Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 306 - Chương 306. Hắn Đối Xử Với Ngươi Như Một Con Chó

Chương 306. Hắn đối xử với ngươi như một con chó
Chương 306. Hắn đối xử với ngươi như một con chó

Đối với tên gia hỏa Nghê Khuông, Trâu Văn Hoài quá quen thuộc. Phim Độc Tí Đao lần trước là do hắn chắp bút viết kịch bản.

Thạch Chí Kiên nhấc ấm trà rót cho Trâu Văn Hoài một tách trà khác: “Khi chúng ta đánh cược, ngươi cũng không nói ta không được thuê người khác viết kịch bản mà. Hơn nữa, ta thấy kịch bản này không tệ.”

Trâu Văn Hoài trợn mắt: “Dù có hay đến đâu cũng không phải của ngươi.”

“Đúng vậy, không phải do ta viết nhưng cốt truyện là do ta cung cấp. Tính ra, hơn phân nửa kịch bản này là của ta. Chẳng lẽ Trâu tiên sinh không tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ chút nào sao?”

Trâu Văn Hoài không lên tiếng, chỉ dùng tay đỡ mắt kính trên sống mũi.

“Hoặc có thể nói ngay từ ban đầu ngươi không có ý định hợp tác với ta, rời khỏi Thiệu thị thành lập công ty?” Thạch Chí Kiên nhìn thẳng Trâu Văn Hoài.

“Mặc dù Thiệu tiên sinh bá đạo nhưng hắn cư xử không tệ đối với ta.”

“Là rất không tệ. Hắn đối xử với ngươi như một con chó.”

“Ngươi nói cái gì?” Trâu Văn Hoài bị sỉ nhục, đang định nổi giận, nhưng lại bị Thạch Chí Kiên dùng tay đè vai xuống.

“Ta nói sai sao? Trong mắt Thiệu tiên sinh, ngươi cùng lắm cũng chỉ là một người làm công, cả một đời làm công cho hắn. Ngươi muốn bình khởi bình tọa với hắn là điều rất khó.”

Trâu Văn Hoài kềm chế cơn tức giận, không lên tiếng.

Thạch Chí Kiên nói: “Bây giờ ngươi đã cược thua, ngươi phải tuân thủ lời hứa, chúng ta hợp tác với nhau mở một công ty điện ảnh. Yên tâm đi, ta sẽ giao quyền lực công ty điện ảnh cho ngươi, ngươi muốn quay phim gì sẽ do ngươi quyết định, bảo đảm ngươi thoải mái hơn nhiều so với khi còn ở Thiệu thị.”

Trâu Văn Hoài nhìn Thạch Chí Kiên: “Ngươi muốn cái gì?”

“Kiếm tiền thôi. Ngươi quay phim, ta kiếm tiền, thuận tiện tuyên truyền cho công ty của ta. Tất cả mọi người đều vui vẻ, có phải rất tốt hay không?”

“Tại sao ta lại có cảm giác giống như đang làm công cho ngươi vậy?”

“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi.” Thạch Chí Kiên vỗ vai Trâu Văn Hoài: “Bây giờ ngươi nên cân nhắc làm thế nào để rời khỏi Thiệu thị, làm thế nào thành lập công ty, làm thế nào cũng ta sóng vai nhau trở nên nổi tiếng?”

“Thành lập công ty không phải một người có thể làm được. Ngoại trừ có tiền thì phải có người mới được.”

“Điều này ta cũng đã nghĩ đến. Cho nên, tối nay ngoại trừ ngươi, ta còn mời thêm một vài người khác.”

Trong lúc Trâu Văn Hoài nghi ngờ không biết Thạch Chí Kiên nói vậy là có ý gì, tiếng gõ cửa vang lên.

Thạch Chí Kiên nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó ngẩng đầu nói: “Thời gian vừa đúng lúc, bọn hắn đến rồi.”

