Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 333 - Chương 333. Cơ Hội Chớp Mắt Là Sẽ Qua

Chương 333. Cơ hội chớp mắt là sẽ qua
Chương 333. Cơ hội chớp mắt là sẽ qua

“Đúng vậy, ta biết A Tử ngươi có ý kiến với công ty chúng ta nhưng ta muốn ngươi tìm hiểu kịch bản của chúng ta trước.” Thạch Chí Kiên miệng lưỡi dẻo quẹo: “Chúng ta nên thẳng thắn với nhau, không phải sao? Ta tin rằng sau khi ta giải thích kịch bản với ngươi xong, ngươi nhất định sẽ thay đổi suy nghĩ.”

Phan Anh Tử cắn môi, không nhịn được liếc nhìn khách sạn lóe ra ánh sáng neon màu đỏ.

Thạch Chí Kiên một lần nữa dùng giọng điệu nghiêm chỉnh nói: “Thôi mà, A Tử, đây chỉ là công việc, chỉ làm phiền ngươi có mấy phút thôi mà, được chứ?”

Phan Anh Tử thấy thái độ của Thạch Chí Kiên thành khẩn như vậy, cũng không tiện nói thêm câu nào, vì thế nàng ngượng ngùng gật đầu.

Trong phòng khách sạn.

Phan Anh Tử có chút bất an ngồi trên giường.

Đây là phòng dành cho một người ở, vô cùng sạch sẽ và sang trọng.

Đầu giường có điện thoại, đối diện còn có tivi. trên tường là bức tranh sơn dầu vẽ nữ thần Venus, nữ thần mặc ít một chút nhưng lại quá mũm mĩm.

Phan Anh Tử nhìn mấy lần rồi không dám nhìn nữa.

Thạch Chí Kiên lấy một chai rượu vang trong tủ lạnh ra, tay trái cầm hai cái ly, cười nói: “Không ngờ khách sạn này cao cấp đến như vậy, còn có cả rượu vang. A Tử, chúng ta có lộc ăn rồi.”

“Khụ khụ, uống rượu thì không cần. Tửu lượng của ta không cao.” Phan Anh Tử khoát tay nói.

Không cao mới tốt!

Thạch Chí Kiên nghĩ như vậy trong lòng nhưng ngoài miệng lại nói: “Yên tâm đi, ta chỉ rót cho ngươi một chút thôi. Ta uống cùng với ngươi.”

Thạch Chí Kiên đưa ly rượu vang đến cho Phan Anh Tử.

“Vì lần gặp mặt ngày hôm nay, cạn ly.” Thạch Chí Kiên và Phan Anh Tử nhẹ nhàng chạm cốc, sau đó hắn nhấp một ngụm rượu.

Phan Anh Tử mỉm cười, cũng đành nhấp một hớp.

“Kịch bản đâu? Ngươi lấy ra cho ta xem đi.”

“Kịch bản? Ở đây này.” Thạch Chí Kiên chỉ vào đầu của mình: “Bây giờ ta kể cho ngươi nghe, ngươi nghe xong, có cảm thấy hài lòng hay không nhé.”

Thạch Chí Kiên nói xong, hắn bắt đầu thuật lại câu chuyện của bộ phim Thần Thoại cho Phan Anh Tử nghe.

Khi Thạch Chí Kiên kể, thỉnh thoảng hắn lại mời rượu, rất nhanh ly rượu vang đã bị Phan Anh Tử uống sạch.

Thạch Chí Kiên không chút do dự rót cho nàng thêm một ly nữa.

Ban đầu, Phan Anh Tử còn thận trọng, nhưng khi Thạch Chí Kiên kể chuyện xưa với nàng, nàng dần dần đắm chìm trong câu chuyện thê lương động lòng người.

Nói đến, Phan Anh Tử đã quay một số bộ phim ở Thiệu thị. Đáng tiếc, mỹ nữ Thiệu thị quá nhiều. Sau một bộ phim, dù xinh đẹp đến đâu, cảnh quay của nàng cũng ít đến thương cảm.

