Lục Lập Hành nấu cơm xong liền bày đồ ăn ra bàn, sau đó gọi Cố Vãn Thanh:
"Ăn cơm thôi Vãn Thanh.”
Cố Vãn Thanh cao hứng đi tới.
Trông thấy dáng vẻ của Lục Lập Hành, cô tò mò hỏi:
"Lập Hành, làm sao cứ cảm giác như anh không kinh ngạc chút nào vậy."
Lục Lập Hành mỉm cười:
"Bởi vì chồng của em chính là thần cơ diệu toán!"
"Phốc."
"Được rồi, ăn cơm trước, nếu như tâm tình tốt như vậy thì ăn nhiều một chút."
"Ừm, được." Cố Vãn Thanh bưng bát đũa lên.
Lục Lập Hành vừa muốn ngồi xuống, điện thoại lại vang lên. Anh lập tức đứng dậy đi nhận điện thoại.
Đầu bên kia điện thoại là giọng nói cao hứng của Diệp Cảnh Thâm:
"Lục huynh đệ, cậu xem TV chưa? Ha ha ha, mau nhìn mau nhìn!"
Lục Lập Hành cũng cười nói: "Xem rồi, Cửu Thiên Đại Hạ sắp được cư dân thành phố nhìn thấy rồi."
"Ha ha ha, đúng vậy, đúng vậy, Lục huynh đệ, cậu đúng là thần. Nhưng mà như vậy cũng không có chỗ tốt, chúng ta vẫn nên đề phòng một chút." Diệp Cảnh Thâm nói sâu xa:
"Cửu Thiên Đại Hạ trở thành trung tâm thành phố, chắc chắn sẽ có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào nó, bao gồm cả đối thủ cạnh tranh của chúng ta, Đa Nhĩ Vân. Cho nên, Lục huynh đệ, sau này chúng ta nên để ý một chút."
"Ừm, anh Diệp hiểu rõ mấy chuyện trên phương diện này hơn, đành làm phiền anh Diệp rồi!"
"Ha ha ha, tôi chính là có ý này. Tôi trước đó từng làm ở Đa Nhĩ Vân nhiều năm như vậy, vô cùng quen thuộc cách làm việc của Đa Nhĩ Vân, hiện tại chỉ thiếu mệnh lệnh của cậu thôi!"
Lục Lập Hành sớm liền nhìn ra tâm tư của Diệp Cảnh Thâm. Anh không chút do dự nói:
"Tôi toàn lực ủng hộ anh. Anh muốn làm cái gì đều có thể yên tâm làm cái đó!"
"Được, vậy tôi an tâm rồi, hôm nay thật vui vẻ, ha ha. Lục huynh đệ, chờ được nghỉ chúng ta cùng uống rượu chúc mừng một chút!"
"Không có vấn đề."
"Vậy không quấy rầy các người nữa, tranh thủ thời gian ăn cơm đi!"
Sau khi cúp điện thoại, Lục Lập Hành mới ngồi xuống.
Cố Vãn Thanh nhìn dáng vẻ của anh, di chuyển con mắt:
"Lập Hành…"
"Hả?"
"Em có một vấn đề muốn hỏi anh."
"Em nói đi…" Lục Lập Hành ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cố Vãn Thanh.
Cố Vãn Thanh thần bí nở nụ cười:
"Anh trước đó để anh Diệp đến làm việc tại siêu thị, có phải chính là vì một ngày này hay không? Anh ấy ở Đa Nhĩ Vân nhiều năm như vậy, chủ của bọn họ gần như không quan tâm cái gì cả, đúng thật là!" Cố Vãn Thanh nghĩ tới đây liền cười.
Lục Lập Hành buồn cười gắp cho Cố Vãn Thanh một quả trứng gà:
"Vợ quá thông minh cũng không được tốt cho lắm, ha ha ha!"
"Nhưng mà cũng không hoàn toàn là vậy. Dù sao anh Diệp quả thực là một nhân tài, không thể bị người ta mai một như vậy được!"
Cố Vãn Thanh nhẹ gật đầu:
"Nói cũng đúng! Mau ăn cơm thôi!"
"Ừm."
Chờ ăn cơm xong, Lục Lập Hành muốn đi rửa chén, điện thoại lại vang lên. Anh đứng ở giữa nhà bếp và điện thoại, tiến thoái lưỡng nan.
Cố Vãn Thanh thấy thế thì bất đắc dĩ nói:
"Ha ha, Lập Hành, anh nhanh đi nhận điện thoại đi, đoán chừng lúc này anh sẽ có rất nhiều điện thoại, để em rửa bát cho!"
Cố Vãn Thanh nói xong liền đoạt lấy bát đũa trong tay Lục Lập Hành, tiến vào nhà bếp.
Lục Lập Hành liền đi nhận điện thoại.
Lần này là La Thịnh Hành gọi tới.
Vừa nhận điện thoại, bên kia đã vang lên tiếng cười của La Thịnh Hành:
"Lục huynh đệ, cậu đúng là quá trâu bò? Ha ha ha, để chúng ta mua cửa hàng ở Cửu Thiên Đại Hạ. Lần này, chúng ta kiếm lời lớn rồi!"
Lục Lập Hành cười: "Có cơ hội tốt như vậy đương nhiên muốn chia sẻ với mọi người, cùng nhau kiếm tiền."
"Ha ha ha, không hổ là Lục huynh đệ, sau này nếu còn có cơ hội như vậy thì nhớ gọi chúng tôi một tiếng!"
"Không thành vấn đề, yên tâm đi, nhất định sẽ gọi!"
