Lư Diệu Văn và Thu Tư Tư vừa nghe thấy lời này liền quay đầu lại, những bạn học khác cũng nhìn sang.
Nhìn một cái thôi đã khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc!
Một cô gái đi theo bên cạnh Kim Lâm.
Cô gái kia mặc quần áo học sinh, thắt bím tóc hai bên, tuy để mặt mộc, nhưng lại trông dễ thương lạ thường.
Nụ cười trên mặt cô làm cho người ta cảm thấy rất thư giãn.
Mọi người cũng không xa lạ gì với cô gái này.
"Đây không phải là Vãn Âm hay sao?"
"Ơ kìa, là Vãn Âm đó!"
"Kim Lâm...sao Kim Lâm lại nắm tay Vãn Âm?"
Lư Diệu Văn và Thu Tư Tư cũng có hơi khó hiểu.
Mặc dù bọn họ từng nghi ngờ rằng hai người đó đang quen nhau, nhưng không ngờ hai người đó sẽ xuất hiện đường đường chính chính như thế trước mặt mọi người.
Dáng vẻ kia...
Cực kỳ thân mật, thân mật đến mức làm cho người ta vừa hâm mộ, vừa tức giận.
Trong lúc nhất thời, bọn họ không biết nên hình dung tâm trạng của bản thân như thế nào!
"Vãn Âm, Kim Lâm, hai người?"
Thu Tư Tư thích thú nhìn hai người.
Lâm Vãn Âm lập tức đỏ bừng mặt:
"Giữa hai chúng tớ không phát sinh chuyện gì cả, cậu đừng có nghĩ lệch đó!"
Mọi người:...
Lời này hoàn toàn không đáng tin một chút nào cả.
Kim Lâm cười cười, nhéo nhéo tay của Lâm Vãn Âm.
"Được rồi, Thu Tư Tư, cậu đừng trêu chọc Vãn Âm nữa, có chuyện gì thì cứ hỏi tớ, nhưng mà tôi vẫn muốn tuyên bố một chút. Từ giờ trở đi, Lâm Vãn Âm chính thức trở thành bạn gái của Kim Lâm, sau này cũng sẽ là vị hôn thê của tôi, là vợ của tôi, là mẹ của con tôi, là cháu của bà tôi."
"Kim Lâm!"
Lâm Vãn Âm nghe xong càng ngại ngùng hơn.
Mọi người đồng thanh cười vang.
Một lời thề đã khóa chặt cả đời này của hai người!
Kim Lâm kéo Lâm Vãn Âm về bên cạnh mình.
"Anh nói nghiêm túc đó, anh đến đây là vì muốn cho tất cả bạn học của anh biết anh đã có người yêu rồi, nếu không thì bọn họ còn sẽ tiếp tục nghĩ cách theo đuổi anh, như thế là không được!"
Lâm Vãn Âm ngại ngùng cúi thấp đầu xuống.
Mọi người lại cười:
"Nhìn kìa, không ngờ Kim Lâm trông cà lơ phất phơ như thế lại còn là một ngôi sao mà nhiều người theo đuổi đó!"
"Ai nói không đúng chứ, nếu đã như thế thì sau này phải đối xử với Vãn Âm của chúng tôi thật tốt đó, như thế chúng tôi sẽ không tức giận nữa!"
"Đúng đúng đúng, phải đối xử với Vãn Âm thật tốt đó!"
Lâm Vãn Âm là bạn của các cô, các cô đương nhiên là hy vọng cô ấy có được một cuộc sống tốt đẹp.
Kim Lâm gật đầu:
"Nhất định sẽ như thế, hôm nay tôi vốn dĩ định nhờ Mập Mạp giúp đỡ, tổ chức một buổi tỏ tình thật hoành tráng, nhưng không ngờ rằng, kế hoạch này diễn ra trước thời hạn, cho nên buổi tiệc sinh nhật ngày hôm nay coi như là tiệc chúc mừng chúng tôi quen nhau, tôi mời mọi người!"
"Được đó!"
Mọi người lập tức vỗ tay.
Không có chuyện gì mà một bữa cơm không thể giải quyết được.
"Đi thôi, chúng tôi đã đặt chỗ trước rồi. Mập Mạp, kêu mấy chiếc xe đi, chúng ta lập tức xuất phát!"
"Đi thôi!"
Lư Diệu Văn lập tức đi làm việc.
Mấy cô nương thì đang nói chuyện phiếm với nhóm anh em của Kim Lâm.
Thu Tư Tư nhân cơ hội này đi tới bên cạnh Lâm Vãn Âm, cầm tay cô nói:
"Cuối cùng mong muốn cũng trở thành sự thật rồi, có vui không?"
"Có, rất vui!"
"Tên Kim Lâm đó biết chuyện lúc nhỏ của hai người chưa?"
"Vẫn chưa!"
Lâm Vãn Âm cắn môi:
"Chờ khi nào có cơ hội, tớ sẽ nói cho anh ấy biết."
"Hửm?"
Thu Tư Tư nắm tay cô:
"Nhìn cậu có vẻ không quá vui? Thực ra, nếu như cậu ta không biết, thì cậu càng nên vui mới đúng. Cậu nhìn xem, cậu ta không nhớ gì cả còn sẽ thích cậu, chuyện này chứng minh điều gì, chứng minh rằng hai người có duyên với nhau! Đây mới là duyên phận trời định, vốn nên ở cạnh bên nhau mới phải."
Những lời nói của Thu Tư Tư giúp cho Lâm Vãn Âm thông suốt.
Cô dùng sức gật đầu thật mạnh:
"Ừ! Tớ biết rồi!"
"Được rồi, đi thôi, xuất phát!"
"Được!"
Bốn người Kim Lâm, Lâm Vãn Âm, Thư Tư Tư và Lư Diệu Văn ngồi chung một xe.
Trên xe.
Bốn người vừa cười, vừa nói chuyện.
Lúc sắp đến nhà hàng, Thu Tư tư chợt nhớ tới một vấn đề:
"Kim Lâm, anh trai đi chung với cậu cứu chúng tớ ngày hôm qua đâu, anh của tớ nói vài ngày nữa sẽ tranh thủ thời gian đi cảm ơn anh ấy, cậu biết anh ấy ở đâu không?"
"Anh trai đi chung? Cậu nói Lục Lập Hành ấy hả? Thực ra anh ta không lớn hơn chúng ta bao nhiêu đâu!"
"Hả?"
Thu Tư Tư khá là ngạc nhiên.
"Nhưng mà anh ta còn có vợ và con cái nữa, không có gì phải vội, một lát nữa anh ta sẽ dẫn theo vợ con đến ăn cơm chung với chúng ta, tới lúc đó cậu tự hỏi đi!"
"Có thật không? Vậy thì quá tốt rồi. Một lát nữa tớ sẽ tự đi hỏi. Nhưng mà, nếu làm như thế thì vợ của anh ấy có giận không?"
Ngày hôm qua, sau khi trở về, cô nghĩ ngơi xong liền nghĩ tới việc nên cảm ơn người đó như thế nào. Nhưng mà không ngờ rằng, người ta đã có vợ rồi!
"Sao mà giận được chứ? An tâm đi, vợ của anh ta rất xinh đẹp, hơn nữa anh ta còn rất chiều vợ của mình!"
Thu Tư Tư bĩu môi, nói:
"Cậu nhìn lại bản thân mình đi, sao lại khen người con gái khác xinh đẹp trước mặt Vãn Âm chứ hả? Cậu không sợ Vãn Âm giận à!"
Lâm Vãn Âm buồn cười, nói:
"Tớ không có giận."
Kim Lâm cũng cười:
"Ha ha, cô ấy sao mà tức giận được chứ? Một lát nữa khi gặp vợ của anh ta, hai người chắc chắn cũng sẽ rất thích, nói không chừng còn sẽ trở thành chị em tốt với nhau nữa đó."
"Thật ư?"
Những người còn lại vô cùng chờ mong.
Xe chạy tới trước nhà hàng thì dừng lại.
Kim Lâm vốn dĩ định bảo bọn họ đi vào trong phòng trước, còn cậu thì sẽ đứng ở cửa chờ Lục Lập Hành.
Nhưng không ngờ rằng, bọn họ vừa mới xuống xe đã nhìn thấy Lục Lập Hành, hai bé con và Cố Vãn Thanh. Còn có thêm một người thiếu niên khoảng mười mấy tuổi đang đứng cạnh Cố Vãn Thanh nữa.
Cậu nghĩ thiếu niên đó có lẽ là em trai của Lục Lập Hành.
Kim Lâm nhanh chóng đi tới nghênh đón bọn họ:
"Anh Lục, mọi người tới sớm thế?"
Lục Lập Hành cũng nhìn thấy bọn họ, nói:
"Ừ, tới sớm một chút, không ngờ mọi người còn chưa tới. Sao thế? Đã làm xong chưa?"
Kim Lâm đương nhiên biết câu nói của Lục Lập Hành có nghĩa là gì.
Cậu gật đầu:
"Ừm, xong rồi!"
"Vậy là tốt rồi!"
Lục Lập Hành cũng gật đầu.
Sau đó nhìn về phía Cố Vãn Thanh:
"Vãn Thanh, đây là Kim Lâm, đây là Lâm Vãn Âm - bạn gái của Kim Lâm, hai người kia là Thu Tư Tư và Lư Diệu Văn, nhưng người khác đều là bạn bè của bọn họ."
"Giới thiệu với mọi người, đây là vợ của tôi - Cố Vãn Thanh, đây là em trai của tôi - Lục Nghiêm."
"Hai nhóc con này chắc không cần tôi phải giới thiệu, đây là con của tôi."
Trong lúc Lục Lập Hành nói chuyện, mọi người hoàn toàn bị hai bé con hấp dẫn.
Thu Tư Tư và những người bạn khác trực tiếp ngồi xổm xuống.
"Woa, hai bé con đáng yêu quá đi!"
"Các chị có thể ôm mấy bé một cái được không?"
"A, bé con đưa tay cho chúng ta kìa, xem ra có thể ôm được!"
"Ngoan quá đi, muốn nhéo một cái ghê!"
Tuy rằng mấy bạn nam bị các bạn nữ chặn ở bên ngoài, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc bọn họ yêu thích các bé con.
Ban đầu, Lâm Vãn Âm cũng muốn làm theo bọn họ, nhưng nhớ tới bản thân bây giờ đã có thêm một danh phận mới là bạn gái của Kim Lâm, cho nên cô nhịn xuống.
"Chị Vãn Thanh đẹp thật đó!"
"Tớ tin lời của Kim Lâm!"
Cố Vãn Thanh cười, nói:
"Em ấy nói gì?"
------
Dịch: MBMH Translate