Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 116 - Chương 116. Cái Gì Của Ta Thì Sẽ Là Của Ta

Chương 116. Cái gì của ta thì sẽ là của ta
Chương 116. Cái gì của ta thì sẽ là của ta

Trong phòng họp cục cảnh sát trung tâm.

Vì hôm nay có cuộc họp chung nên mặc kệ cảnh ti cao cấp của cục cảnh sát hay là thanh tra quản lý từng khu, tất cả đều đã có mặt từ sớm.

Cuộc họp còn chưa bắt đầu, đám thanh tra đã tìm vị trí của mình ngồi xuống.

Lúc này, thanh tra Nhan Hùng cùng với cấp dưới của mình là A Quý cười ha hả bước vào.

Nhan Hùng còn chưa vào cửa, tám thanh tra cùng nhau đứng lên. Có người còn ôm quyền với Nhan Hùng, có người đi thẳng đến trước mặt hắn, bắt tay hắn thật chặt.

“Chúc mừng, thanh tra Nhan, ta chúc ngươi thắng ngay trận đầu.”

“Đúng vậy, Nhan gia, lần này tất cả mọi người đều coi trọng ngươi. Đêm nay, ngươi nhất định phải mời khách đấy.”

Nhan Hùng cười nói: “Đâu có đâu có, hiện tại cuộc họp còn chưa bắt đầu, hết thảy còn chưa thành kết cục đã định, còn rất nhiều biến số.”

“Còn có biến số gì chứ? Thâm Thủy Bộ chúng ta vẫn luôn ủng hộ Nhan gia ngươi.” Thanh tra Thâm Thủy Bộ đứng lên biểu lộ lòng trung thành.

“Nói đúng đấy, Nhan gia đảm nhiệm chức chánh thanh tra Du Tiêm Vượng là xu hướng chung, cũng là điều mà chúng ta mong đợi. Khu Quỳ Thanh chúng ta ủng hộ ngươi.” Thanh tra khu Quỳ Thanh không cam lòng yếu thế.

Ngay sau đó, một đám thanh tra tiến lên nịnh bợ, sợ lát nữa tuyên bố bổ nhiệm được ban ra, mình không có cơ hội nữa.

Tinh thần Nhan Hùng phấn chấn, cực kỳ đắc ý.

Hai trong bốn chánh thanh tra là Lam Hân và Hàn Sâm thì ngồi một bên chế giễu.

Đối với hai người bọn hắn mà nói, mặc kệ Nhan Hùng giữ Du Tiêm Vượng hay là Lôi Lạc giữ Du Tiêm Vượng, đối với bọn hắn đều không có ảnh hưởng quá lớn.

Tổng cộng mười tám khu Hồng Kông, bốn chánh thanh tra bọn hắn ít nhất quản lý hai khu, còn lại mới phân cho các thanh tra khác.

Cho nên, thế lực của từng người không thể khinh thường. Cho dù Nhan Hùng lên chức cũng phải nể mặt bọn hắn. Nói không chừng vì giữ gìn mối quan hệ, hắn còn phải mời bọn hắn ăn cơm nữa là.

Khi toàn bộ phòng họp xôn xao náo nhiệt, Lôi Lạc cùng với Trần Tế Cửu từ bên ngoài bước vào.

Đám thanh tra đang ra sức nịnh bợ Nhan Hùng, còn có đám đồn trưởng đồn cảnh sát, tất cả đều im lặng, cùng nhau nhìn về phía Lôi Lạc.

Nhan Hùng cũng nhìn thấy Lôi Lạc, mỉm cười bước qua, nói với đối phương: “Thật ngại quá, Lạc ca, vừa nãy ngồi trong xe nên ta không chào hỏi ngươi. Ta thấy khí sắc của ngươi không tệ lắm. Làm sao, tối hôm qua ngươi ngủ ngon không?”

Lôi Lạc mỉm cười, đưa tay vỗ vai Nhan Hùng: “Cảm ơn ngươi quan tâm. Tối hôm qua ta ngủ rất ngon, ngay cả mơ cũng không mơ thấy gì. Ngươi có biết nguyên nhân gì không?”

Lôi Lạc chồm người qua, ghé sát lỗ tai Nhan Hùng: “Bởi vì cái gì của ta thì sẽ là của ta. Ai cũng không đoạt được.”

Nhan Hùng mỉm cười, đưa tay vỗ vai Lôi Lạc: “Lạc ca nói chuyện buồn cười quá. Du Tiêm Vượng cũng chẳng phải sản nghiệp của tổ tiên nhà ngươi, vì sao người khác không thể động đến? Hơn nữa, cho dù ngươi một nghìn lần không đồng ý, một vạn lần không đồng ý, một câu của cấp trên, Lạc ca ngươi còn không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ sao?”

Nói đến câu cuối cùng, Nhan Hùng cũng tiến gần sát lỗ tai của Lôi Lạc, mỉm cười âm hiểm: “Tóm lại, hôm nay ta ăn chắc ngươi.”

Mọi người chung quanh nhìn Lôi Lạc và Nhan Hùng giương cung bạt kiếm, không ai dám lên tiếng.

Chỉ có Lam Cương cà lơ phất phơ bắt chéo chân nói: “Thanh tra Lôi, thanh tra Nhan, tất cả mọi người đều là người một nhà, hòa khí sinh tài, đừng để người nước ngoài chế giễu.”

Hàn Sâm ngậm điếu xì gà: “Cuộc họp sắp bắt đầu rồi. Lạc ca, Hùng ca, các ngươi ngồi xuống trước đi.”

Đúng lúc này, lão cấp trên người nước ngoài James mang theo phiên dịch từ bên ngoài bước vào.

Nhan Hùng ném cho Lôi Lạc cái nhìn khiêu khích rồi ngồi xuống ghế của mình.

Lôi Lạc nhìn thoáng qua James đang bước vào, khẽ gật đầu với hắn rồi bước đến chỗ ngồi của mình, cởi áo khoác vest khoác lên trên ghế, một bàn tay của hắn đút vào trong túi quần, chậm rãi ngồi xuống, tư thái ung dung.

..

Cảnh ti James bước đến chỗ ngồi của mình, bên dưới là tất cả lãnh đạo quản lý của từng khu vực.

Phiên dịch cầm thước gõ lên bảng, ra hiệu mọi người im lặng, lúc này hắn mới quay sang nói với James: “Có thể bắt đầu rồi.”

Lão James ngồi xuống, nói mấy câu tiếng Anh.

Nhân viên phiên dịch dịch lại cho tất cả mọi người: “Cảnh ti James nói, cuộc họp hôm nay rất quan trọng, liên quan đến việc điều động công việc quản lý khu, hy vọng mọi người có thể giữ vững tỉnh táo, chú ý lắng nghe.”

Một lát sau.

“Hiện tại, dựa trên đánh giá hiệu quả hoạt động hàng năm, quyết định sau đây đã được đưa ra liên quan đến việc bổ nhiệm và cách chức thanh tra quản lý ba khu Du Tiêm Vượng. Thanh tra Lôi Lạc sẽ không còn quản lý ba khu vực này nữa, sẽ do thanh tra Nhan Hùng đảm nhiệm.”

Hết chương 116.
Bình Luận (0)
Comment