Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 361 - Chương 361. Ba Phút? Ngươi Đang Sỉ Nhục Ta Đấy!

Chương 361. Ba phút? Ngươi đang sỉ nhục ta đấy!
Chương 361. Ba phút? Ngươi đang sỉ nhục ta đấy!

“Thật ngại quá, ta lại thắng rồi.” Quỷ Lão Thất cười ha hả, phun ra một làn khói dày, bỏ bài trong tay xuống.

Sắc mặt của nam nhân ngồi đối diện tái xanh. Hắn vỗ bàn một cái rồi đứng dậy: “Làm cái quỷ gì thế? Lần nào cũng đều là ngươi thắng. Có phải ngươi đang đùa ta hay không?”

Hai tên đàn em đằng sau hắn cũng buông tay, mắt lộ hung quang, làm ra tư thế chuẩn bị ra tay.

Quỷ Lão Thất phun điếu thuốc trong miệng, nheo mắt nhìn nam nhân đối diện, sau đó hắn thò tay lấy tiền trên bàn: “Không chơi nổi thì đừng chơi. Mọi người đánh bài là để vui vẻ, chứ không phải để tức giận.”

“Ngươi còn dám lấy tiền?” Nam nhân kia nổi giận, rút một con dao sắc bén cắm vào những tờ đô la Hồng Kông trên bàn: “Bây giờ ngươi lấy thử xem.”

Quỷ Lão Thất mỉm cười.

Hắn đứng lên. Dáng người của hắn đen nhánh, cường tráng giống như một con trâu đực.

Hắn lắc lắc cổ, mái tóc vàng rối bù, ánh mắt hiện lên sự hung ác.

“Đây chính là ngươi nói đấy nhé.”

Không đợi nam nhân kia kịp phản ứng, chỉ thấy Quỷ Lão Thất bỗng nhiên rút con dao nhọn, thuận thế đặt một tay của nam nhân kia lên bàn. Con dao vung xuống, đâm giữa các ngón tay của nam nhân kia.

Tốc độ cực kỳ nhanh.

Một lát sau, Quỷ Lão Thất buông tay của nam nhân kia ra.

Cả người nam nhân sợ đến mức tè ra quần, ngồi bệt ngay tại chỗ.

Hai tên đàn em mắt trợn tròn. Bọn hắn chưa từng nhìn thấy cách chơi dao như vậy.

Tốc độ quá nhanh.

Quỷ Lão Thất khinh thường cầm tờ đô la Hồng Kông trên bàn, sau đó khoát tay nói với nam nhân kia: “Còn không đi sao?”

Gã nam nhân tè ra quần lập tức được dìu đi.

Không còn ai nữa, Quỷ Lão Thất ôm lấy nữ nhân xinh đẹp đang cắn hạt dưa xem trò vui, để nàng ngẩng đầu nhìn vào mắt của hắn: “Làm sao? Ta uy phong hay không?”

“Uy phong?” Nữ nhân phun ra một hạt dưa, phun trúng khóe miệng của Quỷ Lão Thất. Quỷ Lão Thất lè lưỡi liếm hạt dưa vào trong miệng nhai. Đúng là thơm!

“Không có ta giúp đỡ, ngươi có thể thắng hắn sao?” Nữ nhân xinh đẹp lườm Quỷ Lão Thất một cái.

Quỷ lão thất cười ha hả, búng tay lên trán của nữ nhân xinh đẹp một cái: “Đây là chỗ mà ta thích nhất của ngươi, đủ thông minh, đủ bắt mắt. Chẳng những có thể giúp ta xả mà còn có thể giúp ta kiếm tiền.”

“Cái miệng ngươi đấy.” Nữ nhân dùng đầu ngón tay chỉ vào trán của Quỷ Lão Thất: “Ban ngày ban mặt mà nói những lời này.”

“Thế nào? Ngươi không thích à? Ta nhớ ngươi thích nhất là ấp a ấp úng. Chi bằng bây giờ chúng ta…”

Không đợi Quỷ Lão Thất bá vương ngạnh thượng cung, bên ngoài có người gõ cửa: “Thất ca, có người tìm.”

