Thạch Chí Kiên đã chi 100.000 để mua lại nhà máy sản xuất nước ngọt An Nhiên. Ngày hôm sau, hắn nhờ Hồ Tuấn Tài làm luật sư riêng của mình chính thức ký hợp đồng với ông chủ Lai.
Từ khi đi theo Thạch Chí Kiên, Hồ Tuấn Tài không ký hợp đồng thì cũng ký hiệp ước, phát huy hết khả năng chuyên môn của mình với tư cách là một luật sư chuyên nghiệp.
Binh quý thần tốc, nhất là nhà máy nước ngọt An Nhạc phá sản từ lâu. Muốn mở cửa trở lại thì phải dọn dẹp, sửa sang, khẳng định sẽ phải tốn một số tiền khá lớn.
Thạch Chí Kiên không sợ tốn tiền. Cái hắn cần là thời gian, nhất định phải giành giật từng giây.
Vì thế, hắn đã cho đám người ông chủ Lại hai ngày để cải tạo nhà máy ban đầu bằng mọi giá.
Mặc dù hai ngày có chút gấp gáp nhưng cũng đủ. Dù sao dây chuyền sản xuất nước ngọt, dây chuyền đóng chai, dây chuyền băng tải trong xưởng đều ở tình trạng hoàn hảo. Điều duy nhất là sửa chữa nhà thiếc và lau chùi sạch sẽ.
Toàn bộ nhà máy nước ngọt An Nhạc ở vịnh Thổ Qua có khoảng chừng ba trăm công nhân. Theo như lời ông chủ Lại nói, khi nhà máy hoạt động tốt, số lượng nhân viên có thể từ năm trăm đến tám trăm người.
Nhưng hiện nay, với việc nhập khẩu các loại đồ uống nước ngoài như Coca-Cola, 7-Up Sprite, cà phê hòa tan, sản lượng sản xuất của nhà máy đã giảm xuống.
Ngoài ra, để mở rộng quy mô nhà máy, bọn hắn còn vay ngân hàng. Ai ngờ ngay sau khi nhà máy mở rộng, thị trường đồ uống thay đổi chóng mặt nên bọn hắn phải dùng lợi nhuận để trả nợ, khiến cho ngay cả lương công nhân cũng không phát được.
Thạch Chí Kiên đã kiểm tra các khoản nợ của nhà máy nước ngọt ở Citibank Cửu Long. Ông chủ Lại nợ Citibank 230.000 đô la Hồng Kông bao gồm cả gốc lẫn lãi. Ông chủ Lại cũng là người giữ chữ tín. Hắn đã trả 180.000 đô la Hồng Kông chỉ trong ba năm, chỉ còn lại 50.000 đô la Hồng Kông mà thôi.
Bây giờ nhà máy đã được bán với giá 100.000 đô la Hồng Kông. Ông chủ Lại trả 50.000 đô la Hồng Kông cho ngân hàng, 50.000 đô la còn lại dùng để trả tiền lương còn thiếu cho công nhân. Sau một phen, 100.000 đô la đã được tiêu hết.
May mắn thay, Thạch Chí Kiên vào thời điểm này đã tiếp quản toàn bộ nhà máy nước ngọt, rực tiếp phân bổ thêm 100.000 đô la làm quỹ dự trữ cho nhà máy.
Có tiền thì mới có đủ tự tin.
Ba trăm công nhân cuối cùng đã nhìn thấy hy vọng và bình minh.
…
Hai ngày sau, Thạch Chí Kiên lái xe quay lại nhà máy nước ngọt với mẫu đồ uống mới được nghiên cứu.
Thạch Chí Kiên mở cửa sổ xe nhìn ra ngoài, chỉ thấy nhà máy sản xuất nước ngọt đã được cải tạo hoàn toàn.
Mặc dù Thạch Chí Kiên đã từng đến đây trước đây nhưng hắn vẫn hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy nhà máy mới toanh trước mặt, với tất cả công nhân đứng ngay ngắn trước nhà máy trong bộ đồng phục màu xanh lam.
Khi xe dừng lại, Đại Thanh Hùng bước xuống mở cửa cho Thạch Chí Kiên.
Khoảnh khắc Thạch Chí Kiên mặc bộ vest trắng bước ra khỏi xe, các công nhân, dẫn đầu là ông chủ Lại cúi chào Thạch Chí Kiên và hét lên: “Xin chào ông chủ.”
Trong khi các công nhân đồng loạt chào đón Thạch Chí Kiên, tiếng pháo nổ lách tách và băng khánh thành được đặt cách đó không xa.
Đối với những công nhân nhà máy nước ngọt An Nhạc vịnh Thổ Qua, hôm nay là một ngày trọng đại để nhà máy hoạt động trở lại. Bọn hắn nhất định phải ăn mừng mới được.
Trước sự chào đón đồng loạt của ba trăm công nhân, Thạch Chí Kiên mặc bộ vest trắng cũng không cảm thấy quá khó chịu. Dù sao nhà máy ở Nguyên Lãng cũng có hơn nghìn người, gấp ba lần nơi này.
Ông chủ Lại nhìn thấy Thạch Chí Kiên đối mặt với đội hình đông đảo như vậy vẫn tỏ ra bình tĩnh, không khỏi thở dài, ông chủ Thạch quả thật không tầm thường, chắc chắn là người hiểu biết rộng rãi. Nhớ năm đó, khi nhiều người chào đón hắn như vậy, hắn đã giật mình, tiếp theo là sung sướng những ba ngày.
Đối với các công nhân mà nói, đây là ngày đầu tiên bọn hắn gặp được Thạch Chí Kiên.
Qua lời truyền miệng của ông chủ Lại, Phì Tử Khôn, còn có Hắc Tử, Tường Tử, Thạch Chí Kiên trong lòng bọn hắn là hình ảnh một chàng trai ăn mặc lịch sự và đẹp trai.
Đặc biệt, trong nhà máy có rất nhiều nữ công nhân, những người trẻ tuổi đang yêu và đầy mộng tưởng về tình yêu. Những người lớn tuổi hơn dù đã có kinh nghiệm yêu đương nhưng cũng thích trai đẹp.
Vì vậy, khi Thạch Chí Kiên xuất hiện thanh lịch trước mặt các nàng trong bộ vest trắng, tất cả nữ công nhân đều có những ngôi sao nhỏ trong mắt, lộ ra vẻ mặt mê đắm.
“Ôi, hắn đẹp trai quá.”
“Đúng vậy, hắn rất cao và có bờ vai tuyệt vời.”
“Ta thích hắn rồi, làm sao đây?”
Chứng kiến cảnh náo loạn tại hiện trường, Thạch Chí Kiên không hề tức giận mà bắt tay với ông chủ Lại và những người khác, đồng thời ôm quyền với công nhân, tỏ ra rất dễ gần.
Tiếp theo, Thạch Chí Kiên đi theo đám người ông chủ Lại giẫm lên pháo đỏ đầy đất, tiến hành nghi thức cắt băng khánh thành.
Làm xong hết thảy, lúc này Thạch Chí Kiên mới cùng với mọi người bước vào nhà máy thị sát.
Ngoài ông chủ Lại là giám đốc nhà máy, còn có nhân viên phát triển sản phẩm, nhân viên đóng gói, nhân viên tuyên truyền…
Những người này đều là người cũ của nhà máy. Bọn hắn biết rõ nhà máy nước ngọt có cơ hội chuyển mình, cho nên tất cả đều quý trọng cơ hội hôm nay.