Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 633 - Chương 633 - Đại Kết Cục

Chương 633 - Đại Kết Cục
Chương 633 - Đại Kết Cục

Lục Lập Hành cầm hoa tươi, đã đứng ở trước cửa một hồi lâu. Anh đang đợi đến giờ lành đón dâu.

Chẳng biết tại sao, tuy đã sống hai đời, nhưng anh luôn cảm thấy hôm nay rất căng thẳng.

Anh thậm chí còn không nghe thấy có người đang gọi mình.

"Tiểu Hành?" Lục Tiểu Phi lại hô một tiếng, Lục Lập Hành mới kịp phản ứng lại.

"Ừm? Anh Phi, anh trở về rồi?"

"Đúng vậy, anh không phải đã nói lúc em kết hôn thì anh và chị dâu sẽ trở lại hay sao. Đúng rồi, anh Diệp cũng đến!"

"Còn có, ông chủ La, ông chủ Hà, ông chủ Từ, ông chủ Kim, còn có giáo sư Hứa, giáo sư Hà, bọn họ đều đến đây!"

Lục Lập Hành nhẹ gật đầu:

"A , được, em đã biết."

Lục Tiểu Phi luôn cảm thấy Lục Lập Hành có chút kỳ quái, thật giống như không để tâm cho lắm. Anh không thể làm gì khác hơn là nói: "Yên tâm đi, anh sẽ chiếu cố bọn họ giúp em."

"Cám ơn anh Phi."

Lục Tiểu Phi vỗ vỗ bả vai Lục Lập Hành, lúc này mới đi về phía Lục Lập Vĩ.

Lục Lập Vĩ đang bàn bạc quá trình hôn lễ với đám người Lục Lập Chính và Kim Lâm. Trông thấy Lục Tiểu Phi, anh liền lên tiếng chào:

"Tiểu Phi? Trở về rồi."

Lục Tiểu Phi gật đầu, sau đó bu lại:

"Anh Lập Vĩ, sao cứ cảm giác như Tiểu Hành có chút không có trạng thái vậy?"

"Ừm? Không có trạng thái? Sao lại như vậy?"

"Các người nhìn đi!"

Mấy người lập tức nhìn theo hướng tay chỉ của‌ Lục Tiểu Phi.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy, động tác nhỏ của Lục Lập Hành hôm nay đặc biệt nhiều.

Anh lúc thì sờ mũi, lúc thì sờ sờ góc ‌áo, lúc thì đi đi lại lại hai ‌bước, cũng không chào hỏi với người ta.

Lục Lập Vĩ sờ cằm:

"Các người nói xem, Tiểu Hành có phải là đang khẩn trương hay không?"

"Hả? Khẩn trương? Không thể nào? Cậu ấy cũng khẩn trương sao?"

Trong mắt bọn họ, Lục Lập Hành chính là tồn tại không gì là không làm được. Cho dù gặp phải chuyện lớn gì đều chưa từng khẩn trương.

Lục Lập Vĩ nói:

"Đúng vậy, Tiểu Hành trước đó chưa từng tổ chức hôn lễ với Vãn Thanh, tính ra thì đây là lần thứ nhất."

Chúng người đưa mắt nhìn nhau:

"Đúng là vậy thật!"

Ý thức được điểm này, mọi người lập tức nở nụ cười:

"Ha ha, không nghĩ tới, Tiểu Hành cũng có một ngày cảm thấy khẩn trương như vậy!"

Giờ lành rất nhanh đã tới. ‌

Ba người Lục Lập Chính, Kim Lâm, Liễu Thiên Minh cùng nhau đi đến bên cạnh Lục Lập Hành.

"Anh Lục, đi thôi!"

Gọi một tiếng, thế nhưng ba người lại phát hiện, Lục Lập Hành không có bất kỳ phản ứng gì!

Kim Lập tò mò nghiêng đầu sang chỗ khác:

"Anh Lục, anh làm gì vậy? Đi thôi!"

Lục Lập Hành lúc này mới gật đầu:

"A, đúng rồi, đi! Đón dâu."

Trong hội trường.

Lục Kiến Quân và mấy thôn trưởng như Lý Trường Sinh, Lưu Chấn Xa, Viên Đức Cương tự mình đảm nhiệm công việc tiếp đãi khách.

Lúc này.

Lục Kiến Quân bận rộn đến mức mồ hôi ướt nhẹp.

"Ha ha, không nghĩ tới lãnh đạo trong huyện cũng tới! Tiểu Hành chúng ta đúng là có tiền đồ!"

Mấy thôn trưởng khác cũng phụ họa theo:

"Đúng vậy, thôn trưởng Lục, lần này chúng tôi không tranh giành với ông, Tiểu Hành thật sự là lợi hại!"

"Toàn bộ thị trấn chúng ta, còn cả kinh tế huyện thành đều được đề cao nhờ Tiểu Hành. Bọn họ chắc chắn phải đến rồi!"

"Ai nói không phải đâu? Nhanh nhanh nhanh, mấy ông chủ trong huyện cũng tới đó!"

Lục Kiến Quân lại bắt đầu bận rộn.

Hiện trường hôn lễ đã đầy người từ sớm.

Chu Ngọc Hà, Trần Thu Linh, Lục Thiên Thiên, Đại Hoàng đều đang đứng đợi ở bên cạnh.

Mỗi tay của Lục Thiên Thiên dắt một đứa bé.‌

Lúc này, nhóc đang cúi đầu lẩm bẩm với hai đứa nhỏ:

"Khanh Khanh, Vãn Vãn, lát nữa phải đưa nhẫn đến trong tay của ba ba, có biết không?"

"Nếu không đưa được nhẫn thì sẽ bị cô cô ‌đánh mông, Đại Hoàng cũng sẽ tức giận, có biết không?"

