Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 578 - Chương 578. Trời Đất Bao La, Kiếm Tiền Là Lớn Nhất

Chương 578. Trời đất bao la, kiếm tiền là lớn nhất
Chương 578. Trời đất bao la, kiếm tiền là lớn nhất

Quỷ Thiêm bị ánh mắt của Thạch Chí Kiên khiến cho toàn thân không được thoải mái. Hắn tiến tới: “Tên kia, ngươi biết ta ghét nhất là loại người nào không? Chính là loại tiểu bạch kiểm vừa có tiền vừa đẹp trai như ngươi.”

Quỷ Thiêm uy hiếp xong, lúc này hắn mới lớn tiếng nói ra đằng sau: “Đại Phi ca, hôm nay ta giúp ngươi bắt được một kẻ ngốc. Ngươi mau đến đây nhìn xem.”

“Kẻ ngốc nào?”

Bên tai Thạch Chí Kiên vang lên một âm thanh quen thuộc. Hắn chợt nhìn thấy Đại Phi mặc chiếc áo khoác gió lớn lần trước thiếu chút nữa bị mình đánh ợ ra rắm đang kiêu ngạo bước đến.

“Anh bạn cũ, đã lâu không gặp.” Thạch Chí Kiên nói với Đại Phi Loan Tử.

“Cái gì?” Đại Phi há to miệng, nhìn Thạch Chí Kiên giống như nhìn thấy quỷ.

Lần trước, Thạch Chí Kiên vì phá vỡ thế độc quyền thị trường hải sản của Hồng Kông mà phát sinh mâu thuẫn với Hòa Ký. Đại Phi khu Loan Tử nhận lệnh đến đánh lén Thạch Chí Kiên, không ngờ bị Thạch Chí Kiên lừa gạt cả nửa ngày nghe Đại Đường Song Long Truyện. Cuối cùng bị đám người Đại Thanh Hùng bao vây, cứ thế không thể không giơ tay đầu hàng.

Điều này vẫn còn chưa tính. Đại Phi khu Loan Tử anh minh một đời bị Thạch Chí Kiên trói gô vứt xuống địa bàn Hòa Ký, làm quà cho Hoàng đế Hòa Ký Chấn Quốc Long.

Từ đó về sau, Đại Phi khu Loan Tử coi như mất hết mặt mũi.

Hắn không còn mặt mũi lăn lộn ở Loan Tử nữa, bị Chấn Quốc Long chuyển xuống Quan Đường chim không thèm ị này.

Loan Tử và Quan Đường khác nhau một trời một vực.

Loan Tử chất béo nhiều. Nơi này lại tìm không thấy một giọt chất béo nào.

Tối nay, Đại Phi đang nhậu lẩu trên địa bàn của mình. Đàn em Quỷ Thiêm đột nhiên chạy đến, nói tên phản đồ Trần Huy Mẫn đang làm loạn ngoài đầu đường. Ngoài ra đối phương còn dẫn theo một kẻ ngốc lái xe Bentley rất có tiền.

Vừa nghe đến Bentley, mắt Đại Phi sáng lên, hỏi cũng không thèm hỏi đã mang người giết đến.

Nhưng hắn vạn lần không ngờ người mà hắn cho rằng là con dê đang chờ cắt cổ lại là Thạch Chí Kiên.

Lúc này, Đại Phi thật sự không dám tin vào mắt của mình. Hắn dùng sức dụi mắt mấy lần mới biết được mình không có nhìn nhầm. Mồ hôi lạnh bắt đầu chảy đầy trán.

“Mẹ kiếp, trách không được mấy ngày nay mắt cứ giật suốt. Ta không đi bái thần tạ lễ thần, cuối cùng gặp phải tên sát thần này.”

Đại Phi ngay cả suy nghĩ muốn tự tử cũng có. Đúng là chạy đến đâu cũng có thể gặp quỷ.

“Đại Phi ca, ngươi sao vậy? Nhìn sắc mặt của ngươi không được tốt. Nhưng không sao, kẻ ngốc kia nhìn rất béo tốt, đủ cho chúng ta ăn no nê.” Quỷ Thiêm liếm đầu lưỡi, gương mặt không có ý tốt nhìn Thạch Chí Kiên, tính toán bắt chẹt một khoản tiền rồi mới thu thập tên khốn Trần Huy Mẫn. Tóm lại, thù mới nợ cũ tính một lượt.

