Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 360 - Chương 360. Quán Trà Phúc Long

Chương 360. Quán trà Phúc Long
Chương 360. Quán trà Phúc Long

Hồ Tu Dũng và Đại Thanh Hùng không biết trong đầu Thạch Chí Kiên đang suy nghĩ chuyện gì, lúc này cả hai vẫn còn rất hưng phấn.

“Kiên ca, bây giờ chúng ta làm gì trước?”

“Khi mở quán lẩu phục vụ ăn uống, tất nhiên trước tiên phải tìm được địa điểm mặt tiền phù hợp đã!”

“Tìm địa điểm mặt tiền? Địa điểm mặt tiền là gì?”

“Tốt nhất là giống như nhà hàng hải sản Thái Bạch hoặc là thuyền lớn như Phỉ Thúy Lung Linh. Ta còn muốn xây dựng một nhà hàng chiến hạm nữa kìa.”

Thạch Chí Kiên phát hiện người Hồng Kông trong thời đại này thích ăn cơm trên biển, vì thế nhà hàng hải sản Thái Bạch mới kinh doanh tốt đến như vậy.

“Đúng là cách tốt nhưng ta suốt ngày đi trên đất bằng, phương diện tàu thuyền thì ta lại không am hiểu cho lắm.” Đại Thanh Hùng gãi đầu nói.

Hồ Tu Dũng lên tiếng: “Liên quan đến chuyện này, Kiên ca có thể hỏi Thất ca. Biết đâu chừng hắn có giới thiệu nào tốt thì sao?”

“Ngươi nói là Quỷ Lão Thất?” Ánh mắt Thạch Chí Kiên sáng lên.

Quỷ Lão Thất là thuyền trưởng của Sư Tử Hào, một năm bốn mùa hoạt động trên biển. Hắn sẽ biết rõ nhất ở đâu có bán tàu lớn giá rẻ.

“Đúng vậy, lần trước hắn đã giúp ngươi lấy được bến tàu Loan Tử. Hắn là một người rất biết nghĩa khí.” Hồ Tu Dũng còn nhớ rõ ràng cảnh giương cung bạt kiếm giữa mình và Quỷ Lão Thất.

“Các ngươi tiếp tục ăn đi, ta đi trước đây.” Thạch Chí Kiên tranh thủ từng giây từng phút. Lúc này, hắn đứng dậy muốn lái xe đi tìm Lưu Thất.

“Kiên ca, ngươi không ăn gì sao?” Đại Thanh Hùng và Hồ Tu Dũng thấy Thạch Chí Kiên muốn đi, vội vàng đứng lên.

Đám người Trần Kim Long đang ăn uống khí thế bên cạnh cũng đưa mắt nhìn Thạch Chí Kiên.

Thạch Chí Kiên phất tay: “Các ngươi cứ ăn thoải mái. Ta đã trả tiền hết rồi, không đủ thì cứ việc gọi, bao no.”

Thạch Chí Kiên nói xong, hắn quay người rời khỏi quán ăn, để lại đám người Đại Thanh Hùng nhìn nhau.

“Nhìn các gì? Các ngươi tiếp tục ăn đi. Còn nữa, các ngươi ăn luôn bàn bên này.” Đại Thanh Hùng chỉ bốn người Trần Kim Long thức ăn trên bàn của hắn.

“Hùng ca, Dũng ca, các ngươi không ăn sao?”

Đại Thanh Hùng cau mày: “Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Ta và A Dũng đau lòng các ngươi không được à?”

Đại Thanh Hùng và Hồ Tu Dũng nhìn những món ăn vô cùng mất vệ sinh, thật sự không ăn nổi.

Trước kia nghèo thì không được chọn lựa. Bây giờ, dù sao hai người bọn hắn cũng là người đứng thứ hai của nhà máy, thường xuyên có người mời đi ăn cơm. Những nơi bọn hắn đến đều là những nhà hàng cao cấp, điều kiện vệ sinh không thể chê được, so với nơi này một trời một vực.

“Đầu óc của Kiên ca đúng là tốt, có thể nghĩ ra việc kinh doanh lẩu hải sản. Mặc dù đầu óc của ta ngu ngốc, nhưng ta cũng biết vụ kinh doanh lần này sẽ phát triển.” Đại Thanh Hùng quyết định sẽ đuổi kịp bước chân của Thạch Chí Kiên. Đến lúc đó, hắn sẽ mở chi nhánh, nếm thử mùi vị làm ông chủ.

“Nhưng có phải Kiên ca quá gấp rút rồi không, ngay cả cơm cũng không ăn đã đi tìm Lưu Thất mua thuyền. Đáng sao?” Hồ Tu Dũng nghĩ mãi mà không rõ. Hắn ngồi xuống, gào to với nhân viên phục vụ quán: “Cho chúng ta hai két bia nữa.”

Cơm có thể không ăn nhưng bia thì phải uống no bụng.

Cảng đảo, đại lộ Thượng Hoàn.

Đại lộ Thượng Hoàn có một hồ nước. Bên hồ nước mở một quán trà rất nổi tiếng có tên là quán trà Phúc Long.

Là một trong bốn quán trà nổi tiếng ở Hồng Kông, mặc dù trà Phúc Long không nổi tiếng bằng trà Lục Vũ, nhưng rất được giới tiểu thương ưa thích. Gió mặc gió, mưa mặc mưa, tất cả đều thích đến quán trà này để thưởng thức.

Quán trà Phúc Long được mở vào năm 1896. Vào thời điểm đó, quán trà này có diện tích 5.000 mét vuông, không thể tính là quá nhỏ. Đây cũng là quán trà đầu tiên bắt chước quy mô và cách bài trí của những quán trà hạng nhất ở Quảng Châu lúc bấy giờ, nhất là phát minh “nhất chung lưỡng kiện” lại càng khiến cho giới uống trà phải lau mắt mà nhìn.

Tuy nhiên, thời gian trôi qua, việc kinh doanh quán trà dần trở nên ế ẩm. Để vực dậy quán trà, ông chủ lại thêm nhiều chiêu trò mới, đặc biệt thuê một vài nữ nhân ăn mặc trang điểm lộng lẫy, ngồi trên các quầy hàng để thu hút mọi người. Điều này khiến cho các khách nam tranh nhau đi uống “trà đại tỷ”. Hiệu quả của cách này vô cùng rõ ràng, khiến cho kinh doanh của quán trà tăng vọt, trở thành căn cứ của các thuyền viên.

Đi thuyền ở Hồng Kông rất vất vả. Thủy thủ nước ngoài thì thích đến Lan Quế Phường, quán bar để thả lỏng. Còn thủy thủ người Hoa thì lại đến quán trà Phúc Long uống trà đại tỷ để giải phóng áp lực.

Lúc này, đèn đuốc sáng trưng, trong một căn phòng của quán trà Phúc Long, Quỷ Lão Thất để trần hai cánh tay, miệng ngậm điếu thuốc đang xem bài poker trong tay.

Đối diện là một nam nhân có diện mạo hung thần ác sát, cũng đang cẩn thận xem bài của mình.

Đằng sau nam nhân là hai đàn em cơ thể cường tráng, khoanh tay nhìn chằm chằm đằng trước.

Một nữ nhân mặc đường sam xinh đẹp tranh thủ rót trà cho hai người, sau đó ngồi một bên bắt chéo chân, lộ ra mắt cá chân trắng như tuyết. Nàng bốc một nắm hạt dưa, miệng cắn tách tách rồi phun ra vỏ hạt.

Hết chương 360.
Bình Luận (0)
Comment