Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 373 - Chương 373. Bữa Tiệc Ở Biệt Thự Nhà Họ Lôi

Chương 373. Bữa tiệc ở biệt thự nhà họ Lôi
Chương 373. Bữa tiệc ở biệt thự nhà họ Lôi

Người đi trà lạnh, quả là thế.

Trong lúc quản gia Ngô đang do dự có nên rời khỏi nhà họ Diêu hay không, Lôi Lạc đã ném một cành ô liu về phía hắn.

Người thông minh biết mình nên lựa chọn như thế nào. Lôi Lạc giống như mặt trời ban trưa, còn Ngô Quang Trung có thể dựa vào quyền thế của Lôi Lạc, một lần nữa trở thành người trên người.

Lúc này, Ngô Quang Trung mỉm cười chào hỏi từng vị khách đến nhà họ Lôi. Những người này bao gồm các nhân vật chính trị quan trọng, xã hội đen, còn có cảnh sát cấp cao, thanh tra…

Ngô Quang Trung xử lý rất khéo léo, có thể nhìn thấy trên mặt những người đó sự nịnh nọt, lấy lòng.

Hắn rất thích cảm giác này.

Soả Cường đậu xe. Trước khi xuống xe, hắn đụng vai của Thạch Chí Kiên một chút, chỉnh lại cà vạt cho ngay ngắn rồi hỏi: “Kiên ca, ngươi thấy tối nay ta có đẹp trai không?”

Soả Cường khó có lúc mặc vest. Cộng thêm dáng người của hắn cao, nhìn rất uy phong.

“Không tệ, chỉ kém hơn so với ta một chút.”

Ngô Quang Trung nhìn thấy hai người, trong lòng tự nhủ lại là hai tên trẻ trâu.

Loại này hắn đã gặp nhiều. Bất kể lúc đó hay bây giờ, đều có rất nhiều người muốn đoạt quyền, lợi dụng cơ hội để vươn lên.

“Hai vị xin dừng bước, không biết hai người có thư mời hay không?” Ngô Quang Trung ngăn Thạch Chí Kiên và Soả Cường lại.

Dù sao đây cũng là bữa tiệc cao cấp. Khách đến đều nhận được thư mời. Có thứ đồ chơi đó ngươi mới có thể vào bên trong.

Soả Cường choáng váng, vỗ đùi: “Hỏng rồi, ta quên mang rồi.”

Thạch Chí Kiên lấy thư mời trong túi áo ra đưa cho Ngô Quang Trung, sau đó nói với Soả Cường: “Ngươi tìm thử xem, có phải đánh rơi trên xe không?”

“Không có ở trên xe, ở nhà rồi.” Soả Cường sắp khóc đến nơi. Hắn ở xa, đi về một chuyến sợ rằng bữa tiệc sẽ kết thúc mất.

“Kiên ca, ta rất muốn tham gia bữa tiệc lần này. Ta không thể bỏ qua được.” Soả Cường đau khổ nói.

Thạch Chí Kiên quay người lại nhìn Ngô Quang Trung: “Ngươi có thể dàn xếp một chút được không?”

“Không được.”

Ngô Quang Trung là người rất có nguyên tắc. Hắn đoán người trẻ tuổi trước mặt sẽ mua chuộc hắn. Hắn sẽ nghiêm khắc từ chối ngay.

Đúng vậy, hắn phải để lại ấn tượng tốt cho Lôi tiên sinh, không vì tiền tài mà thay đổi, là một quản gia đáng tin cậy. Lôi Lạc bỏ ra nhiều tiền để mời hắn tuyệt đối đáng giá.

Thạch Chí Kiên không bỏ tiền mua chuộc, chỉ mỉm cười nói với Ngô Quang Trung: “Vậy ngươi có thể thông báo giúp một tiếng, nói có người quên thư mời, bị ngăn bên ngoài?”

“Không được, ta bận việc lắm.”

“Là bận việc hay là không muốn?” Thạch Chí Kiên nhìn thẳng vào lão quản gia cổ hủ.

