Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 293 - Chương 293. Nếu Có Sức Khỏe, Ngày Đó Chính Là Trời Nắng

Chương 293. Nếu có sức khỏe, ngày đó chính là trời nắng
Chương 293. Nếu có sức khỏe, ngày đó chính là trời nắng

Lời nói của Thạch Chí Kiên không hề có ý chịu thua. Ngược lại, nó càng kích thích Pergo, thậm chí Belletti ngồi bên cạnh phải nghẹn họng.

Bản thân Pergo lại càng mở to mắt nhìn Thạch Chí Kiên.

Hắn nghĩ Thạch Chí Kiên sẽ cầu xin hắn bỏ qua, giống như mấy người trẻ tuổi lỗ mãng làm sai cầu xin sự tha thứ của hắn, nhưng Thạch Chí Kiên lại nói những lời khiến cho mặt của hắn đỏ đến mang tai.

“Ngươi nói cái gì?”

Nếu không phải có con gái Belletti bên cạnh, Pergo chắc chắn sẽ nổi giận.

Thạch Chí Kiên vẫn giữ nguyên thái độ bình thản, móc một điếu thuốc đưa lên miệng. Hắn lại sờ túi, quên mất mình không mang theo diêm, vì thế hắn làm động tác bật lửa với nhân viên phục vụ bên cạnh.

Nhân viên phục vụ vội vàng tiến lên, móc diêm đặc biệt của nhà hàng ra giúp hắn đốt thuốc.

Thạch Chí Kiên đốt xong điếu thuốc, lập tức nói với nhân viên phục vụ một câu “cảm ơn” rồi quay sang nhìn Pergo: “Thật ngại quá, không biết ngươi có phiền nếu ta hút điếu thuốc?”

Pergo đã sớm thành thói quen hành động tiền trảm hậu tấu của Thạch Chí Kiên rồi.

Thạch Chí Kiên phả ra một hơi thuốc rồi nói: “Tóm lại, Pergo tiên sinh, ta muốn nói với ngươi chính là, ta nhất định phải xây dựng nhà máy ở Thạch Giáp Vĩ. Cho dù đầu rơi máu chảy, bị ngươi kẹp cổ đến chết đi sống lại, ta cũng không hối hận.”

“Thật sao? Vậy cầu xin Thượng đế phù hộ cho ngươi.” Pergo lạnh lùng nói.

Belletti không nhịn được nữa: “Cha, hắn là bạn của ta, sau này cũng là cấp trên của ta. Ta hy vọng ngươi nể mặt ta mà cho hắn một cơ hội.”

Pergo mỉm cười lạnh lùng: “Cho hắn cơ hội? Hắn đã nói rõ như vậy rồi mà, cái gì là đầu rơi máu chảy, cái gì là chết đi sống lại, tất cả đều không oán không hối. Vậy ta cần chi phải ngăn cản hắn làm anh hùng chứ?”

Thạch Chí Kiên đứng dậy, bưng ly rượu vang trên bàn nói với Pergo: “Ngươi nói không sai, Pergo tiên sinh. Ai cũng không ngăn được ta, nhưng ta không phải làm anh hùng, mà chỉ làm một chuyện mà ta cho rằng chính xác. Cuối cùng, ta có một câu muốn tặng cho ngươi, nếu ngươi thật lòng yêu thương con gái của mình, ngươi không cần áp đặt những thứ của mình lên người nàng. Yêu thương thật lòng không phải là chiếm hữu cá nhân mà là buông tay ra, để nàng được sống vui vẻ hạnh phúc. Đúng rồi, có một câu thơ tặng cho ngươi. Thời gian như nước, luôn không nói nên lời. Có khỏe mạnh thì sẽ có ngày nắng!”

Nói xong, Thạch Chí Kiên uống một hơi cạn sạch ly rượu, sau đó đặt ly rượu xuống, cúi đầu nói với Pergo: “Cảm ơn đã chiêu đãi. Tạm biệt!”

Sự kiên cường của Thạch Chí Kiên khiến Pergo không biết nói câu nào. Lúc này, Belletti đang suy nghĩ câu nói cuối cùng của Thạch Chí Kiên. Có khỏe mạnh thì sẽ có ngày nắng.

“Thật là một câu nói hay, một triết lý sâu sắc.” Belletti nhìn theo bóng lưng rời đi của Thạch Chí Kiên, ánh mắt hiện lên tia sáng.

“Thạch tiên sinh, ta tiễn ngươi.” Belletti luống cuống đứng dậy đuổi theo.

Pergo há miệng định nói cái gì đó, cuối cùng cái gì cũng không nói, chỉ bưng ly rượu vang trước mặt mình lên uống một hơi cạn sạch.

Lúc này, đầu bếp Alfred bên cạnh nhẹ nhàng rót một ly rượu cho hắn, dùng tiếng Trung bập bẹ nói: “Pergo tiên sinh, xin phép cho ta nói một câu. Trung Quốc có một câu nói gọi là, con gái lớn không thể giữ trong nhà. Giữ đến giữ đi ở thành thù. Ta cảm thấy câu nói này ẩn chứa triết lý rất phong phú. Ngươi có thể cẩn thận suy nghĩ một chút.”

“Ngoài ra, vừa rồi vị tiên sinh kia nói rất đúng. Nếu thật lòng yêu thương một người, chỉ cần nhìn người đó hạnh phúc là được. Đối với chúng ta mà nói, hạnh phúc của các nàng chính là ngày nắng của chúng ta.”

Lúc này, đừng nói là Alfred, ngay cả những người bên cạnh cũng bị câu thơ của Thạch Chí Kiên làm cho suy nghĩ, cẩn thận phỏng đoán triết lý và ý nghĩa ẩn chứa trong đó.

Pergo nghe xong, không khỏi rơi vào trầm tư.

Hôm sau.

Công ty Thần Thoại công bố những tin tức tốt.

Thứ nhất, công ty đã thành công mua được một nghìn mẫu đất công nghiệp ở Thạch Giáp Vĩ với giá 2.3 triệu đô la Hồng Kông.

Thứ hai, cục cấp nước đưa ra thông báo, cho phép Thạch Giáp Vĩ khởi công xây dựng trạm bơm nước, bắt đầu xây dựng hệ thống thủy lợi.

Thứ ba, công ty Thần Thoại đã tuyển được một sinh viên hàng đầu của đại học Cambridge ở Anh làm trợ lý cấp cao cho Thạch Chí Kiên, chịu trách nhiệm vận hành hệ thống kinh doanh của công ty.

Việc Belletti gia nhập đã trực tiếp nâng tầm của công ty Cổ phần Thần Thoại lên một tầm cao mới.

Là phó giám đốc công ty, lần đầu tiên Lưu Giám Hùng cảm nhận được nguy cơ, thỉnh thoảng vô tình hay cố ý thăm dò sâu cạn của Belletti.

Belletti không phụ lòng mong đợi của mọi người. Vừa mới nhận chức, nàng đã thiết lập một hệ thống và quy trình quản lý kinh doanh mạnh mẽ và hiệu quả, đồng thời đưa ra “ba điều thứ nhất” cho việc bán thực phẩm và đồ uống của Thần Thoại, đó là thứ nhất về sản lượng, thứ nhất về chất lượng và thứ nhất về doanh số bán hàng.

Và đặt mục tiêu trở thành người dẫn đầu ngành thực phẩm Hồng Kông trong vòng một năm chứ không phải là người theo sau.

Hết chương 293.
Bình Luận (0)
Comment