"Được được được, vậy tôi cúp trước, đoán chừng mấy lão già kia cũng đặc biệt muốn gọi điện thoại cho cậu. Tôi không chiếm thời gian nữa, cậu mau nhận điện thoại đi!"
"Ừm, được!"
Sau khi cúp máy, quả nhiên như là La Thịnh Hành nói.
Lục Lập Hành liên tiếp nhận mấy cuộc điện thoại.
Mà cuộc điện thoại cuối cùng là của Hà Chấn Viễn. Hắn cao hứng đến mức nói chuyện không dừng lại được.
"Lục huynh đệ, sản phẩm kem dưỡng dành cho trẻ em của chúng tôi bởi vì cậu mà bạo rạp, kiếm lời rất nhiều tiền. Lần này nhờ cậu mà chúng tôi lại kiếm lời được rất nhiều tiền trên phương diện làm ăn. Cậu muốn tôi cảm tạ cậu như thế nào đây? Ha ha ha, mấy người hợp tác với tôi đều muốn mời cậu ăn một bữa cơm!"
"Ha ha ha, ông chủ Hà không cần phải khách sáo, chờ có cơ hội đi? Tôi sẽ mời mọi người ăn cơm!"
"Như vậy sao được, nhất định phải là chúng tôi mời cậu mới đúng. Đúng rồi, Lục huynh đệ, còn có một chuyện, Hội hoa lan sắp bắt đầu, cậu muốn tham gia không?"
"Hả, Hội hoa lan?"
"Đúng vậy, nếu như đạt được giải nhất ở Hội hoa Lan thì sẽ có rất nhiều ông chủ nguyện ý hợp tác với cậu, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với sự phát triển sau này của cậu. Tôi vốn chỉ định mua hoa lan của cậu rồi tự mình đi tham gia. Nhưng sau đó tôi đã nghĩ lại cẩn thận, trong nhà cậu nhiều hoa lan như vậy, hơn nữa nha đầu Vãn Thanh cũng thích trồng hoa lan. Hai người có lẽ có thể tự mình tham gia. Các người mới thật sự là người có thực lực, sau này cũng sẽ có trợ giúp đối với việc bồi dưỡng hoa lan!" Hà Chấn Viễn nghiêm túc nói ra ý kiến của mình.
Hắn đã suy nghĩ về chuyện này mấy ngày. Hắn luôn cảm thấy, người như bọn họ mới không nên bị mai một.
Lục Lập Hành quay đầu nhìn thoáng qua Cố Vãn Thanh. Anh không lập tức đồng ý mà chỉ nói:
"Để tôi hỏi Vãn Thanh đã? Chúng tôi cũng phải nhìn xem trong nhà còn có bao nhiêu hoa lan nữa!"
"Được, vậy cậu hỏi một chút. Nếu như muốn tham gia thì chỉ cần nói cho tôi biết là được. Tôi sẽ giải quyết những chuyện khác giúp các người."
"Được!"
Sau khi cúp điện thoại, Hà Chấn Viễn vẫn còn đang cười.
Mấy người đàn ông trung niên bên cạnh hắn đều nhìn hắn với vẻ mặt mơ hồ:
"Thế nào rồi ông chủ Hà, rốt cuộc là có mời được vị Lục huynh đệ này ăn bữa cơm không? Chúng tôi đều đang chờ làm quen với cậu ấy đó. Nhìn ông nhờ có cậu ấy mà kiếm lời lớn, chúng tôi trông mà thèm!"
"Ha ha ha, các người nói chuyện đúng là trực tiếp. Nhưng mà, Lục huynh đệ gần đây bận việc, chờ lúc nào cậu ấy rảnh thì tôi sẽ nói cho các người biết. Các người yên tâm đi, Lục huynh đệ là người vô cùng thân thiện, hơn nữa còn xem việc giúp người là niềm vui! Sẽ không không để ý đến các người đâu."
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. Bọn họ sẽ tham gia Hội hoa lan này sao? Tôi nghe nói lần này hội trưởng tỉnh bên cạnh đã chọn lựa rất nhiều hoa lan tới khiêu chiến chúng ta. Ông chủ Hà, chỉ với mấy cây kia của ông có lẽ sẽ không đủ!"
"Tôi sẽ cố gắng thuyết phục. Nếu như cậu ấy không đồng ý thì tôi sẽ đi tìm vợ của cậu ấy hỏi một chút. Đừng nóng vội, mọi người nhanh quay về tính toán chuyện Cửu Thiên Đại Hạ lần này có thể kiếm lời bao nhiêu đi. Ngoài ra, chúng ta cũng phải quan sát đối thủ cạnh tranh một chút, xem có ra tay với Cửu Thiên Đại Hạ hay không. Lục huynh đệ chưa quen thuộc với cuộc sống Kinh Thành! Chúng ta phải hỗ trợ một chút!"
"Không thành vấn đề, chút chuyện ấy cứ giao cho chúng tôi!"
Sau khi nói xong, mấy ông chủ kia mới rời khỏi!
…
Tòa nhà Hoa Điền.
Lúc trợ lý đi vào văn phòng của bà chủ Tiền, nhìn thấy bà chủ mới tỉnh lại từ trong mơ màng. Trợ lý cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ:
"Bà chủ Tiền, ngài thật sự không thể cứ như vậy mãi được. Tòa nhà đối diện sắp bị dỡ bỏ, bên phía chúng ta còn xây dựng một loạt phòng. Chuyện này vô cùng bất lợi đối với Hoa Điền chúng ta. Ngài thật sự không có ý định quản một chút sao?"
"Hai tháng này, bởi vì siêu thị đối diện mà lượng tiêu thụ của chúng ta càng ngày càng ít, tháng này thậm chí còn thâm hụt tiền! Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ…"
------
Dịch: MBMH Translate