Ngô Quang Trung có chút khó chịu. Đám trẻ trâu này đúng là không biết tốt xấu.

“Ta không muốn thì như thế nào?” Ngô Quang Trung kiêu ngạo nói.

Thạch Chí Kiên mỉm cười, tiến lên nói bên tai Ngô Quang Trung một câu.

Sắc mặt Ngô Quang Trung thay đổi.

Thạch Chí Kiên nói với Soả Cường: “Nào, chúng ta vào đi.”

“Này, ngươi nói với hắn cái gì vậy?” Soả Cường hồ đồ hỏi.

“Ta nói với hắn, ta tên Soả Cường. Nếu bây giờ ngươi còn không nhường đường, ta bắn nổ đầu của ngươi.”

“Tại sao ngươi lại dùng tên của ta? Súng của ta đâu? Tại sao lại xuất hiện trong tay của ngươi chứ?”

Nhìn thấy Soả Cường đuổi theo Thạch Chí Kiên vào trong biệt thự, Ngô Quang Trung chẳng những không tức giận, ngược lại nhìn chằm chằm Thạch Chí Kiên: “Nếu ngươi có can đảm giết ta, tiền đồ nhất định không đo đếm được.”

Thạch Chí Kiên cùng với Soả Cường tiến vào căn biệt thự cao cấp của Lôi Lạc.

Nhìn xung quanh, đã có rất nhiều vị khách trong bộ vest chỉnh tề đứng trên bãi cỏ, cùng với trẻ em đang chơi đùa, còn có nữ nhân đi cùng.

Mặc dù đang là mùa đông nhưng tất cả đều mặc đồ hiệu nổi tiếng. Nam thì áo vest giày da, nữ thì mặc trang phục dạ hội lộng lẫy, đeo vàng đeo bạc, trang sức lóng lánh, thậm chí còn khoác áo lông chồn đắt tiền, giống như nhà giàu mới nổi ở Thượng Hải, khiến cho người ta phải ghé mắt.

Sân trước bày đầy đủ các loại đồ ăn nhẹ, rượu và trà bánh.

Dưới tuyết rơi, bàn tiệc buffet được thắp sáng bằng nến. Mùi thơm bốc lên từ món ăn tạo thêm sắc màu nóng bỏng cho mùa đông năm nay.

Những người phục vụ được thuê để phục vụ khách VIP đều đeo nơ và mặc vest, tay trái đặt sau lưng, tay phải cầm những khay đựng sâm panh, rượu vang đỏ và cocktail một cách trang nhã.

Một nữ nhân mập mạp mặc váy dạ hội cầm lấy một ly margarita, ra hiệu rất tao nhã về phía người phục vụ để bày tỏ lòng biết ơn.

Người phục vụ cũng rất tao nhã cầm khay, hơi cúi đầu để thể hiện sự cảm ơn.

Cảnh tượng quý ông hài hòa như vậy xuất hiện ở đây khiến người ta phải thở dài trước sự lan rộng của phong cách quý ông Anh ở Hồng Kông.

Mọi người trong tầng lớp thượng lưu đều tranh nhau học phép xã giao của người Anh.

Những người thuộc tầng lớp thấp hơn đang phải vật lộn bên bờ vực đói nghèo.

Trong đại sảnh rộng rãi của biệt thự sang trọng, ở giữa là đài phun nước có tượng nữ thần tắm rửa, nước phun ra tạo nên âm thanh leng keng.

Một ban nhạc đang chơi những bản nhạc du dương xung quanh. Nghệ sĩ violin đi loanh quanh với cây đàn violin của mình trong ánh mắt say mê.

Một nhóm nam nữ thích ca hát và nhảy múa tụ tập lại với nhau, chờ đợi điệu nhảy bắt đầu.

Cách đó không xa là đám thanh tra mặc thường phục, còn có người trong giang hồ mặc đồ thuần một sắc thỉnh thoảng tuần tra chung quanh. Ánh mắt của bọn hắn vô cùng sắc bén, giống như chó săn.

Hết chương 373.
Bình Luận (0)
Comment