Lập tức, cửa phòng mở ra, chỉ thấy phe phái của Trâu Văn Hoài ở Thiệu thị là Hà Quan Xương, Thái Vĩnh Xương, Lương Phong và Trần Tự Cường bốn người thò đầu vào trong.

Vừa nhìn thấy Trâu Văn Hoài đang ngồi, bốn người vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói: “Quá tốt rồi, quả nhiên là thật. Thạch tiên sinh nói ngươi dự định rời khỏi Thiệu thị, hôm nay mời chúng ta đến để mưu đồ bí mật. Ban đầu chúng ta không tin nhưng bây giờ thì chúng ta tin rồi.”

“Tin cái quỷ.” Trâu Văn Hoài xem như hiểu ra, tối nay Thạch Chí Kiên đã giăng một cái bẫy, và hắn không cẩn thận đã rơi vào.

Bây giờ, đoán chừng hắn không đồng ý rời khỏi Thiệu thị cũng không được. Chỉ cần chuyện tụ họp hôm nay truyền ra ngoài, nhất định sẽ tạo thành tin đồn. Đến lúc đó không phải hắn chủ động rời khỏi Thiệu thị mà là bị ông chủ Thiệu sa thải.

“Thạch tiên sinh, ngươi quả thật lợi hại.” Trâu Văn Hoài không biết hắn có cảm giác gì khi nói câu nói này.

Thạch Chí Kiên tiến lên, đặt tay lên vai Trâu Văn Hoài: “Ngươi nói nghe khách sáo quá. Ta làm như vậy còn không vì ngươi sao? Để kéo ngươi lên chiếc thuyền lớn này, ta đã hao tổn không ít tâm tư.”

Mắt Trâu Văn Hoài trợn trắng, cảm giác giống như lên thuyền giặc.

Thạch Chí Kiên mời mọi người ngồi xuống, sau đó hắn bảo Hồ Tuấn Tài lấy kế hoạch của hãng phim mới ra, đưa cho mọi người đọc.

Đám người Hà Quan Xương vốn đã không vui ở Thiệu thị. Hiện tại, bọn hắn cực kỳ thất vọng với chế độ quản lý của Thiệu thị, cảm thấy khó mà nổi bật được nếu như vẫn còn ở Thiệu thị.

Hiện tại, Thạch Chí Kiên dùng danh nghĩa Trâu Văn Hoài vung cánh tay kêu gọi, “những kẻ phản bội” bọn hắn lập tức hưởng ứng.

Xem qua kế hoạch thì thấy nội dung rất đơn giản. Thạch Chí Kiên sẽ bỏ tiền ra giúp đỡ đám người Trâu Văn Hoài lập nghiệp.

Tương lai công ty điện ảnh thành lập, Trâu Văn Hoài và Hà Quan Xương sẽ đảm nhiệm người phụ trách công ty. Thạch Chí Kiên đứng đằng sau ủng hộ tài chính.

Cổ phiếu của công ty được chia theo tỷ lệ 4:6. Thạch Chí Kiên chiếm 60% cổ phần, nhưng không tham gia vào việc kinh doanh.

Đám người Trâu Văn Hoài chiếm 40% còn lại, phụ trách việc kinh doanh của công ty.

Quan trọng là, nếu công ty gặp phải vấn đề lớn trong việc ra quyết định, Thạch Chí Kiên có quyền sử dụng quyền bãi miễn cổ đông lớn nhất của mình, đề cử người mới lên làm lãnh đạo, tiếp tục phát triển công ty.

Đối với điều này, đám người Trâu Văn Hoài không có dị nghị quá lớn. Dù sao bọn hắn không cần bỏ tiền, cũng không cần gánh bất kỳ nguy hiểm gì. Tuy nhiên, khi công ty kiếm được tiền trong tương lai, ngoại trừ tiền lương, bọn hắn còn có thể lấy được 40% tiền hoa hồng. Như vậy cũng đủ kiếm bộn rồi.

Hết chương 306.
Bình Luận (0)
Comment