“Giám sát Trần, khả năng là ngươi đã có sự hiểu lầm.”
Đối mặt với khí thế cường đại của Trần Chí Siêu, Thạch Chí Kiên vẫn bình tĩnh ung dung.
“Ta chưa từng nghĩ đến phải dựa vào mặt mũi của thanh tra Lôi để cầu tình ngươi. Ta chỉ đại diện cho vũ trường này nói chuyện với ngươi thôi.”
“Nói chuyện? Nói chuyện như thế nào?” Trần Chí Siêu mỉm cười lạnh lùng.
Thạch Chí Kiên không trả lời, bước xuống sân khấu, cầm chai Remy Martin vừa mới khui, lại cầm theo ly rượu, lúc này hắn mới ung dung bước lên sân khấu lần nữa.
Trước mặt Trần Chí Siêu, tay trái Thạch Chí Kiên cầm ly rượu, tay phải cầm chai Remy Martin, tự mình rót đầy một ly đưa cho Trần Chí Siêu: “Giám sát Trần, mặc dù chúng ta không biết vũ trường của mình đắc tội ngươi chỗ nào, nhưng mong ngươi hãy uống ly rượu này trước. Nếu hôm nay ngươi nể mặt, ngày sau ta và ông chủ lớn ở đây sẽ cùng nhau đến nhà thăm hỏi.”
Thạch Chí Kiên nói đến giọt nước không lọt. Thứ nhất, hắn đẩy trách nhiệm lên người Trần Chí Siêu, nhấn mạnh “đắc tội ngươi chỗ nào”, nói rõ lần này đối phương dẫn người đến tạm thời kiểm tra là “lấy việc công làm việc tư”, sau đó lại nói hắn sẽ cùng với ông chủ lớn ở đây đến nhà thăm hỏi mà không nói ông chủ lớn là ai. Không chỉ nể mặt Từ Thế Huân mà còn nể mặt Trần Chí Siêu.
Trần Chí Siêu không thể không quan sát cẩn thận Thạch Chí Kiên một lần nữa. Hắn còn trẻ như vậy mà đã trầm ổn, lão luyện như thế.
Vương Kim Phát trốn đằng sau Thạch Chí Kiên run lẩy bẩy. Dưới khí thế mạnh mẽ nghiền ép của Trần Chí Siêu, hắn ngay cả lời cũng không nói nổi.
Thạch Chí Kiên nhìn thẳng Trần Chí Siêu.
Trần Chí Siêu chớp mắt, lập tức nhận lấy ly rượu Thạch Chí Kiên đưa tới.
Ngay khi mọi người cho rằng Trần Chí Siêu sẽ chấp nhận lời đề nghị của Thạch Chí Kiên, bọn hắn nhìn thấy Trần Chí Siêu đổ thẳng ly rượu xuống đất với thái độ hết sức khinh thường.
“Thật ngại quá, vừa nãy ta đã nói qua, chúng ta là kỷ luật quân đội, khi thi hành nhiệm vụ không thể uống rượu được.”
Thạch Chí Kiên lắc đầu: “Đáng tiếc, đây là Remy Martin XO ngon nhất trong vũ trường của chúng ta. Giám sát Trần không nể mặt, chỉ có thể nói là phung phí của trời.” Nói xong, tay phải hắn thả xuống đất, chai Remy Martin trong tay rơi xuống, rượu loang lổ đầy đất.
Hành động của Thạch Chí Kiên khiến mọi người giật mình, ngay cả Trần Chí Siêu cũng lấy làm kinh hãi, phải lùi lại một bước.
“Ngươi muốn làm gì?” Tên cảnh sát mặt đen tên A Hỏa bước lên chắn đằng trước Trần Chí Siêu.
Thạch Chí Kiên ung dung nói: “Giám sát Trần đã không nể mặt, làm sao ta có thể mang chai rượu này về được? Đành phải dùng nó kính quỷ kính thần thôi.”
Lần đầu tiên Trần Chí Siêu biến sắc.
Cho dù đối mặt với Lôi Lạc, hắn vẫn luôn bình tĩnh, dùng khí thế của mình áp bách đối phương. Nhưng hôm nay, hắn lại bị một người trẻ tuổi dọa phải lùi lại một bước, hơn nữa còn trước mặt nhiều người như vậy. Lẽ nào lại như thế chứ?
Trần Chí Siêu đẩy A Hỏa đang chắn trước mặt mình ra, trong lúc hắn đang muốn nổi bão…
Đột nhiên có người cao giọng kêu lên: “Cảnh ti James cùng với vợ là phu nhân Selena đến chúc mừng khai trương vũ trường.”
“Ơ, chuyện gì xảy ra vậy?”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, vội nhìn về phía cửa.
Ngay cả Từ Thế Huân cũng ngạc nhiên. Chuyện gì xảy ra thế nhỉ? Ta không mời hai người bọn hắn mà.
Đại thanh tra Nhan Hùng lại càng kinh ngạc hơn. Ngay cả cảnh ti cũng đến? Trần Chí Siêu của Ba Lá Cờ tính là gì?
Quả nhiên, Trần Chí Siêu trên sân khấu biến sắc lần thứ hai.
Hắn không ngờ cảnh ti của sở cảnh sát cũng đến đây.
Nói cho cùng, Trần Chí Siêu chỉ là một giám sát cao cấp, trước mặt cảnh ti chẳng khác nào đàn em.
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn vợ chồng James.
Lão James khoác tay Selena, vênh váo tự đắc từ bên ngoài bước vào vũ trường rồi mới bước lên sân khấu.
Trần Chí Siêu vội tiến lên, muốn bắt tay chào hỏi James.
Nhưng James lại làm như không thấy, lướt qua người hắn, mỉm cười với Thạch Chí Kiên: “Thạch thân mến, cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau rồi.”
Nói xong, James buông tay vợ của mình ra, thân thiết bắt tay với Thạch Chí Kiên.
“Chuyện này là sao?”
Hiện trường, hoàn toàn tĩnh mịch.…
Chẳng ai ngờ cảnh ti James bước vào vũ trường, người đầu tiên chào hỏi không phải Từ tam thiếu, cũng không phải Trần Chí Siêu mà là Thạch Chí Kiên chẳng chút thu hút.
Thậm chí rất nhiều người còn chưa nghe đến tên Thạch Chí Kiên.
Trong ánh mắt kinh ngạc của rất nhiều người, Thạch Chí Kiên và James thân thiết bắt tay nhau. Lúc này, Thạch Chí Kiên mới cười nói: “James tiên sinh, ta ngưỡng mộ tên tuổi của ngươi từ rất lâu. Hôm nay được gặp một lần, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Thạch Chí Kiên thật sự “ngưỡng mộ” danh tiếng của James. Lần trước, Selina đã nói rất nhiều về chồng mình, nào là công tử bột, nào là chưa đi chợ đã tiêu hết tiền… tất cả đều là “khen ngợi” James.
James bật cười, vô cùng vui vẻ.
Lúc này, Selena thận trọng bắt tay Thạch Chí Kiên giống như một quý cô, ngoài miệng nói: “Thạch tiên sinh, sau này phải lui tới nhiều hơn. Ngoài ra, ta rất thích chậu cây ngươi gửi đến. Chồng của ta cũng rất thích.”