Thỉnh thoảng nàng nhận được vai nữ chính, nhưng rồi cũng bị những nữ phụ khác đoạt cảnh phim, cộng thêm kỹ năng của nàng vẫn còn kém. Vì thế, cho đến giờ nàng vẫn chưa có được tác phẩm tiêu biểu của mình.

Trên thực tế, tác phẩm tiêu biểu của Phan Anh Tử ở kiếp trước là quay Danh Kiếm Phong Lưu của Cổ Long.

Thời điểm đó, kỹ năng diễn xuất của nàng đang dần trưởng thành, nhưng tiếc là nàng sức lực không đủ. Nàng đã tạm nghỉ diễn xuất một thời gian ngắn để kết hôn, những tưởng nàng có thể kiếm tiền bằng cách cùng chồng là Trần Hồng Liệt mở một công ty điện ảnh, nhưng nàng không ngờ công ty bị phá sản, còn nàng thì mất hết toàn bộ số tiền tiết kiệm được.

Sau đó, các nữ diễn viên Hồng Kông nổi lên với số lượng lớn như Lâm Thanh Hà, Chung Sở Hồng, Triệu Nhã Chi, Quan Chi Lâm… khiến cho nàng không còn chỗ dung thân, phải đến đảo Formosa để phát triển, dựa vào phim truyền hình mới có thể nổi tiếng lại lần nữa.

“A Tử, nội dung kịch bản của chúng ta đại khái là như thế. Nếu ngươi đồng ý đóng vai nữ chính lần này, đó sẽ là một nhân vật có rất nhiều không gian để phát huy, tuyệt đối khác với kiểu bình hoa ở Thiệu thị.”

Thạch Chí Kiên chậm rãi nói, giọng điệu tràn ngập dụ hoặc.

Dưới ánh đèn mông lung, Phan Anh Tử năm nay 22 tuổi trông rất khác so với vẻ ngoài trưởng thành ở kiếp trước. Nàng có một gương mặt em bé, tràn đầy sự thanh thuần của thiếu nữ. Đặc biệt là ánh mắt và làn da của nàng, rất thu hút người khác.

Đôi mắt to tròn, trong sáng, hàng mi dài, làn da rạng rỡ, mịn màng và bóng loáng, khiến cho người ta không nhịn được muốn đưa tay vuốt ve một cái.

“Nhưng ta đã ký hợp đồng với Thiệu thị. Ta cần phải suy nghĩ lại một chút.” Phan Anh Tử không thể đưa ra quyết định.

Thạch Chí Kiên bỗng nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, ánh mắt sáng rực nhìn thẳng vào mắt của nàng: “A Tử, không còn thời gian đâu. Cơ hội chớp mắt là sẽ qua.”

“Ngươi hãy tin tưởng ta, chỉ cần ngươi ký hợp đồng với Gia Hòa, sau này, ta đảm bảo sẽ giúp ngươi trở nên nổi tiếng.”

“Bây giờ ta cũng không tệ mà.” Phan Anh Tử bị nắm chặt tay, chỉ cảm thấy gương mặt nóng lên.

“Thật sao? Tiếp tục làm thập nhị kim thoa của Thiệu thị? Như vậy, có mấy ai có thể chú ý đến ngươi. Một vưu vật trời sinh trời ưu ái giống như ngươi lại chỉ muốn làm bình hoa di động thôi sao?” Thạch Chí Kiên làm như không biết mình đang nắm tay đối phương, cứ vuốt ve mu bàn tay của nàng.

“Huống chi ta quen với Cổ Long, là người vừa nãy uống rượu với Vương Vũ. Hắn có rất nhiều tiểu thuyết có thể cải biên thành phim. Ta và hắn đã thương lượng xong, sau này bản quyền của hắn sẽ thuộc về ta. Nếu ngươi gia nhập liên minh Gia Hòa, ngươi lúc nào cũng sẽ được ưu ái nhận vai nữ chính.”

Giọng nói của Thạch Chí Kiên âm vang hữu lực, giống như hắn nói ra được nhất định sẽ làm được.

Hết chương 333.
Bình Luận (0)
Comment