Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 207 - Chương 207. Đánh Cược Một Phen

Chương 207. Đánh cược một phen
Chương 207. Đánh cược một phen

Thạch Chí Kiên nhặt bản kế hoạch rớt dưới đất lên, ung dung phủi bụi trên đó.

Trên thực tế, Thạch Chí Kiên chỉ sao chép triết lý kinh doanh trong bộ phim Thực Thần của Tinh Gia mà thôi.

Nhưng cái sao chép đó lại dọa Lưu Giám Hùng phải sợ hãi.

Dù sao hai bên chênh lệch cũng ba mươi năm.

Thời đại này không có triết lý kinh doanh tiên tiến như vậy, ngay cả khái niệm “chuỗi” cũng chưa chín muồi, huống chi là mở chi nhánh, huy động vốn đưa ra thị trường, rồi đầu tư cổ phiếu, rồi niêm yết, rồi chia nhỏ, rồi đưa ra thị trường…

Một loạt các thao tác liên tục khiến Lưu Giám Hùng bị dọa muốn đái ra quần.

Lúc này, Lưu Giám Hùng chỉ cảm thấy tất cả những cuốn sách mình đọc trước đây chỉ đọc cho no bụng. So với Thạch Chí Kiên, Thạch Chí Kiên chính là ngọn núi Thái Sơn khiến cho hắn phải ngưỡng mộ, còn mình chỉ là một con kiến dưới chân của hắn.

Lưu Giám Hùng tự cao tự đại đã hoàn toàn bị Thạch Chí Kiên đánh bại.

Thạch Chí Kiên trở lại chỗ ngồi, cất kỹ bản kế hoạch trong tay rồi mới chống hai tay lên bàn, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, ánh mắt giống như chim ưng, giọng điệu tràn đầy dụ hoặc nói với Lưu Giám Hùng: “Kế hoạch này rất lớn, ta cần một người trợ giúp. Ngươi có muốn tham gia hay không?”

Chiếm đoạt công ty Vĩnh Khang không phải Thạch Chí Kiên thuận miệng nói cho có.

Mặc dù công ty Vĩnh Khang trực thuộc tập đoàn Đới thị Hồng Kông, nhưng nó có một khuyết điểm rất lớn, đó là cổ phần bị phân tán!

Tập đoàn Đới thị đã thành công trong ngành thực phẩm, công ty Vĩnh Khang lại còn là tài sản cốt lõi của toàn bộ tập đoàn Đới thị.

Chủ tịch tập đoàn Đới thị Đới Phượng Niên là một thiên tài của một thế hệ. Năm nay, hắn chẳng qua chỉ hơn ba mươi tuổi. Người hơn ba mươi tuổi khó tránh khỏi năng lượng tràn đầy, chuyện dễ làm sai nhất là nóng lòng thành công.

Cho nên, khi thành lập tập đoàn Đới thị, để trở thành chủ tịch của tập đoàn, Đới Phượng Niên đã sử dụng công ty thực phẩm Vĩnh Khang quan trọng nhất trong tay mình để lung lạc đám lãnh đạo cao cấp, cắt Vĩnh Khang thành nhiều phần rồi bán cho những lãnh đạo cao cấp đó.

Từ đó về sau, Đới Phượng Niên để em gái của mình Đới Phượng Ny đến quản lý Vĩnh Khang, mục đích là giành thế chủ động của Vĩnh Khang, gián tiếp kiểm soát tiếng nói của những lãnh đạo cấp cao, giúp cho hắn ngồi vững vị trí chủ tịch.

Như vậy, điều Thạch Chí Kiên cần làm bây giờ là để công ty Vĩnh Khang thua một lần, khiến cho đám lãnh đạo cấp cao ngồi không yên, chủ động bán cổ phần trong tay đi. Đến lúc đó, hắn sẽ có cơ hội thu mua Vĩnh Khang.

Đương nhiên, Thạch Chí Kiên cũng biết kế hoạch này chỉ là chủ nghĩa lý tưởng. Dù sao thì thế sự cũng khó liệu mà.

Huống chi, thực lực của cả hai cách xa. Hiện tại hắn đang bị Đới Phượng Ny từng bước ép sát.

Nếu nói Vĩnh Khang chiếm đoạt nhà máy Thạch thị, đoán chừng rất nhiều người sẽ tin. Trái lại, nhà máy Thạch thị muốn chiếm đoạt Vĩnh Khang, điều này chẳng khác nào trò cười.

Không ai tin.

Ngoại trừ Lưu Giám Hùng.

Bởi vì Lưu Giám Hùng đã đọc bản kế hoạch của Thạch Chí Kiên.

Chỉ có kẻ điên hoặc thiên tài mới có thể viết ra được bản kế hoạch đó.

Lưu Giám Hùng trời sinh chính là một dân cờ bạc.

Cho nên, hắn quyết định đi theo Thạch Chí Kiên, đánh cược một phen.

Trong những ngày tiếp theo, theo kế hoạch của Thạch Chí Kiên, hắn dự định mua lại một nhà máy sản xuất đồ uống đã phá sản, chuyên sản xuất bốn loại đồ uống bình dân của riêng mình là hồng trà, trà xanh, còn có trà hoa nhài và tuyết lê đường phèn.

Ở kiếp trước, bốn loại đồ uống này không chỉ phù hợp với mọi lứa tuổi mà còn có hương vị riêng. Quan trọng nhất là doanh số bán ra cũng rất tốt. Nhà máy sản xuất đồ uống đã phá sản được mua lại nằm ở vịnh Thổ Qua, Hồng Kông.

Vịnh Thổ Qua nằm ở phía Nam Cửu Long và là đứa trẻ “bị lãng quên” trong toàn bộ lịch sử phát triển của Hồng Kông. Sự phát triển của vịnh Thổ Qua đã tụt hậu so với các khu vực xung quanh khác kể từ thời nhà Thanh. Đến hiện đại, sân bay Khải Đức được xây dựng cạnh vịnh Thổ Qua. Bởi vì sân bay có những quy định rõ ràng và nghiêm ngặt đối với các tòa nhà lân cận nên việc phát triển các tòa nhà ở vịnh Thổ Qua bị hạn chế. Đây cũng là lý do tại sao một lượng lớn nhà ở ở vịnh Thổ Qua vẫn là chung cư thấp tầng và nhà gỗ đơn sơ.

Vì nằm gần biển nên tài nguyên đất đai có thể được mở rộng thông qua việc khai hoang. Vịnh Thổ Qua được mở ra như một khu công nghiệp. Yếu tố này một lần nữa cản trở sự phát triển của các nền kinh tế khác trong khu vực. Tuy nhiên, vịnh Thổ Qua đã được ghi vào lịch sử của Hồng Kông vì đã trở thành khu công nghiệp sớm nhất ở Hồng Kông và là nơi “tập hợp tài nguyên”. Mọi nhà máy ngươi có thể nghĩ đến đều có thể tìm thấy ở đây, chẳng hạn như nhà máy điện, nhà máy xi măng, nhà máy da, nhà máy phần cứng nhỏ…

Hết chương 207.
Bình Luận (0)
Comment