“Tên khốn nào tìm ta vào lúc này thế?”

“Thật ngại quá Thất ca, tên khốn đó chính là ta.”

Theo tiếng nói chuyện, Thạch Chí Kiên mỉm cười bước vào. Hắn nhìn thoáng qua Quỷ Lão Thất, còn có nữ nhân xinh đẹp được Quỷ Lão Thất đặt lên bàn trà, ngượng ngùng nói: “Không quấy rầy các ngươi chứ? Nếu không, ba phút sau ta lại đến?”

Quỷ Lão Thất dựng râu trừng mắt: “Ba phút? Ngươi sỉ nhục ta sao?”

“Cái gì? Ngươi muốn mua một chiếc thuyền lớn? Còn cao ba tầng như hải sản Thái Bạch, có thể chứa nghìn người ăn cơm?”

Sau khi Quỷ Lão Thất biết suy nghĩ của Thạch Chí Kiên, hắn không khỏi giật mình.

“Thế nào? Rất khó sao?” Thạch Chí Kiên rót cho Quỷ Lão Thất một tách trà.

Nữ nhân kia đã ra ngoài. Nàng hiểu đạo lý nam nhân nói chuyện, nữ nhân phải tránh mặt. Cho nên Quỷ Lão Thất mới thích nàng đến như vậy.

“Cũng không phải việc khó, nhưng A Kiên, tại sao ngươi tự dưng lại muốn mua thuyền vậy?” Quỷ Lão Thất nghi hoặc hỏi.

“Làm gì thì đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Thạch Chí Kiên mỉm cười giơ tách trà lên cụng với Quỷ Lão Thất một cái: “Tóm lại lần này cần làm phiền Thất ca rồi.”

“Lời này là ngươi nói đấy nhé. Ta vẫn cho rằng ngươi phát tài, nhận Lôi Lạc làm anh em, lại mở công ty thành quý nhân sẽ không thèm để ý đến nhân vật như lão Thất ta nữa. Không ngờ ngươi vẫn còn nhớ đến ta, ta cảm thấy vui lắm.”

“Hổ thẹn quá, Thất ca, ta đây có việc mới nhớ đến ngươi. Sau này có cơ hội gặp mặt nhiều hơn, tránh cảm thấy xa lạ.”

“Nói hay lắm, nào, cạn ly.”

Hai người lấy trà thay rượu, cụng nhau một cái.

Hồng Kông, bến tàu Tây Cống.

“A Kiên, lát nữa ta sẽ dẫn ngươi đến gặp một đại nhân vật trong ngành chúng ta. Hắn có một chiếc thuyền rất lớn. Ta cảm thấy nó phù hợp với điều kiện của ngươi. Bây giờ chỉ xem ngươi có đàm phán được với hắn hay không mà thôi.”

Quỷ Lão Thất cùng với Thạch Chí Kiên lái một chiếc thuyền nhỏ xuất phát từ bến tàu Tây Cống, chạy về phía Đại Tự Sơn.

Đại Tự Sơn của Hồng Kông luôn có nhiều truyền thuyết kỳ lạ và cổ quái, nhưng truyền thuyết nổi tiếng nhất ngọn núi này là căn cứ bí mật của vua hải tặc Trương Bảo Tử, nhất là bên trong Đại Tự Sơn còn che giấu kho báu của Trương Bảo Tử.

Tất nhiên, nhiều người Hồng Kông ham tiền đã chứng minh rằng không có thứ gọi là kho báu được cất giấu, nhưng vẫn có một số người có tham vọng tiếp tục khám phá và đào tìm kho báu trên đảo Formosa quanh năm.

Quỷ Lão Thất rất thông thạo khu vực này, cùng với Thạch Chí Kiên xuyên qua mấy bãi đá ngầm nguy hiểm, lại vượt qua mấy con sóng cao, rất nhanh thông qua ba hang đá đến một khu vực rộng lớn.

Thạch Chí Kiên nhìn lại, chỉ cảm thấy phong cảnh nơi này tươi đẹp, nam cày nữ dệt bên bờ biển. Chẳng lẽ đây là thế ngoại đào nguyên sao?

Hết chương 361.
Bình Luận (0)
Comment