Chương 1383: Ông trùm ngành thép
Chương 1383: Ông trùm ngành thépChương 1383: Ông trùm ngành thép
Chương 1383: Ông trùm ngành thép
Sự phát triển của ngành tháo dỡ tàu đã thúc đẩy ngành luyện thép, kéo theo sự ra đời của các nhà máy thép. Đến đầu những năm 60, ngành tháo dỡ tàu của Hồng Kông phát triển vô cùng thịnh vượng, thời kỳ đỉnh cao có đến hơn hai trăm công ty tháo dỡ tàu, còn những người dựa vào việc thu gom sắt vụn để kiếm sống lên đến hàng ngàn người, sắt vụn trong nước được xuất khẩu với số lượng lớn sang các nước như Nhật Bản.
Lúc này, Hồng Kông có hai nhà máy thép lớn nhất, một nhà máy tên là Thiệu Vinh, ông chủ chính là "ông trùm thép" nổi tiếng Hồng Kông, Bàng Đỉnh Nguyên. Nhà máy tọa lạc tại khu công nghiệp Điều Cảnh Lĩnh phía tây Hồng Kông.
Nhà máy còn lại tên là Tiệp Hòa, do bốn anh em nhà họ Trịnh ở Hồng Kông hợp tác kinh doanh. Người anh cả tên là Trịnh Chí Trung, cũng là một "ông trùm thép" khác của Hồng Kông.
Vào những năm 40, khi Lý Giai Thành mới đến Hồng Kông, Tiệp Hòa đã sở hữu bốn nhà máy sản xuất thiết bị quân sự, mà bọn họ và Lý Giai Thành đều là đồng hương Triều Châu, trong làm ăn giúp đỡ lẫn nhau, hiện nay đã trở thành doanh nghiệp hàng đầu trong ngành thép Hồng Kông, nhà máy tọa lạc tại khu công nghiệp Sài Loan phía Đông Hồng Kông.
Trịnh Chí Trung tính tình cổ quái, bảo thủ, còn Bàng Đỉnh Nguyên thì tính cách cực đoan, kiêu ngạo. Cho nên hai người bọn họ còn bị người ta gọi là hai ông trùm thép "Đông tà Tây độc" của Hồng Kông.
Lôi Lạc đương nhiên cũng biết những chuyện này, cho nên hắn đối với việc Thạch Chí Kiên đề nghị làm ăn buôn bán thép có chút do dự, bây giờ nghe lão cha vợ Bạch Phạn Ngư nói như vậy, không nhịn được nuốt nước bọt. Nghĩ đến sau này một lượng lớn thép từ Hàn Quốc vận chuyển đến, kết quả bị chặn lại không bán được, đừng nói là lão cha vợ này, ngay cả danh tiếng cả đời của hắn cũng sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Bạch Phạn Ngư thấy Lôi Lạc đứng sau lưng không nói gì, hít thêm một hơi xì gà, nhả ra làn khói dày đặc, nói: "Tay đừng dừng lại, tiếp tục xoa bóp vai cho ta. Mấy ngày nay vai ta cứng đờ hết cả rồi."
Dừng một chút hắn nói: "Đừng nói ta nhiều chuyện, kết giao bạn bè phải thận trọng, ngàn vạn lân đừng để bị người ta lừa gạt."
"A Kiên, hắn sẽ không lừa ta đâu. Hắn nói có thể kiếm được tiền thì nhất định sẽ kiếm được."
"Được rồi, được rồi. Ta không cãi nhau với ngươi. Nhưng lỡ như không kiếm được thì làm sao bây giờ?" Bạch Phạn Ngư nghiêng đầu, nhìn con rể.
Lôi Lạc nghiến răng nghiến lợi: "Nếu thật sự như vậy, ta sẽ bán hết số cửa hàng kia để giúp ngươi trả nợ."
"Này, lời này là do ngươi nói đấy nhé. Ta biết ngay là ngươi rất nghĩa khí mà. Không hổ là người ta nhìn trúng." Bạch Phạn Ngư cười ha hả: "Nếu không tại sao ta lại thường xuyên nói tốt cho ngươi trước mặt Nguyệt Thường nhà ta, nói ngươi ưu tú như thế nào, trong thời gian ngắn như vậy đã có thể thành công như vậy. Đúng là con rể bất bại trên đời."
Bạch Phạn Ngư đang khen ngợi con rể, con gái Bạch Nguyệt Thường bưng trà đi vào, vừa nhìn thấy cha mình đang hút thuốc, sắc mặt lập tức thay đổi. Bạch Phạn Ngư tuổi đã cao, sức khỏe không tốt, đặc biệt là phổi có vấn đề, cho nên Bạch Nguyệt Thường phản đối hắn hút thuốc nhất.
Bạch Phạn Ngư vừa nhìn thấy sắc mặt con gái, lập tức nói: 'Không phải ta muốn hút, là hắn bắt ta hút đấy.' Lão chỉ vào mũi Lôi Lạc: "Ta biết ngay ngươi không phải người tốt mà. Lừa ta hút thuốc. Đồ khốn!"... Đối với Thạch Chí Kiên mà nói, hiện tại hắn đã bàn bạc xong chuyện hợp tác với Lôi Lạc, cũng coi như đã thông qua được cửa ải hải quan, tiếp theo chính là vấn đề vận chuyển.
Thạch Chí Kiên đầu tiên nghĩ đến nhà họ Hoắc. Dù sao nhà họ Hoắc cũng dựa vào vận chuyển mà phát triển, nhưng Thạch Chí Kiên lập tức gạt bỏ kế hoạch hợp tác với nhà họ Hoắc, bởi vì nhà họ Hoắc những năm gần đây bị chính phủ Anh chèn ép khá nghiêm trọng, đặc biệt là trong vấn đề kiểm soát vận tải biển rất khắt khe.
Hơn nữa, nhà họ Hoắc những năm gần đây đã buông bỏ ngành vận chuyển, bắt đầu tập trung vào bất động sản và các ngành nghề khác.
Cho nên Thạch Chí Kiên không thể làm gì khác hơn là nghĩ đến nhà họ Từ, nhưng vấn đề lại xuất hiện. Nhà họ Từ hiện tại chia làm ba. Tam thiếu gia Từ Thế Huân phụ trách công ty xây dựng Từ thị. Nhị thiếu gia Từ Thế Văn phụ trách mảng ngân hàng, đại thiếu gia Từ Thế Kiến phụ trách vận tải biển và vận tải hàng hóa.
Mà hết lần này tới lần khác Từ Thế Kiến và Thạch Chí Kiên lại không hòa thuận cho lắm, cộng thêm chú vợ của Từ Thế Kiến là Tăng Văn Cử ở giữa châm ngòi ly gián, khiến cho quan hệ giữa Thạch Chí Kiên và Từ Thế Kiến càng thêm bế tắc.
Thạch Chí Kiên bất đắc dĩ lại đưa "vua tàu biển" vào danh sách lựa chọn thứ ba, tính ra hắn quen biết con rể của hắn là Tô Văn Địch, cũng coi như có chút quan hệ.
Nhưng kế hoạch lần này của Thạch Chí Kiên có chút mờ ám, Tô Văn Địch lại là người quá mức “chính trực". Thạch Chí Kiên suy đi tính lại, cuối cùng vẫn quyết định chọn nhà họ Từ.