Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 289 - Chương 289. Hắn Là Bạn Trai Của Ta

Chương 289. Hắn là bạn trai của ta
Chương 289. Hắn là bạn trai của ta

“Đừng mà.” Belletti bị dọa đến phát khóc. Nàng nằm mơ cũng không ngờ Thạch Chí Kiên lại vì nàng mà chết.

Thạch Chí Kiên vừa hiền lành vừa thông minh, học rộng tài cao, tạo cho nàng ấn tượng rất tốt.

“Tại sao lại đừng?” Đại Uy lại lắc lư con dao nhọn.

“Hắn, hắn là bạn trai của ta.” Belletti khẽ cắn môi nói.

“Cái này mới đúng nè. Người yêu thì nói là người yêu, mắc chi lại nói là không phải.” Đại Uy cất dao, nói với Hào cà thọt: “Lão đại, ta đã điều tra rõ ràng. Nam nhân kia là bạn trai của nữ nhân, nữ nhân là bạn gái của nam nhân.”

Hào cà thọt hừ lạnh một tiếng: “Nhưng tại sao ta thấy tiểu tử này lại không muốn nhỉ? Chẳng lẽ bọn hắn đang nói dối?”

“Lão đại, cái này dễ xử lý thôi. Nếu là người yêu, bảo bọn hắn hôn nhau một cái là được.”

“Đúng vậy, một phương pháp chứng minh quá đơn giản.”

“Đề nghị của các ngươi rất tốt.” Hào cà thọt cầm quải trượng chỉ vào Thạch Chí Kiên và Belletti: “Các ngươi… hôn đi.”

Bây giờ Thạch Chí Kiên mà còn không biết Hào cà thọt đang diễn trò gì, uổng công cho hắn lăn lộn ngoài đường. Vì thế, hắn phụ họa theo: “Không thể nào. Ta và Belletti tiểu thư tuyệt đối không khuất phục trước các ngươi.”

“Tiểu tử thúi, miệng vẫn còn cứng quá nhỉ.” Hào cà thọt hừ lạnh một tiếng: “Vậy để nữ nhân kia chọn. Bát Lưỡng Kim, ngươi vào cho ta.”

“Vâng, lão đại. Có chuyện gì không?” Một nam nhân dáng vẻ hèn mọn xoa tay chạy vào.

“Tiện nghi cho ngươi rồi. Bây giờ, ta sẽ để cho vị Belletti tiểu thư này lựa chọn, nam nhân của ngươi hay là nam nhân này?”

“Thật sao? Lão đại ngươi đau lòng ta quá.” Bát Lưỡng Kim hớn hở quay đầu nhìn mỹ nữ con lai Belletti, thậm chí còn vô sỉ liếm môi một cái, ngay cả lông mũi trong lỗ mũi cũng run lên.

“Ta chọn hắn.”

Chụt!

Belletti nhanh chóng mổ vào miệng Thạch Chí Kiên một cái.

Đám người Hào cà thọt sững sờ, tốc độ thật nhanh.

Bát Lưỡng Kim cũng sững sờ. Nàng không hề nghĩ đến hắn dù chỉ một chút?

“Cái này không tính! Mọi người đều biết người nước ngoài các ngươi thích nhất là chuyện tình tay ba.”

“Đúng vậy, nghe nói các ngươi chơi chuyện tình tay ba chẳng khác nào ăn cơm.”

Hào cà thọt, Đại Uy và Tế Uy gào to lên.

“Vậy các ngươi muốn ta làm như thế nào?” Mỹ nữ con lai Belletti sắp phát khóc, không rõ đám cướp này muốn làm cái gì.

“Đơn giản thôi.” Hào cà thọt chống quải trượng đứng lên nói: “Phương pháp đơn giản nhất chứng minh các ngươi là người yêu của nhau chính là ngủ cùng nhau.”

“Không thể nào.” Lần này người lên tiếng là Thạch Chí Kiên: “Làm sao các ngươi có thể làm như vậy chứ? Có khác gì cầm thú đâu.”

