Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 188 - Chương 188. Thuyết Khách

Chương 188. Thuyết khách
Chương 188. Thuyết khách

Rời khỏi văn phòng của Trâu Văn Hoài, Thạch Chí Kiên bắt đầu tính toán tài sản trong tay hắn.

Hiện tại, hắn sở hữu một nhà máy mì ăn liền trị giá ba triệu đô la Hồng Kông, một căn nhà trị giá hai trăm nghìn.

Từ tam thiếu Từ Thế Huân còn nợ hắn sáu trăm nghìn, 30% cổ phần của vũ trường, năm trăm nghìn tiền mặt cộng với ba trăm nghìn lợi nhuận nhà máy kiếm được tháng này, tổng cộng là tám trăm nghìn tiền mặt.

Hắn vừa mới bỏ ra hai trăm nghìn mua bộ phim Độc Tí Đao, vẫn còn sáu trăm nghìn tiền thừa.

Hiện tại, hắn đã là triệu phú với tài sản năm triệu, nhưng so với những ông trùm Hồng Kông thực sự có tài sản trị giá hơn trăm triệu, hay hàng chục tỷ, hắn chẳng là gì cả. Cho nên, Thạch Chí Kiên, ngươi phải tiếp tục cố gắng.

Nếu Thạch Chí Kiên cảm khái được Hồ Tuấn Tài nghe thấy, hắn nhất định sẽ bị nghẹn chết.

Kiếm được năm triệu trong thời gian ngắn như vậy mà vẫn chưa hài lòng? Năm triệu đủ cho rất nhiều người kiếm trong mấy đời.

Trước khi Thạch Chí Kiên rời đi, hắn muốn nhờ đại minh tinh Trần Bảo Châu ký tên để về lấy lòng Thạch Ngọc Phượng.

Ngoài ra, nếu Trần Bảo Châu không ngại, Thạch Chí Kiên còn muốn mời nàng làm người phát ngôn cho loại mì ăn liền của hắn. Mặc dù Thạch Chí Kiên biết phí đại diện rất đắt, nhưng người ta là ngôi sao rất nổi tiếng, có đắt cũng đáng.

Trong lòng Thạch Chí Kiên đã có dự định. Hắn lập tức dẫn Hồ Tuấn Tài đến đoàn quay phim Giang Hồ Đệ Nhất Kiếm.

Khi vừa đến trường quay, Thạch Chí Kiên lập tức nhìn thấy một người quen, là đại thiếu gia của công ty vận tải Từ thị Từ Thế Kiến.

Từ Thế Kiến quần áo phẳng phiu đứng chắp tay sau lưng, dường như đang chờ ai đó, bên cạnh hắn là luật sư tư nhân Ngụy Tra Lý.

Khi Thạch Chí Kiên nhìn thấy Từ Thế Kiến, Từ Thế Kiến cũng vừa lúc quay đầu lại nhìn Thạch Chí Kiên. Hai người nhìn nhau, Từ Thế Kiến mỉm cười.

Từ Thế Kiến kiêu ngạo bước về phía Thạch Chí Kiên. Luật sư tư nhân của hắn Ngụy Tra Lý cũng nhìn thấy Thạch Chí Kiên, không khỏi chảnh chọe bước theo chủ nhân của mình.

“Đã lâu không gặp, Thạch tiên sinh.” Từ Thế Kiến chắp một tay sau lưng, một tay khác đưa ra, chủ động chào hỏi Thạch Chí Kiên.

Thạch Chí Kiên bắt tay với Từ Thế Kiến: “Khách sáo rồi, Từ đại thiếu, ta thấy tinh thần của ngươi phấn chấn, gần đây có phải có chuyện gì vui hay không?”

“Ha ha, ta thích câu nói này của ngươi.” Từ Thế Kiến mỉm cười, nhìn thoáng qua Hồ Tuấn Tài bên cạnh Thạch Chí Kiên.

Hồ Tuấn Tài vội đứng thẳng người, ôm cặp công văn, một tay dùng sức vuốt mái tóc chẻ ngôi giữa của mình, ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn Từ Thế Kiến.

“Đây là luật sư tư của ta, Hồ Tuấn Tài luật sư Hồ.” Thạch Chí Kiên giới thiệu.

Từ Thế Kiến còn chưa lên tiếng, Ngụy Tra Lý bên cạnh đã bĩu môi khinh thường nói: “Hiện tại là thế đạo gì chứ? Ngay cả a miêu a cẩu cũng có thể làm luật sư?”

“Ngụy Tra Lý, đừng bất lịch sự như vậy.” Từ Thế Kiến quát lớn: “Mặc dù ngươi nói rất đúng nhưng không thể khinh thường người khác như thế.”

Hồ Tuấn Tài thấy hai chủ tớ kẻ xướng người họa, gương mặt đỏ bừng lên.

Thạch Chí Kiên chẳng muốn dây dưa với Từ Thế Kiến: “Từ thiếu, không biết ngươi còn có gì cần nói với ta không? Nếu không có, ta xin phép đi trước.”

“Ngươi đừng đi vội.” Từ Thế Kiến cười ha hả: “Thạch tiên sinh, a, chi bằng ta gọi ngươi là A Kiên nhé. Ngươi là bạn của tam đệ ta, ta mới nói thêm với ngươi vài câu đấy.”

“Nghe nói A Kiên ngươi gần đây đắc tội với đại tiểu thư tập đoàn Đới thị Đới Phượng Ny, đồng thời trong nhà máy còn bị đào đi không ít người. Ta nói cho ngươi biết, Đới Phượng Ny là nữ nhân điên. Ngươi đắc tội nàng, sau này cố mà chịu đựng. Cho nên, trước khi sự việc còn chưa chuyển biến xấu, ngươi tốt nhất nên đưa ra quyết định, bán nhà máy mì ăn liền cho nàng.”

“Từ thiếu, ngươi đúng là có lòng.” Thạch Chí Kiên mỉa mai.

“Vừa nãy ta có nói ngươi là bạn của tam đệ ta, lúc này ta mới giúp ngươi đấy. Còn nữa, tập đoàn Vĩnh Khang đã mua dây chuyền sản xuất giống như ngươi. Địa điểm nhà máy được mở gần Trại Loan, mặc kệ là quy mô hay là nhà xưởng đều lớn hơn so với ngươi.”

“A Kiên, ngươi là người thông minh, cứng đối cứng là không được đâu. Thế lực ngươi đơn bạc, đến lúc đó ngươi nhất định sẽ máu chảy đầu rơi. Thay vì đến lúc đó chịu khổ chịu tội, chi bằng bây giờ nhanh chóng đưa ra quyết định bán nhà máy cho nàng. Nói không chừng còn kiếm được một món hời.”

Thạch Chí Kiên mỉm cười: “Từ đại thiếu, không biết vị Đới tiểu thư kia trả cho ngươi bao nhiêu tiền trà nước mới mời ngươi làm thuyết khách như vậy?”

“Lời này của ngươi có ý gì?” Từ Thế Kiến biến sắc.

Ngụy Tra Lý ở bên cạnh cả giận nói: “Họ Thạch kia, ngươi dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với Từ đại thiếu của ta?”

Đồng hành là oan gia, Hồ Tuấn Tài đã khó chịu với Ngụy Tra Lý. Hắn cả gan chỉ vào mũi đối phương mà mắng: “Ngươi tính là gì chứ? Thạch tiên sinh nói chuyện với chủ nhân của ngươi, nào có phần cho ngươi chen miệng vào?”

Hết chương 188.
Bình Luận (0)
Comment