Lục Lập Hành và Cố Vãn Thanh vội vã đi tới.
Lục Lập Chính kinh ngạc nói:
"Nhìn hai bọn chúng kìa, chúng đang bắt chước em hắt hơi đó. Dễ thương quá đi!"
Lục Lập Chính đang nói thì bé gái cũng bắt chước dáng vẻ hắt hơi vừa rồi.
Nhưng vì bắt chước quá nhiều nên cả khuôn mặt cô bé đã dính vào nhau.
Đôi mắt to đang cố nhắm chặt.
Bộ dạng đó đáng yêu nhường nào.
"Nhìn xem, mau xem này, anh trai cũng có thể làm được!"
Sau đó, Lục Lập Hành mới nhận ra rằng anh trai cũng đang học theo Lục Lập Chính.
Tuy nhiên, động tác của anh trai nhỏ hơn một chút, bình tĩnh hơn em gái rất nhiều.
Em gái có thể được diễn tả một cách đơn giản là kỳ quặc.
Anh không khỏi bật cười:
"Haha, cái khả năng bắt chước này cũng không biết học từ ai."
"Vãn Thanh à nhìn xem, trông bọn chúng thật đáng yêu, nhưng bọn chúng vẫn chưa biết nói, cũng không biết học được bao lâu rồi!"
Cố Vãn Thanh cũng bật cười: "Ha ha, bọn chúng còn nhỏ mà, có một số đứa trẻ phải hơn một tuổi mới biết nói, anh yên tâm, để bọn trẻ từ từ lớn lên, như vậy sẽ tốt hơn!"
“Ừm, tốt hơn.”
Lục Lập Hành cũng ngồi xổm xuống cùng Cố Vãn Thanh.
Cho đến tận trời tối.
Lục Lập Hành mới thu dọn xong đồ đạc mà Lục Lập Chính mang đến.
“Lập Chính, đi thôi, anh sẽ đưa em đi dự tiệc sinh nhật của một người anh em."
Nói xong, Lục Lập Chính liền ý thức được có gì đó không đúng.
Anh ta nhanh chóng thay đổi lời nói:
“Hôm nay là tiệc sinh nhật của bạn gái cậu ấy.”
“Hả?”
Lục Lập Chính có chút bối rối.
Cố Vãn Thanh buồn cười nhìn Lục Lập Hành:
"Làm sao mà anh biết Vãn m là bạn gái của Kim Lâm?"
"Tin anh đi, nhất định là như vậy! Chúng ta đi thôi Lập Chính. Họ đều là sinh viên đại học, vừa hay em có thể tiếp xúc trước với cuộc sống đại học. Sau này em cũng sẽ trải nghiệm thôi."
Lục Lập Chính vốn là muốn nói cậu sẽ không đi.
Nhưng sau khi nghe Lục Lập Hành nói, cuối cùng cậu cũng gật đầu:
"Được rồi đi thôi!"
“Khoan, hai ngày nay chị dâu đã chuẩn bị quần áo mới cho em rồi, em đi thay đồ rồi hẳn đi.”
…
Quảng trường trung tâm của tỉnh lỵ.
Là nơi vui chơi công cộng lớn nhất tại thủ phủ của tỉnh.
Cứ hễ trời tối, quảng trường sẽ được thắp sáng rực rỡ.
Có rất nhiều người đến đây để vui chơi.
Có rất nhiều người đến đây để vui chơi.
Bởi vì nó rất gần với làng đại học.
Khi không nghỉ lễ, các cặp đôi trẻ thích tới đây để hẹn hò.
Nhưng bây giờ là thời gian nghỉ lễ nên có rất ít người.
Tiệc sinh nhật của Lâm Vãn m được tổ chức ngay tại đây.
Dù là tiệc sinh nhật nhưng lại không có nhiều người.
Cũng chỉ có Lâm Vãn m và một vài người chị em khác.
Ngay lúc này.
Thu Tư Tư đang cầm bánh kem đi về phía trước.
Phía sau cô có một vài cô gái trạc tuổi nhau.
Một số người trong số họ cầm hoa trên tay.
Một số người mang theo những món quà nhỏ.
Vừa đi vừa hỏi:
"Tư Tư, Vãn m đã nói khi nào thì tới chưa? Hai người không phải đi cùng nhau sao? Tại sao cậu đã đến mà cô ấy vẫn chưa đến? Lát nữa chúng ta sẽ ăn tối. Bữa tối ăn gì thế?"
Thu Tư Tư nói:
"Haizzz, tối hôm qua tớ về nhà nên không ở cùng Vãn m. Cứ chờ thêm một chút, có lẽ cô ấy có nhầm lẫn nên đến trễ, hoặc cũng có thể đang chuẩn bị cho chúng ta một điều bất ngờ!"
“Hả? Bất ngờ? Bất ngờ gì thế?”
Mấy chị em có vẻ hoang mang.
Thu Tư Tư cúi đầu và mỉm cười:
"Một lát nữa thì sẽ biết thôi, đợi thêm một lát nữa, nếu thật sự không được thì hôm nay tớ đãi các cậu một bữa, đãi mọi người một bữa ăn ngon!"
“Thế được đó, thế được đó!”
Mấy người họ đang nói chuyện.
Thu Tư Tư đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu từ phía trước:
“Thu Tư Tư!”
“Bạn học Thu Tư Tư!”
Thu Tư Tư bối rối quay đầu lại thì nhìn thấy một người đàn ông béo đang chạy về phía bên này cùng với mấy người anh em.
Thu Tư Tư mỉm cười chào đón anh:
“Bạn học Lư Diệu Văn? Sao các cậu lại tới đây?”
"Ồ, chúng tôi chẳng phải giúp Kim..."
"Suỵt~"
Lư Diệu Văn vừa định nói thì đã bị Thu Tư Tư ngăn lại.
Những cô gái phía sau cô ấy vẫn chưa biết gì nên đây chắc chắn là một điều ngạc nhiên đối với họ.
Lư Diệu Văn đành phải ngừng nói:
“Chúng tớ đến đây chơi.”
"Thế thì thật trùng hợp, chúng ta cùng đi nhé."
“Ừm, được thôi!”
Thu Tư Tư gật đầu.
Mấy cô gái phía sau cô ấy đều sửng sốt.
Tại sao mọi người lại có thể đi chung được chứ?
Mấy người này là ai thế?
Trong lúc bọn họ đang ngơ ngác, một người trong số họ đột nhiên phản ứng:
"Đây... đây không phải là mấy người ở cùng ký túc xá với Kim Lâm của Đại học Công nghệ sao?"
“Kim Lâm? Cậu ấy có phải là anh chàng đẹp trai của trường Đại học Công nghệ không?"
"Đúng vậy, chính là cậu ta. Rất nhiều người trong trường chúng ta đã lén đến trường của bọn họ để nhìn anh ta đấy!"
"Suỵt~"
Có người nhanh chóng khều em gái miệng mồm lanh lợi này.
Mấy cô gái lập tức ngượng ngùng cúi đầu:
“Tư Tư à, sao cậu không mau giới thiệu cho bọn tớ đi?"
Không ngờ là Thu Tư Tư lại quen biết với mấy người ở cùng ký túc xá với Kim Lâm.
Trong trường hợp này, chẳng phải họ sẽ tiến gần hơn một bước để làm quen với Kim Lâm hay sao?
Cũng cừ thật đấy!
Thu Tư Tư biết những suy nghĩ nhỏ nhặt của họ.
Cô cười nói: "Đây là bạn học Lư Diệu Văn, một người anh em tốt của Kim Lâm. Những người khác có lẽ là người trong ký túc xá của họ. Bạn học Lư à, hãy mau giới thiệu với họ đi!"
“Được được”
Những người đứng sau Lư Diệu Văn đã mất hồn từ khi nhìn thấy nhiều người đẹp như vậy!
Bây giờ thậm chí còn vui sướng hơn.
“Cậu mập, mau lên!”
“Ồ, tôi nói các cậu này…”
Lư Diệu Văn đành phải nhanh chóng giới thiệu mấy người anh em của mình.
Thu Tư Tư cũng giới thiệu các chị em của mình.
Mọi người cũng coi như là đã biết nhau.
Mấy chàng trai cùng mấy cô gái rất nhanh đã tụ lại.
Thu Tư Tư với Lư Diệu Văn mới có thể được tự do
Lư Diệu Văn vui vẻ khều Thu Tư Tư:
“Lâm Vãn m với cậu không sao chứ?”
“Tớ không sao, ăn được uống được, còn Lâm Vãn m thì chuyện này phải hỏi Kim Lâm, tối hôm qua bọn họ ở cùng nhau!”
“Hả?”
Lư Diệu Văn kinh hãi mở to miệng:
“Tối hôm qua? Ở cùng nhau?”
Tiến độ này có nhanh quá không?
Thu Tư Tư bật cười thành tiếng:
"Haha, là ở cùng nhau đấy. Tớ được anh trai đón về nhà. Kim Lâm đi cùng Vãn m. Tớ cũng không biết họ đã xảy ra chuyện gì, cho nên hôm nay, chẳng phải đang ở đây đợi họ sao?"
Lư Diệu Văn ngơ ngác gật đầu:
“Ồ, thế thì cứ đợi thôi, có lẽ sắp đến rồi!”
Cũng may hôm nay anh ta đã chuẩn bị rất nhiều thứ cần thiết để giúp Kim Lâm bày tỏ tình cảm.
Không ngờ chàng trai này đã làm được điều đó rồi!
Nhưng mà.
Lư Diệu Văn thực sự mừng cho Kim Lâm.
Dù sao thì Kim Lâm đã thích Lâm Vãn m từ lâu rồi, mặc dù không ai biết điều đó ngoại trừ hai người họ.
Lư Diệu Văn bật cười khi nghĩ đến điều này.
Chắc mấy người đó vẫn chưa biết nhỉ?
Một lát nữa gặp Kim Lâm và Lâm Vãn m, cũng không biết bọn họ sẽ phản ứng thế nào?
Vẫn sẽ thấy vui vẻ khi được gặp mấy em gái chứ?
Nghĩ một lúc, Lư Diệu Văn cảm thấy buồn cười.
Nhìn thấy vậy, Thu Tư Tư tò mò hỏi:
“Lư Diệu Văn, cậu cười gì thế?”
"Không, không có gì đâu. Tôi chỉ nghĩ rằng có lẽ họ sẽ sốc khi nhìn thấy Kim Lâm và Lâm Vãn m nhỉ, haha?"
Thu Tư Tư nhìn theo ánh mắt của bọn họ và cũng bật cười.
"Có lẽ vậy!"
Trong lúc mấy người họ đang nói chuyện.
Đột nhiên nghe thấy giọng nói của Kim Lâm từ phía sau:
"Cậu mập, các cậu đang làm gì vậy? Mấy người bọn họ... đang giao lưu à?"
------
Dịch: MBMH Translate