“Tiểu tử thúi, mỹ nữ bên cạnh ngươi còn chưa phản kháng mà. Người đâu, mau thả hắn ra, kéo ra ngoài đánh cho ta.”

“Vâng, lão đại.”

Đại Uy và Tế Uy cởi dây thừng trói Thạch Chí Kiên và Belletti, sau đó kéo Thạch Chí Kiên ra ngoài.

Bát Lưỡng Kim ở bên cạnh nhìn chằm chằm Belletti, sợ nàng chạy mất. Hắn vừa dùng tay bứt lông mũi vừa oán giận nói: “Tiếc nhỉ. Chắc hẳn ngươi đã phải lấy hết dũng khí. Ta cũng không phải loại người tùy tiện thích chơi chuyện tình tay ba với người khác.”

Bên ngoài, Thạch Chí Kiên bị “kéo” ra ngoài, cách một căn buồng nhỏ nên không thể nhìn thấy lẫn nhau.

Hào cà thọt đưa một điếu xì gà cho Thạch Chí Kiên.

Thạch Chí Kiên lắc đầu, thấp giọng hỏi: “Có thuốc lá không?”

Đại Uy bên cạnh vội vàng móc gói Marlboro, rút một điếu đưa cho Thạch Chí Kiên.

Thạch Chí Kiên ngậm điếu thuốc, Đại Uy quẹt diêm đốt thuốc cho hắn. Hắn nheo mắt hút một hơi, quay đầu sang nhìn chỗ khác, nói: “Các ngươi muốn làm gì? Ta sẽ không khuất phục đâu.”

Đại Uy rút dây thắt lưng, dùng sức quất xuống cột buồm bốp bốp: “Không khuất phục nè. Ai cho ngươi mạnh miệng. Ai bảo ngươi học người ta cách làm nam tử hán đại trượng phu chứ.”

Tế Uy ở bên cạnh kêu to: “A! Á! Ớ!....”

Belletti trong cabin nghe được, toàn thân phát run. Một người tốt biết bao nhiêu, vì nàng mà thà bị người xấu đánh đập.

Hào cà thọt hạ giọng, dùng cùi chỏ đụng Thạch Chí Kiên: “Làm sao, A Kiên, ta diễn vở kịch này có vui không?”

Thạch Chí Kiên nói: “Ngươi làm cái gì vậy? Ta sắp bị ngươi hù chết rồi.”

“Ta cũng chỉ quan tâm đến ngươi mà thôi. Nghe nói ngươi bị tên Pergo làm khó, ta lập tức nghĩ ra cách bắt cóc con gái của hắn. Không ngờ ngươi cũng có mặt, thế là ta thuận tiện trói ngươi lại luôn.”

Hào cà thọt vẫn luôn nhớ chuyện lần trước, Thạch Chí Kiên vì Thạch Ngọc Phượng bị bắt vào cục cảnh sát mà trở mặt với hắn.

Hào cà thọt vẫn luôn tìm cơ hội để bù đắp “khuyết điểm” của mình. Lần này hắn quay về Thạch Giáp Vĩ gặp bạn cũ, tình cờ nghe nói chuyện của Thạch Chí Kiên, một mặt hắn rất bội phục lòng dũng cảm và sự quyết đoán của chị em Thạch Chí Kiên, mặt khác hắn suy nghĩ không biết có nên giúp một tay hay không.

Nếu Hào cà thọt đã muốn giúp Thạch Chí Kiên, hắn nhất định phải giải quyết chướng ngại vật chắn trước mặt Thạch Chí Kiên. Không cần phải nói, chướng ngại vật chính là lão Pergo.

Thạch Chí Kiên muốn khởi công xây dựng nhà máy ở Thạch Giáp Vĩ, nhất định phải xây dựng hệ thống cung cấp nước. Chỉ cần một ngày Pergo không phê duyệt, nhà máy sẽ một ngày không thể khởi công. Người của Thạch Giáp Vĩ cũng sẽ không có nước dùng.

Hào cà thọt nghiên cứu cả nửa ngày mới đưa ra kết luận, bắt cóc Belletti bức Pergo đi vào khuôn khổ.

Hết chương 289.
Bình Luận (0)
Comment