giải thích một chút.”

“Được!”

Lục Tiểu Phi cũng gật đầu.

Hai người nhanh chóng đi tìm chủ thầu.

Lục Lập Hành nhìn bóng lưng bọn họ bận rộn, càng cảm nhận hơn.

Siêu thị này, tuyệt đối có thể được mở.

Bọn họ bận rộn, anh ngược lại nhàn rỗi.

Đi loanh quanh một lúc, phát hiện dường như không cần mình lắm.

Lục Lập Hành quyết định đi lên lầu nhìn xem.

Đám người La Thịnh Hành cũng không biết làm thế nào sửa sang.

Trên lầu.

La Thịnh Hành đã sửa xong rồi, lập kế hoạch khai trương.

Hà Chấn Viễn cũng không xê xích gì nhiều.

Anh tìm đến mấy ông chủ thì họ cũng đều đang gấp rút.

Nhưng mà sao bọn họ cũng không nghĩ tới, đến cuối cùng, cửa hàng bọn họ thuê thực ra thuộc về Hà Chấn Viễn.

Chuyện này, bọn họ đã buồn bực rất lâu.

Hơn nữa còn cười nhạo anh mắt Hà Chấn Viễn kém.

Nhưng Hà Chấn Viễn đã làm, họ khó có thể nói gì

Từ Lập ở bên kia, cũng sắp đến hồi kết thúc.

Duy nhất chưa làm xong chính là Kim Trì.

Lúc này.

La Thịnh Hành đang ngồi trong ở cửa hàng của Kim Trì, nhìn anh ta mỉm cười:

“Ông chủ Kim, chuyện gì xảy ra vậy? Tiến độ của cậu hơi chậm nha!”

Kim Trì cũng rất xoắn xuýt:

“Ai nha, được rồi được rồi, ông chủ La, anh đừng có cười nhạo tôi, tôi cũng biết chậm, hừ, nhưng làm việc chậm nhưng mà chắc, nói không chừng chúng ta có thể sẽ gặp may mắn,”

“Ha ha, hy vọng vậy, nhưng mà ông chủ Kim, có một việc này mong anh dành chút thời gian giúp đỡ.”

“Giúp cái gì?”

Kim Trì nhìn La Thịnh Hành tò mò:

“Có chuyện gì mà anh La không giải quyết được à?”

“Có thể làm được là có thể làm được, nhưng mà mặt mũi tôi không lớn như vậy, tôi nghe nói, anh cùng lãnh đạo Báo Xã có quen biết?”

Kim Trì gật đầu: “Đúng vậy, sao vậy?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment