Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 239 - Chương 239. Anh Da Đen Đẹp Trai, Xin Dừng Bước!

Chương 239. Anh da đen đẹp trai, xin dừng bước!
Chương 239. Anh da đen đẹp trai, xin dừng bước!

Đới Phượng Niên cười ha hả: “Như vậy thì tốt quá rồi. Tiếng Pháp của ta cũng chỉ nửa đường mới học, càng nói càng khó chịu. Tuy nhiên, ta thật sự không ngờ Tatar tiên sinh ngươi lại nói tiếng Quảng Đông tốt như vậy.”

Tatar kiêu ngạo nói: “Ta yêu quý Trung Quốc, rất thích văn hóa của Trung Quốc. Cho nên, khi ta còn ở Pháp, ta đã đi theo rất nhiều người Trung Quốc hiền lành học tập tiếng Trung Quốc, bao gồm cả tiếng Quảng Đông, Đông Bắc, còn có Tứ Xuyên…”

Đới Phượng Niên chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng: “Tatar tiên sinh, ngươi thật sự đa tài đa nghệ.”

“Cảm ơn ngươi đã khích lệ. Thật ra rất nhiều người đều nói ta như vậy. A, ngươi có mời ta vào nhà không? Chúng ta đứng ngoài cửa thế này có thể không được đẹp mắt cho lắm.”

“Ôi, ta sơ ý quá, mời ngươi vào nhà.” Đới Phượng Niên vội mời đối phương vào phòng khách.

Tatar vừa bước vào nhà đã nhìn thấy Đới Phượng Ny đang ngồi ngay ngắn trên ghế salon, không khỏi ngạc nhiên: “Ôi Chúa ơi, vị tiểu thư này là…”

Đới Phượng Niên vội giới thiệu: “Đây là em gái của ta, Đới Phượng Ny.”

Đới Phượng Ny không thể không đứng dậy chào hỏi Tatar: “Xin chào, Tatar tiên sinh.”

“Xin chào, cảm ơn ngươi, cô gái xinh đẹp.” Tatar si mê nhìn Đới Phượng Ny. Thấy Đới Phượng Ny đưa tay ra, hắn lập tức nắm lấy bàn tay của nàng, muốn hôn lên mu bàn tay.

Đới Phượng Ny giật mình. Mặc dù nàng biết đây là phép lịch sự của người ngoại quốc, nhưng từ trước đến nay nàng không thích người nước ngoài, nhất là đối phương còn là người da đen đen hơn cả than dầu.

Đới Phượng Ny vội rút tay về: “Mời ngươi ngồi.”

Tatar không hề bận tâm đến sự né tránh vừa rồi của Đới Phượng Ny, chỉ cảm thấy thất vọng vì không hôn được lên mu bàn tay của nữ thần.

Hai bên ngồi xuống, Đới Phượng Niên bảo quản gia mang trà ra.

Nữ quản gia của nhà họ Đới cũng là người có kiến thức rộng rãi. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy người da đen ở khoảng cách gần như vậy, thỉnh thoảng còn nhếch miệng cười với nàng, lộ ra hàm răng trắng hếu, khiến nàng vẫn còn sợ hãi trong lòng.

Rơi vào đường cùng, Đới Phượng Niên đành để nữ quản gia lui xuống trước, tránh bất lịch sự trước mặt khách. Đới Phượng Ny tạm thời phụ trách pha trà, cũng xem như một sự tôn trọng đối với khách quý.

“Tatar tiên sinh, lần này ta mời ngươi đến nhà của ta làm khách mà không phải ở công ty, ngươi không ngại chứ?”

“Làm gì có chuyện đó? Ta rất thích phương thức bàn chuyện kinh doanh như vậy, tự nhiên, dễ chịu.”

“Vậy là tốt rồi. Không biết lần này Đới thị của chúng ta ký kết hợp tác với quý công ty, quý công ty còn có yêu cầu gì nữa không?”

Tatar lập tức thay đổi thái độ, từ đang cười ha ha chuyển sang chững chạc, đàng hoàng. Hắn cầm tách trà trên bàn, một tay mở nắp trà, sau đó dùng nắp gạt gạt lớp trà trên mặt, khẽ nhấp một ngụm, lúc này hắn mới ngẩng đầu nói: “Yêu cầu của công ty chúng ta rất đơn giản, đó là chúng ta nhất định phải đánh vào các kênh bán hàng của tầng lớp thượng lưu và trung lưu Hồng Kông.”

Dừng lại một chút, hắn nói tiếp: “Cho nên, không biết Đới tiên sinh có lòng tin đối với điều này hay không?”

Đới Phượng Niên mỉm cười, kiêu ngạo nói: “Ngoại trừ tập đoàn Đới thị của chúng ta, ở Hồng Kông không có ai có tư cách hứa hẹn chuyện như vậy!”

“Có hơn 2.000 cửa hàng ở Hồng Kông, Đới thị của chúng ta đã chiếm hơn ba trăm cửa hàng, đồng thời phần lớn tập trung ở cảng đảo và Cửu Long, nhắm đến tầng lớp thượng lưu và trung lưu.”

“Ngoài ra, Đới thị của chúng ta còn có một số lượng lớn các kênh bán hàng khác, bao phủ khu vực trung cấp và bình dân, nhóm khách hàng mà nó hướng tới cũng là nhóm khách hàng trung cấp và bình dân. Có thể nói, chỉ có không nghĩ tới chứ không có chuyện mà Đới thị chúng ta không làm được.”

“Cho nên, Tatar tiên sinh, ngươi cứ việc yên tâm, quý công ty lựa chọn tuyệt đối không sai. Ta có thể giúp Evian mở cửa hoàn toàn thị trường Hồng Kông.”

Tatar cũng mỉm cười: “Ta rất thích câu trả lời của ngươi. Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”

Đới Phượng Niên không ngờ Tatar lại sảng khoái như vậy, hắn không khỏi vui mừng, vội bắt tay với Tatar: “Hợp tác vui vẻ.”

Tatar ở biệt thự nhà họ Đới khoảng nửa tiếng. Hai bên thảo luận một số chi tiết về thỏa thuận hợp tác.

Toàn bộ quá trình, Đới Phượng Ny đều ở bên cạnh.

Đới Phượng Niên cố tình để nàng học tập, thỉnh thoảng còn dùng ví dụ thực tế để giảng giải cho nàng nghe.

Rất nhanh, trao đổi kết thúc.

Tatar đứng dậy chào tạm biệt. Hắn khao khát được hôn lên mu bàn tay của nữ thần khi rời đi. Đáng tiếc vẫn không có cơ hội.

Sau khi Tatar rời đi, Đới Phượng Niên nói với em gái hôn mu bàn tay chỉ là một nghi thức truyền thống của Pháp, tại sao nàng lại kháng cự như vậy?

Đới Phượng Ny bĩu môi: “Cho dù ta để cho quỷ hôn ta chứ cũng không để cho hắn hôn ta. Hắn đen như than vậy.”

Đối với câu trả lời của nàng, Đới Phượng Niên chỉ có thể lắc đầu.

Khi Tatar rời khỏi nhà họ Đới, hắn thấy đường phố vô cùng tấp nập.

Có những quầy hàng bán nước mía, bán hạt vừng, còn có người cắt tóc ven đường… Tất cả đều khiến cho Tatar cảm thấy thú vị vô cùng.

Tatar tham quan một chút rồi đội mũ dạ lên, vung vẩy cây ba toong, nhập gia tùy tục gọi một chiếc xe kéo. Trong khi một chân của hắn chuẩn bị bước lên xe, một giọng nói vang lên: “Anh da đen đẹp trai, xin dừng bước.”

Hết chương 239.
Bình Luận (0)
Comment