Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều ồn ào hẳn lên.
Ai nấy đều chúc mừng Nhan Hùng.
“Thanh tra Nhan, chúc mừng.”
“Thanh tra Nhan, mục đích đã thành hiện thực.”
Nhan Hùng lại càng đắc ý hài lòng, đứng dậy chỉnh lại quần áo của mình, khi đó hắn mới chắp tay ôm quyền với mọi người: “Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, tối nay ta mở tiệc ở hải sản Thái Bình, mọi người nhất định phải đến.”
Nói xong, hắn vội vàng cúi chào cảnh ti James: “Ta càng phải cảm ơn cảnh ti James đã bồi dưỡng. Ta nhất định sẽ cố gắng.”
Phát biểu xong, Nhan Hùng nhìn Lôi Lạc, ý vị trong ánh mắt không cần nói cũng hiểu.
Lôi Lạc dựa lưng vào ghế, không hề quan tâm thái độ khiêu khích của Nhan Hùng, ngược lại còn nhếch chân, khoan thai đốt một điếu thuốc.
Nhan Hùng ngồi xuống, trong lòng vẫn còn hưng phấn, tưởng tượng cuộc sống hạnh phúc ở ba khu Du Tiêm Vượng sau này.
Trong lúc mọi người cho rằng cuộc họp sắp kết thúc, James lại nói mấy câu nữa.
Phiên dịch hơi ngây ra một chút, sau đó nhìn mọi người: “James nói, hôm nay ngoại trừ tuyên bố thanh tra mới đảm nhiệm ba khu Du Tiêm Vượng, còn có một chuyện quan trọng khác cần tuyên bố.”
Những người đang chuẩn bị đứng dậy rời đi đều sửng sốt, không khỏi ngồi lại lần nữa nhìn cảnh ti James.
Cảnh ti James tiếp tục phát biểu bằng tiếng Anh.
Nhân viên phiên dịch lại: “Trước tình hình quản lý hỗn loạn hiện nay, phân bổ nguồn lực không đồng đều và khó khăn trong việc bố trí nhân sự ở mười tám khu của Hồng Kông, cảnh ti James sau khi thương lượng với cấp trên đã tăng thêm một chức vụ nữa…”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người không khỏi bàn tán.
“Cái gì? Tăng thêm một chức vụ mới?”
“Tại sao trước đó ta lại không nghe được tin tức nhỉ?”
Ngay cả Nhan Hùng vừa mới thăng chức cũng ngồi không yên, trong lòng thầm nhủ đám người nước ngoài kia đang định làm cái quỷ gì.
James thấy hiện trường có chút ầm ĩ, lập tức nháy mắt với phiên dịch.
Phiên dịch lại cầm thước gõ lên bàn: “Mời mọi người yên lặng.”
Hiện trường lúc này mới yên tĩnh trở lại.
James tiếp tục nói tiếng Anh một cách nghiêm túc.
Nhân viên phiên dịch nói: “Chức vụ được tăng thêm là tổng thanh tra. Chức năng của tổng thanh tra là quản lý tất cả thanh tra của mười tám khu, chịu trách nhiệm phân bổ mọi nguồn lực, bao gồm cả việc đánh giá hiệu quả hoạt động và bổ nhiệm thanh tra.”
Tất cả mọi người có mặt đều kinh hãi.
Quyền lực này quá lớn. Chẳng phải nói sau này bọn hắn phải nhìn sắc mặt của tổng thanh tra mà làm việc?
Ngay cả Nhan Hùng, Hàn Sâm và Lam Cương đều biến sắc.
Nếu là trước kia, bọn hắn là tồn tại độc nhất vô nhị, nói một là một ở khu vực do mình quản lý, không ai có thể ngăn cản. Nhưng bây giờ có thêm tổng thanh tra, chẳng phải bọn hắn phải làm đàn em của người khác sao?
James tiếp tục thông báo về việc bổ nhiệm bằng tiếng Anh. Nhân viên tiếp tục dịch ra: “Cuối cùng, căn cứ theo nghiên cứu của cấp trên, tổng thanh tra mới chính là…”
Lôi Lạc vốn đang không đếm xỉa đến đột nhiên rút chân lại, không đợi công bố tên của tổng thanh tra đã đứng dậy trước mặt mọi người.
Vừa lúc James tuyên bố: “Hắn chính là Lôi Lạc, thanh tra Lôi Lạc.”
Hiện trường,
Hoàn toàn yên tĩnh.
Trong phòng họp.
James đứng lên, chủ động bắt tay chúc mừng Lôi Lạc, cuối cùng nhấn mạnh vài câu về tính kỷ luật của lực lượng cảnh sát, không nói thêm gì nữa rồi cùng với phiên dịch rời đi.
Sau khi James đi rồi, Lôi Lạc miệng ngậm điếu thuốc bước đến chỗ James ngồi trước kia, thay thế vị trí của James đã đứng, dùng ánh mắt như chim ưng đảo qua mọi người một vòng.
Người nào bị ánh mắt của hắn quét trúng đều giống như đang ngồi trên bàn chông.
Lôi Lạc kẹp điếu thuốc, ung dung phun ra một ngụm khói về phía mọi người: “Sao không vỗ tay? Không chào đón ta sao?”
Thanh tra phụ trách Thâm Thủy Bộ phản ứng đầu tiên, vội vỗ tay: “Làm gì có? Chúng ta thật sự rất vui mừng. Trước giờ ta vẫn luôn ủng hộ Lạc ca mà.”
Thanh tra Phùng của khu Loan Tử cũng không cam chịu lạc hậu, vỗ tay nói: “Đúng vậy, đúng vậy. Ta đã nói Lạc ca ngươi là nhân trung long phượng, sớm muộn gì cũng sẽ bay lên cao, không ngờ lại nhanh như vậy.”
Có hai vị thanh tra tiên phong, các thanh tra khác giống như ong vỡ tổ, bắt đầu đứng lên chúc mừng Lôi Lạc.
“Chúc Lạc ca vinh dự nhận được chức tổng thanh tra.”
“Chúc mừng Lạc ca từng bước đi lên.”
Ngay cả Lam Cương và Hàn Sâm cũng ngồi không yên. Nếu là trước kia, bọn hắn không có lý do nịnh bợ Lôi Lạc, nhưng bây giờ người ta đã trở thành cấp trên trực tiếp của mình. Nếu còn ngồi im ở đó, vậy thì không thể nói được rồi.
Hàn Sâm đứng dậy đầu tiên, biểu thị sự chúc mừng với Lôi Lạc: “Lạc ca, chúc mừng ngươi, sau này ngươi cần phải chiếu cố nhiều hơn.”
Vừa nãy Lam Cương cà lơ phất phơ, lúc này cũng nghiêm chỉnh lại, ôm quyền với Lôi Lạc: “Lạc ca, nếu trước kia ta có chỗ nào không đúng, mong ngươi rộng lòng tha thứ.”
Lôi Lạc cười ha hả một tiếng: “Tất cả mọi người đều là anh em, đừng nói mấy lời khách sáo như vậy.” Nói xong, hắn chỉ tất cả những người đang ngồi, giọng điệu chắc chắn: “Mọi người hãy nhớ cho thật kỹ, chỉ cần một ngày Lôi Lạc ta còn làm tổng thanh tra, chúng ta có phúc cùng hưởng. Lôi Lạc ta có một miếng ăn, nhất định không quên mọi người.”
“Lạc ca quá trượng nghĩa rồi.”
“Lạc ca tốt quá.”
Mọi người vội vàng khen ngợi.
Lúc này, đột nhiên có người vỗ mạnh lên bàn.
Rầm.