Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 570 - Chương 570 - Cô Vợ Nhỏ Kia, Còn Khá Hạnh Phúc

Chương 570 - Cô Vợ Nhỏ Kia, Còn Khá Hạnh Phúc
Chương 570 - Cô Vợ Nhỏ Kia, Còn Khá Hạnh Phúc

Cố Vãn Thanh hừ nhẹ một tiếng.

Muốn né tránh lại không nỡ.

Cô cũng không biết, hình dung tâm tình của mình giờ phút này như thế nào.

Chỉ cảm thấy, tất cả đều tốt đẹp như vậy.

Lại như vậy…

Làm cho người ta hồi hộp.

Cô thậm chí có thể nghe được tiếng thở của Lục Lập Hành ở ngay bên tai.

Trêu chọc nội tâm.

Thế là.

Cô nhắm hai mắt lại thật chặt.

Chờ đợi nghênh đón Lục Lập Hành.

Lục Lập Hành nhìn dáng vẻ của cô, trong lòng chợt nóng bừng.

Anh hơi cúi đầu hôn lên.

Không thể không nói, cánh môi Cố Vãn Thanh rất mềm.

Mỗi lần hôn lên, anh đều không nỡ rời khỏi.

Nụ hôn dài cuối cùng cũng kết thúc.

Người phụ nữ trong ngực, sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt mơ màng.

Tất cả đều hoàn hảo như vậy.

Lục Lập Hành dừng lại phút chốc.

Đặt tay lên cổ áo cô.

Chậm rãi cởi ra.

Để lộ làn da ửng đỏ của cô.

Lục Lập Hành suy nghĩ, cúi đầu, hôn lên.

Cố Vãn Thanh cũng ôm lấy anh theo bản năng.

Nhưng vào lúc này.

Cô bỗng nhiên kêu lên một tiếng:

“A? Không xong rồi!”

Lục Lập Hành hỏi sững sờ, vội vàng ngẩng đầu lên:

“Sao vậy sao vậy? Vãn Thanh, em sao vậy?”

“Em, em, em giống như…”

Cố Vãn Thanh một bên nói, một bên đẩy Lục Lập Hành ra.

Sau đó, khuôn mặt đỏ bừng nhanh chóng chạy vào phòng vệ sinh.

Lục Lập Hành ngây người.

Cô… Sao vậy?

Cố Vãn Thanh cũng đã phát điên sau khi vào phòng vệ sinh.

Cô không thế nào nghĩ tới, kỳ kinh nguyệt sẽ đến vào lúc này.

Sau đó cô sinh con, cho con bú trong vài tháng đầu.

Cũng luôn không có đến.

Cố Vãn Thanh còn tưởng rằng, phải cần thời gian thật lâu.

Sao lại cứ là lúc này chứ?”

Cái này…

Cô phải giải thích thế nào với Lục Lập Hành đây?

Ai nha~

Xấu hổ…

Xấu hổ chết mất!

Với lại, cũng không có chuẩn bị giấy vệ sinh chuyên dụng ở nhà.

Cô muốn điên rồi muốn điên rồi muốn điên rồi muốn điên rồi!

Cố vã thanh phát điên đứng ở trong phòng vệ sinh.

Dùng sức nắm lấy tóc mình.

Làm sao đây làm sao đây?

Tình huống hiện tại này của cô, dù có ra ngoài mua cũng sẽ dính đầy quần.

Đến lúc đó trên đường phố sẽ có người nhìn…

Hình ảnh đó, cô nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nắm tóc một hồi, cô lại ôm chặt đầu mình.

Tình huống này, thật đúng là phiền phức mà!

Nhưng vào lúc này, cô nghe được ngoài phòng vệ sinh, Lục Lành Hành đang gọi cô:

“Vãn Thanh, có cần anh đi mua băng vệ sinh cho em không?”

Cố Vãn Thanh hơi sững sờ, ngẩng đầu lên.

Làm sao anh biết vậy?

Ngoài phòng vệ sinh.

Thật ra Lục Lập Hành đã đứng một lúc lâu rồi.

Từ lúc Cố Vãn Thanh cắm đầu chạy vào phòng vệ sinh vừa rồi, anh liền cảm thấy có gì đó bất thường.

Suy đi nghĩ lại, chỉ có một khả năng mà thôi!

Trước kia.

Tiết huyết trắng khi sinh con, là dùng băng vệ sinh chuyên dụng cho sản phụ.

Sau đó, Cố Vãn Thanh cũng không có đến nữa.

Bây giờ nghĩ lại, thời gian cũng không sai biệt lắm.

Thấy Cố Vãn Thanh bên trong vẫn chưa trả lời.

Lục Lập Hành cười khẽ một tiếng:

“Em đợi anh một xíu, anh sẽ lập tức trở về.”

Nói xong, anh quay người bước ra ngoài.

Cố Vãn Thanh trong phòng vệ sinh nghe được tiếng mở cửa.

Trong lòng cô nhẹ nhõm một chút.

Sau bao căng thẳng, giờ phút này chỉ còn lại niềm hạnh phúc.

Cô còn tưởng rằng nếu dừng lại dưới tình huống này, Lục Lập Hành sẽ tức giận.

Nhưng anh không có.

Anh lại còn có thể chu đáo nghĩ đến tình huống của cô.

Cả đời này, gả cho một người đàn ông như thế.

Chắc kiếp trước của cô, nhất định đã giải cứu cả dải ngân hà đi?