Lục Thiên Thiên‌ vừa dứt lời, Đại Hoàng liền kêu hai tiếng.

Ra hiệu chính mình nghe ‌hiểu!

Cũng phát ra ý vị uy hiếp.

Hai nhóc con không biết có nghe hiểu hay không, đều mờ mịt nhìn khắp bốn phía.

Lục Thiên Thiên có chút nóng nảy:

"Chị dâu cả, nếu như bọn chúng không hiểu, lát nữa phải làm sao bây giờ?"

Chu Ngọc Hà lắc đầu:

"Sẽ không đâu, đã dạy nhiều ngày như vậy rồi mà. Nếu như thực sự không được thì Đại Hoàng lát nữa sẽ đi theo bọn chúng, một khi xảy ra vấn đề gì sẽ tranh thủ thời gian uốn nắn một chút!"

Đại Hoàng lẩm bẩm hai tiếng liền gật đầu.

Ai ~

Cẩu gia vì cái nhà này ~

Đúng là đã hao hết tâm tư mà ~

Nhưng mà, ai bảo Cẩu gia lại là chó thích quản chuyện người khác chứ? ~

Chu Ngọc Hà nghĩ một lúc, vẫn cảm thấy không yên lòng.

"Thiên Thiên, lát nữa chúng ta sẽ đi theo đến cái bàn bên cạnh, một khi phát hiện vấn đề, em lập tức đi lên, giúp đỡ đưa nhẫn."

Lục Thiên Thiên gật đầu:

"Được, em đã biết."

….

Trên đường đón dâu.

Liễu Thiên Minh, Lục ‌ Lập Chính và Kim Lâm không ngừng líu ra líu ríu.

"Các người nói xem liệu bên phù dâu có làm khó dễ chúng ta hay không?"

"Ai ai ai, đã chuẩn bị xong hồng bao, đến lúc đó nếu như không được thì sẽ đưa qua!"

"Đúng vậy, đúng vậy, trong đội phù dâu lần này có em gái nào xinh đẹp hay không? Nhanh chia cho tôi một người, hai người đều có, mỗi tôi là không có!" Liễu Thiên Minh vô cùng bất mãn.

Kim Lâm và Lục Lập Chính lập tức quay đầu:

"Không có!"

Phù dâu cũng chỉ có Doãn Tuyết Kỳ và Lâm Vãn m. Tuyệt đối không thể chia cho Liễu Thiên Minh.

Liễu Thiên Minh:…

Lục Lập Chính và Kim Lâm nhìn nhau cười một tiếng, không nói tiếp nữa.

Lục Lập Hành vẫn luôn không nói chuyện.

Sau khi thiết kế xong quần áo, anh còn chưa nhìn thấy Vãn Thanh mặc thử.

Chắc là rất xinh đẹp ?

Nghĩ tới đây, khóe miệng anh không tự chủ được mà cong lên, nở nụ cười.

Không bao lâu sau.

Bọn họ đã đến trước cửa phòng đón dâu.

Lục Lập Hành hít sâu một hơi, tự hỏi nên gõ cửa thế nào.

Thấy anh đứng bất động hồi lâu, Kim Lâm có chút nóng nảy:

"Anh Lục, nhanh lên!"

"Anh hai, gõ cửa đi!' ‌

Liễu Thiên Minh thấy bọn họ đều bất động thì lại càng cuống cuồng:

"Được rồi, được rồi, để tôi tới cho! Người đầu tiên tới chắc chắn sẽ bị làm khó dễ, sao có thể để anh Lục lên được?"

Anh nói xong liền giơ tay lên, dùng hết sức lực, gõ cửa.

"Mở cửa!"

Nhưng vào lúc tay của anh đụng vào cửa, cửa bỗng nhiên mở ra.

Ngay sau đó, Liễu Thiên Minh nhìn thấy tình cảnh trong phòng.

Cố Vãn Thanh mặc Tú Hòa đỏ thẫm, ngồi ở cạnh giường. Mà hai phù dâu vì muốn làm khó xử phù rể mà đang bày biện ở bên cạnh cô.

Căn bản cũng không cần tìm!

Hai phù dâu Doãn Tuyết Kỳ và Lâm Vãn m bị La Mỹ Lan và Lý Du Du cản ở phía sau lưng, ánh mắt có chút quái dị.

Không phải bảo bọn họ nghĩ cách làm khó dễ người ta hay sao! Sao còn chưa bắt đầu gõ cửa mà đã cản bọn họ ở sau lưng rồi.

Nhưng mà, bọn họ cũng vui vẻ khi trông thấy kết quả như vậy.

Dù sao, đây chính là anh Lục và chị Vãn Thanh kết hôn.

Ai lại nhẫn tâm ngăn cản chứ!

Nhưng Liễu Thiên Minh ở trước cửa lại cảm thấy mờ mịt.

"Tình huống gì đây?"

Kim Lâm và Lục Lập Chính lập tức kéo anh lại. Sau khi kéo anh về phía sau, cũng bưng kín miệng của anh:

"Anh Lục, nhanh đi vào!"

Lục Lập Hành cười cười.

Lúc nhìn về phía Cố Vãn Thanh ở trên giường, nụ cười của anh càng ngày càng sâu.

Ánh mặt trời buổi sáng vừa mới ló lên, đúng lúc chiếu xuống trên người anh.

Cố Vãn Thanh sững sờ nhìn hắn, giống như đang nhìn tất cả thế giới của mình.

Lục Lập Hành chậm rãi đi đến bên cạnh Cố Vãn Thanh.

Giờ phút này, giữa bọn họ tựa như chỉ còn lại lẫn nhau.

Anh nói: "Vãn Thanh, anh tới đón em…"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment