Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1032 - Chương 1032: Nhất Tiễn Hạ Song Điêu

Chương 1032: Nhất tiễn hạ song điêu Chương 1032: Nhất tiễn hạ song điêuChương 1032: Nhất tiễn hạ song điêu

Chuong 1032: Nhat tien ha song dieu

"Thả nàng ra." Trân Chí Siêu lạnh lùng nói với Charles.

Charles bật cười, vẻ mặt từ kinh ngạc ban đầu biến thành khinh thường.

Hắn giơ roi da lên "bốp" một tiếng: "Ngươi đang ra lệnh cho ta sao, Trần thân mến?"

"Là vậy thì sao? Thả nàng ra." Trần Chí Siêu trừng mắt.

Charles cũng nổi giận: "Ngươi có biết mình đang nói gì không? Ngươi cho rằng mình là ai? Ngươi chỉ là một tên tổng giám sát quèn. Trong mắt của ta, ngươi cũng giống như nàng ta, chỉ là một con chó."

Charles từ đầu đã rất coi thường đám người Hoa khốn kiếp này.

Bây giờ Trân Chí Siêu dám xông vào nhà hắn, còn dám chĩa súng vào hắn. Điều này đã hoàn toàn chọc giận hắn, cũng khiến hắn phẫn nộ.

Sự kiêu ngạo của quý tộc Đại Anh, cùng với sự khinh miệt đối với người Hoa lúc này hoàn toàn bộc phát.

Trần Chí Siêu "pằng" một tiếng, bắn một phát súng xuống đất trước mặt Charles.

Viên đạn găm vào sàn nhà, tóe lửa.

"Ta nói lần cuối cùng. Thả nàng ra." Trần Chí Siêu gâm lên.

Charles giật mình, có chút khó tin nhìn Trân Chí Siêu: "Ngươi dám bắn ta?."

"Nể mặt ngươi là tổng cảnh ti, ta chỉ bắn xuống đất, nhưng tiếp theo ta không dám chắc đâu." Trần Chí Siêu uy hiếp.

Charles nhún vai: "Tốt! Ngươi giỏi lắm! Dám bắn ta! Ngươi lợi hại." Charles giơ ngón cái với Trần Chí Siêu.

Trần Chí Siêu thở dài, biết mình không thể quá đáng. Tuy rằng hắn rất yêu thương Quách Thu Cúc nhưng một nữ nhân so với tiền đồ của hắn, hắn vẫn phân biệt được nặng nhẹ.

Cho nên Trần Chí Siêu dự định trước tiên cứu Quách Thu Cúc, sau đó sẽ giải thích rõ ràng tình huống cho Charles, hy vọng có thể giải quyết triệt để chuyện này.

Charles giơ roi da lên, chỉ vào nữ nhân đang nằm rạp trên mặt đất như con chó: "Ngươi mang nàng đi đi.

Trần Chí Siêu vừa cầm súng đề phòng Charles vừa chậm rãi bước tới chỗ nữ nhân, sau đó ngồi xổm xuống, dịu dàng hỏi: 'A Cúc, nàng không sao chứ?"

Còn chưa kịp đợi Trân Chí Siêu nói hết câu, nữ nhân kia đột nhiên đứng dậy, giật lấy súng của Trần Chí Siêu, pằng" một tiếng bắn về phía Charles.

Trần Chí Siêu mở to mắt, trở tay không kịp.

Charles càng thêm khó tin, đưa tay chỉ vào nữ nhân, rồi cúi đầu nhìn lỗ máu đang ứa ra trên ngực.

Hai chân hắn khuyu xuống,'bịch" một tiếng, quỳ sụp xuống đất.

Trân Chí Siêu bừng tỉnh: "Sao lại như vậy?" Hắn vội vàng nhìn về phía Quách Thu Cúc đang câm súng.

Quách Thu Cúc hất tóc dài ra, lộ ra một khuôn mặt xa lạ.

Nữ nhân tiến đến gần Trân Chí Siêu, mỉm cười, vẻ mặt kỳ quái. "Ngươi là ai?" Trân Chí Siêu kinh ngạc hỏi.

Nữ nhân tiến đến gân, nhét súng vào tay Trần Chí Siêu: "Ta là người Mã Lai. Còn nữa, Thạch tiên sinh bảo ta chuyển lời, Quách tiểu thư đã được đưa về nhà an toàn, ngươi cứ yên tâm."

Mí mắt Trân Chí Siêu giật liên hồi, khóe miệng co giật.

Lúc này, hắn đã hiểu ra.

Hắn nhìn Charles đang nằm trong vũng máu, sống chết không rõ.

Lại nhìn nữ nhân Mã Lai đang mỉm cười quái dị với mình.

Trần Chí Siêu bỗng nhiên cảm thấy mệt mỏi rã rời.

Súng trong tay hắn.

Khó mà giải thích.

Lúc này, lão quản gia và gã A Tam đã xông vào.

Bên ngoài cũng vang lên tiếng còi xe cảnh sát inh ỏi.

Nhất tiễn hạ song điêu.

Thạch Chí Kiên, ngươi thật độc ác. ...

Cách đồn cảnh sát Cảng Đảo không xa, tại một quán ăn đêm ven đường.

Thạch Chí Kiên bắt chéo chân, nhàn nhã ăn lạc.

Đống lạc hắn lấy từ trên thuyền hoa Cửu Long đến giờ vẫn chưa ăn hết.

Trân Huy Mẫn và Đại Ngốc canh giữ hai bên, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Một lát sau.

Chiếc điện thoại công cộng bên đường "reng reng reng" vang lên.

Trần Huy Mẫn đi tới, ném cho chủ quán năm hào, sau đó nhận điện thoại.

Nghe một hồi, Trần Huy Mẫn vẻ mặt kỳ quái đi tới, dùng ánh mắt sùng bái nhìn Thạch Chí Kiên nói: “Thạch tiên sinh, chuyện đã thành.”

", thật sao?”

"Trần Chí Siêu bị tình nghi nổ súng bắn Charles, hiện đang bị bắt giữ. Charles bị thương nặng, đang cấp cứu."

Thạch Chí Kiên gật đầu, ném hết số lạc trên tay vào miệng, nhai rôm rốp: "Đi thôi! Đi gặp Lôi ca trước."

Thạch Chí Kiên vừa nói vừa đứng dậy, uống cạn ly trà trên bàn, sau đó nói: "Hồng Kông loạn lạc như vậy, không có Lôi ca che chở sao được? Hiện tại, cho dù đám quỷ kia mong muốn điều Lôi ca đi canh kho, thì người dân Hồng Kông cũng không đồng ý."

Trân Huy Mẫn không lên tiếng, bởi vì lúc này hắn bỗng nhiên nhớ tới lúc Lôi Lạc bị điều đi canh kho, Thạch Chí Kiên đã nói một câu.

Giọng rất nhỏ, rất ít người nghe thấy -

"Động vào Lôi ca, đã hỏi qua ta chưa?.'...

Tin tức lan truyền rất nhanh.

Trần Chí Siêu xông vào biệt thự của tổng cảnh ti Charles, nổ súng bắn Charles. Charles bị tình nghi ngược đãi, còn mua bán người.

Charles bị thương nặng, đang được cấp cứu.

Trân Chí Siêu bị cấp dưới Triều Châu Dũng bắt giữ tại hiện trường.

Nữ nhân được Trần Chí Siêu giải cứu từ biệt thự của Charles lại là người Mã Lai vượt biên trái phép. Việc này lại liên quan đến vấn nạn buôn bán người vượt biên đang hoành hành ở Hồng Kông.
Bình Luận (0)
Comment