Nghĩ như vậy, Cố Vãn Thanh lộ ra ý cười ngọt ngào.

Lúc này.

Lục Lập Hành đã xuống lầu.

Cạnh khu chung cư có tiệm tạp hóa.

Nhưng lúc này, tiệm tạp hóa đã đóng cửa.

Cách thật xa mới có thể nhìn thấy tiệm thứ hai.

Lục Lập Hành suy nghĩ, vẫn quyết định tiến lên, đi gõ cửa.

Ông chủ tiệm tạp hóa đang ở trong căn phòng nhỏ của tiệm tạp hóa.

Anh gõ một lúc lâu.

Trong nhà mới vang lên giọng nói rất không tình nguyện của một người:

“Ai đó?”

Ông chủ là một người phụ nữ.

Mỗi ngày đóng cửa vào lúc chín giờ tối, đã trở thành thói quen của bà.

Đóng cửa, đánh răng rửa mặt một chút, rồi sẽ đi ngủ.

Trong vòng tròn tuổi tác này của bà, đây gọi là giấc ngủ đẹp.

Chuyện bà ghét nhất, chính là có người đến làm phiền giấc ngủ đẹp của cô.

Bà chủ vừa bước đến mở cửa, vừa nghĩ trong đầu.

Nếu để bà biết, là chuyện đó không có một chút quan trọng gì.

Bà nhất định phải mắng chửi người đó chứ không thể không!

Nhưng mà, đi đẩy cửa ra, một phút kia nhìn thấy Lục Lập Hành.

Bà ngẩn người.

Chàng trai này, dáng dấp thật là đẹp trai nha!

“Cậu… Cậu có phải là ba của cặp sinh đôi trai gái kia đúng không?”

Từ khi đến khu chung cư này, hai đứa nhỏ rất được yêu thích.

Trong khu chung cư mọi người gần như đều biết bọn họ.

Tự nhiên có chút quen mắt với Lục Lập Hành.

“Ừ, là tôi, xin lỗi bà chủ, có chút chuyện gấp, đã làm phiền giấc ngủ của bà rồi!

“Ừ, quả thật có chút làm phiền, nói đi, chuyện gì? Nếu cậu mua đồ không quan trọng, tôi vẫn phải mắng cậu!”

Bà chủ nói xong rồi lại ngáp.

“Có băng vệ sinh không?”

Lục Lập Hành nghiêm túc hỏi.

Bà chủ đang ngáp được nửa chừng, liền cười lên.

“Ha ha, cậu đến mua cái này sao?”

Lục Lập Hành sờ sờ mũi, gật đầu.

Đến cùng ở thời đại này, tư tưởng của mọi người vẫn chưa cởi mở như vậy.

Hầu hết đàn ông, đều có chút chính kiến lớn của đàn ông, Tỉnh Thành cũng không ngoại lệ.

Có rất người đến mua những thứ này cho phụ nữ.

Trước kia ở Huyện Thành, lúc Lục Lập Hành chuẩn bị đồ dùng cho sản phụ, liền bị cười nhạo.

Không ngờ lần này vẫn không ngoại lệ.

Nhưng anh cũng không cảm thấy có gì xấu hổ cả.

“Ừ, vợ tôi đang cần dùng.”

“Cũng đúng, tháng này vợ cậu thật sự nên dùng rồi, chẳng trách cậu đến gõ cửa!”

Bà chủ cũng không tức giận.

Nhanh chóng đi vào nhà, lấy đồ cho Lục Lập Hành.

“Thời nay, không có nhiều người đàn ông chịu mua đồ này cho vợ nhà mình, người kia nhà tôi không bao giờ cầm, nói là mất mặt!”

“Chàng trai, cậu vẫn không tệ lắm. Chuyện này làm đẹp này, tôi cũng không oán trách cậu!”

“Của cậu, được lắm, dùng hàng ngày và đêm đều có, về nhà tự vợ cậu hẳn là có thể phân biệt.”

“Được, cảm ơn bà chủ! Lấy thêm một túi đường đỏ đi!”

Lục Lập Hành nhận lấy băng vệ sinh, nghiêm túc nói.

Bà chủ nhất thời cười: “Thằng nhóc này, cậu cũng biết khá nhiều đấy chứ, của cậu, cầm đi!”

“Cám ơn bà chủ!”

Lục Lập Hành vội vàng trả tiền, cầm đồ bắt đầu một đường chạy chậm về nhà.

Nghe nói đến kỳ kinh nguyệt, rất đau.

Uống chút nước đường đỏ sẽ khá hơn một tý.

Bà chủ nhìn bóng lưng anh, lại lần nữa cười lên.

“Chạy nhanh như vậy, xem ra thật sự đang cần dùng gấp, ha ha ha! Cô vợ nhỏ đó cũng rất hạnh phúc.”

Cố Vãn Thanh đã ngồi xổm trong phòng vệ sinh được mười phút rồi.

Lục Lập Hành còn chưa trở lại, chân cô có chút tê dại.

Hơi cử động một chút, liền cảm thấy một trận đau nhức dọc theo bụng truyền khắp cơ thể,

Cả người Cố Vãn Thanh đều không tốt.

Cô cử động chân, lại lần nữa ngồi xổm xuống.

“Lập Hành còn chưa trở lại sao? Ôi…”

Thở dài, Cố Vãn Thanh không khỏi che bụng lại.

Đúng lúc này.

Cô nghe tiếng cửa mở:

“Vãn Thanh, anh về rồi, có cần anh đưa vào cho em không?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment