Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 281 - Chương 281. Lấy Công Chuộc Tội

Chương 281. Lấy công chuộc tội
Chương 281. Lấy công chuộc tội

“Ồ?” Khâu Đức Vượng nhìn thoáng qua Khâu Gia Văn đang đứng một bên, sau đó nói với Thạch Chí Kiên: “Những gì ngươi nói thì ta cũng đã nghe thấy, nhưng ngươi nói nhiều như vậy là vì…”

“Ta chỉ muốn cầu cứu ngươi.” Thạch Chí Kiên nói: “Ta định tự mình đến xin lỗi, để mọi người tha thứ cho sự lỗ mãng của ta, nhưng… ta biết mọi người đang giận, nhất định sẽ không tiếp nhận. Cho nên ta mong Khâu tiên sinh làm người trung gian nói giúp ta vài lời.”

“Bảo ta làm người trung gian?” Khâu Đức Vượng nhìn Thạch Chí Kiên đầy thâm ý: “Nhưng ta không biết phải hành động như thế nào? Làm sao ta có thể thuyết phục được những ông chủ đang tức giận?”

Thạch Chí Kiên thành khẩn nói: “Ta sẽ sửa đổi, bỏ tiền mua lại mảnh đất đó của Thạch Giáp Vĩ, sau đó khởi công xây dựng nhà máy, thuận tiện giải quyết vấn đề nước uống cho bà con ở đó.”

Phốc. Khâu Gia Văn ở bên cạnh không nhịn được bật cười.

Khâu Đức Vượng liếc mắt nhìn Khâu Gia Văn.

Khâu Gia Văn vội xin lỗi: “Thật ngại quá, ta thất lễ rồi.”

Thạch Chí Kiên không quan tâm có người cắt ngang cuộc nói chuyện của mình: “Thạch Giáp Vĩ rất nghèo, muốn phát triển nó thì phải bỏ tiền. Bây giờ ta sẽ làm. Thạch Giáp Vĩ có rất nhiều lao động dư thừa. Làm không tốt rất dễ xảy ra chuyện. Ta xây dựng nhà máy rồi tuyển bọn hắn, để bọn hắn có việc làm. Chính quyền cấp trên cấm tư nhân xây dựng trạm bơm áp, tự cung tự cấp nước. Vậy ta tham gia phát triển công nghiệp, thuận thế mà làm, người bên ngoài cũng không thể nói gì ta.”

“Hết thảy đều là ta chuộc tội. Mong Khâu tiên sinh giúp đỡ.” Thạch Chí Kiên nói xong, lập tức khom người với Khâu Đức Vượng.

Khâu Đức Vượng mỉm cười đứng dậy bước đến bên cạnh Thạch Chí Kiên, vỗ vai của hắn: “Không tệ, thật sự không tệ. Ta thiếu chút nữa đã tin lời nói của ngươi.”

Thạch Chí Kiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Khâu Đức Vượng, kinh ngạc hỏi: “Khâu tiên sinh, ngươi nói vậy là có ý gì?”

Khâu Đức Vượng cười nói: “Có lẽ là ta nói không được rõ ràng, ngươi đừng hiểu lầm. Ý của ta là, cái gì là mời ta giúp đỡ chứ? A Kiên ngươi tìm đến ta là ngươi đã để mắt đến Khâu mỗ rồi. Hơn nữa, nghe ngươi nói xong, ta cảm nhận sâu sắc quyết tâm làm những điều tốt đẹp cũng như giải quyết vấn đề cho chính quyền và người dân Thạch Giáp Vĩ của ngươi. Cho nên, ta nhất định sẽ giúp ngươi. Nhưng mà…”

Khâu Đức Vượng đột nhiên dừng lại một chút rồi nói tiếp: ‘Ngươi có biết mảnh đất ở Thạch Giáp Vĩ lớn đến cỡ nào không? Ngươi xây dựng nhà máy, tái định cư cho người nghèo và giúp bọn hắn xây dựng trạm bơm áp, khoản tiền này nhất định không ít, ngươi có thể bỏ ra được sao?”

Thạch Chí Kiên mỉm cười, chắp tay nói với Khâu Đức Vượng: “Vậy ta xin nhờ Khâu tiên sinh giúp ta một lần, quý ngân hàng sẽ cho ta vay tiền.”

Khâu Đức Vượng vỗ vai Thạch Chí Kiên: “Chuyện này, ta nhất định sẽ giúp.”

Cứ như vậy, với tư cách là đại diện pháp lý của Thạch Chí Kiên, Hồ Tuấn Tài đã giúp công ty Thần Thoại của Thạch Chí Kiên ký hợp đồng cho vay thế chấp lên tới ba triệu đô la Hồng Kông với ngân hàng Viễn Đông.

Nội dung hợp đồng thể hiện:

Công ty Cổ phần thực phẩm Thần Thoại do Thạch Chí Kiên phụ trách thế chấp nhà máy mì ăn liền Nguyên Lãng cho ngân hàng Viễn Đông, nhận được khoản hỗ trợ cho vay ba triệu đô la Hồng Kông từ ngân hàng Viễn Đông.

Công ty Thần Thoại phải nộp toàn bộ báo cáo tài chính, báo cáo hoạt động và báo cáo tài sản của nhà máy mì Nguyên Lãng cho ngân hàng Viễn Đông để xem xét trong thời gian sớm nhất.

Sau khi được ngân hàng Viễn Đông chấp thuận, khoản vay ba triệu đô la Hồng Kông sẽ được cấp dần dần.

Khoản vay sẽ được thanh toán theo từng đợt với thời hạn ba tháng bằng hai cách: séc và tiền mặt.

Về lãi suất cho vay, tất nhiên cao hơn 3% so với ngân hàng Standard Chartered và HSBC truyền thống ở Hồng Kông.

Sau khi hợp đồng giữa hai bên được ký kết, Thạch Chí Kiên cùng với Hồ Tuấn Tài rời khỏi văn phòng tổng giám đốc Khâu Đức Vượng.

Là nữ thư ký, sau khi Khâu Gia Văn tiễn hai người Thạch Chí Kiên rời đi, nàng một lần nữa quay về văn phòng, hỏi Khâu Đức Vượng: “Cha, tại sao ngươi lại làm như vậy?”

“Tại sao? Đương nhiên là kiếm tiền rồi.” Khâu Đức Vượng tựa lưng vào ghế ông chủ, tay phải nhéo mi tâm: “Huống chi tên tiểu tử này rất thú vị, không phải sao?”

Khâu Gia Văn cắn môi: “Nhưng giúp hắn lấy được mảnh đất Thạch Giáp Vĩ, cuối cùng người thu hoạch lớn nhất cũng vẫn là hắn.”

“Tất nhiên là ta biết điều này. Sau khi mua đất, tuyển người và xây dựng nhà máy, Thạch Chí Kiên vẫn kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng con gái ngốc ngếch ơi, làm ăn thì ánh mắt phải phóng xa một chút. Lần này chúng ta hợp tác với hắn, sau này chúng ta có thể nước chảy thành sông tiếp tục hợp tác với hắn.”

“Vẫn còn hợp tác? Tại sao cha lại có cái nhìn tốt về hắn như vậy?” Trong ấn tượng của Khâu Gia Văn, Khâu Đức Vượng rất ít khi ưu ái người khác, nhất là đối phương còn là người trẻ tuổi.

“Đó là vì ngươi không nhìn thấy tư thế của hắn khi nói về triển vọng tương lai của phim Hồng Kông! Đó là thái độ dũng cảm! Ta chưa bao giờ thấy một chàng trai trẻ nào chỉ điểm giang sơn, phóng khoáng tự do như hắn.”

Khâu Gia Văn há to miệng, nửa tin nửa ngờ.

“Cho nên, ta mới kết một mối thiện duyên với hắn, bởi vì người này không đơn giản.” Khâu Đức Vượng mở mắt, giọng điệu chắc chắn.

Hết chương 281.
Bình Luận (0)
Comment