“Ngươi có nhìn rõ không, hắn là kẻ ngốc?” Hai chân Đại Phi như muốn nhũn ra. Hiện tại, mối quan hệ giữa Thạch Chí Kiên và Chấn Quốc Long Hòa Ký rất tốt, còn cùng nhau phát triển thương hội Alibaba, chuyển phát nhanh Thuận Phong. Có thể nói hơn phân nửa anh em Hòa Ký phải dựa vào vị Thạch tiên sinh này để kiếm tiền.

“Đương nhiên rồi. Ngươi nhìn đi, hắn mập đến cỡ nào.” Quỷ Thiêm nói, sau đó muốn đưa tay túm tóc Thạch Chí Kiên, nhưng còn chưa đợi tay của hắn chạm vào tóc của Thạch Chí Kiên, Đại Phi đằng sau đã phi thân lên.

Tất cả mọi người đều nhìn trân trối Đại Phi một cước đạp bay tên xui xẻo Quỷ Thiêm ra ngoài.

Quỷ Thiêm kêu to một tiếng, té ngã theo tư thế chó đớp cứt.

Sau khi Đại Phi đạp bay Quỷ Thiêm, hắn quỳ một chân trên mặt đất trước mặt Thạch Chí Kiên, hai tay ôm quyền, biểu hiện vô cùng cung kính: “Hòa Ký, Đại Phi khu Loan Tử xin chào Thạch tiên sinh.”

Thoáng chốc toàn trường yên tĩnh.

Tất cả mọi người không tin nhìn cảnh tượng trước mặt.

Rồi nhìn Thạch Chí Kiên đang chắp tay cười tủm tỉm.

Còn có Đại Phi ca không ai bì nổi quỳ trước mặt hắn.

“Các ngươi còn đứng thất thần ra đó làm gì? Các ngươi không biết hắn là ai sao? Thạch Chí Kiên Thạch tiên sinh. Nhờ có hắn mà anh em Hòa Ký chúng ta mới có cơm ăn đấy.”

Thạch Chí Kiên?

Thạch tiên sinh?

Người thành lập Alibaba.

Còn có Thuận Phong?

Lúc này…

Mọi người nhìn nhau, không do dự nữa.

Đồng loạt.

Hai mươi ba người đều cùng nhau quỳ xuống trước mặt Thạch Chí Kiên.

Cất cao giọng: “Xin chào Thạch tiên sinh.”

Trời đất bao la.

Kiếm tiền là lớn nhất.

...

“Các ngươi làm gì vậy? Mau đứng lên.”

Thạch Chí Kiên vội đưa tay đỡ đám người Đại Phi khu Loan Tử đứng dậy.

“Nói thế nào ta và lão đại Long gia Hòa Ký các ngươi cũng là bạn tốt với nhau. Các ngươi làm như vậy chẳng phải khiến ta tổn thọ sao?” Thạch Chí Kiên nói.

Đám người Đại Phi thấy Thạch Chí Kiên có thành ý như vậy, lúc này tất cả mới chậm rãi đứng lên. Bọn hắn nhìn Thạch Chí Kiên, cảm thấy hành động vừa rồi của mình vô cùng hổ thẹn.

Thạch tiên sinh là chính nhân quân tử đỉnh thiên lập địa, vừa rồi chúng ta đối xử với hắn như thế… haiz, chúng ta không phải người mà.

“Ngươi tên Đại Phi đúng không? Dường như ta có chút ấn tượng với ngươi đấy.” Thạch Chí Kiên nói với Đại Phi ca.

Đại Phi khu Loan Tử lại càng cảm thấy hổ thẹn: “Thạch tiên sinh có lẽ đã quên rồi. Ta là bại tướng dưới tay ngươi, đã từng…”

Không đợi Đại Phi nói hết lời, Thạch Chí Kiên đã đưa tay vỗ vai của hắn: “Đã từng cái gì chứ? Đã từng uống rượu ăn cơm? Ta và Hòa Ký các ngươi đều là bạn tốt. Các ngươi nói có đúng không?”

Hết chương 578.
Bình Luận (0)
Comment