Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 589 - Chương 589. Đại Náo Thiên Cung

Chương 589. Đại náo thiên cung
Chương 589. Đại náo thiên cung

Quốc có quốc pháp, gia có gia quy.

Quy củ của Tài thúc hắn rất đơn giản. Báo nhất định phải do hắn đưa cho Hoắc lão đại xem, chỉ thế mà thôi.

Tài thúc vận động nhẹ, hít sâu một hơi. Tám con chó chăn cừu Đức nuôi trong sân chạy ra, xúm xít vây quanh hắn, thè lưỡi vẫy đuôi.

Tài thúc giống như đại tướng quân phất tay: “Trở về.”

Tám con chó chăn cừu ngoan ngoãn nghe lời vọt vào biệt thự, trốn sang một bên, ngay cả gọi cũng không dám kêu một tiếng.

Tài thúc rất hài lòng với uy phong của mình, kéo ống tay áo thò tay vào trong thùng báo lấy tờ báo của ngày hôm nay, còn sữa bò bên cạnh, hắn nhìn cũng không thèm nhìn một cái.

Tài thúc lấy báo xong thì quay người trở vào biệt thự, tiện tay đóng cửa lại. Sau đó, hắn cúi đầu lựa chọn những tờ báo có sự kiện lớn hôm nay và sắp xếp chúng ở phía trước.

Hoắc lão đại thích đọc báo giấy. Phàm là những tờ báo nổi tiếng của Hồng Kông trên cơ bản đều đặt mua.

Trong tay Tài thúc có bảy tám tờ báo, bao gồm Hổ Báo bằng tiếng Anh, Tinh Đảo Nhật Báo, Hương Giang Thần Báo, còn có Minh Báo.

Tài thúc có thể xem hiểu tiếng Anh, cho nên bình thường hắn sẽ sắp xếp tờ Hổ Báo bằng tiếng Anh lên đầu tiên, bởi vì tờ báo này thường đăng một số chính sách quan trọng do chính quyền Hồng Kông thuộc Anh ban hành, xây dựng thương nghiệp lại nhiều vô số kể.

Hôm nay cũng không ngoại lệ. Hổ Báo bằng tiếng Anh được đặt lên chỗ dễ thấy nhất. Chính quyền thuộc Anh vì phối hợp khai thác thị trấn tân Đồn Môn, tiếp tục tiến hành kế hoạch lấp biển, vì thế bọn hắn đã công khai đội ngũ đấu thầu thi công.

Tài thúc mỉm cười, theo thói quen đặt tờ báo lên vị trí trước nhất.

Nhưng không bao lâu, Tài thúc ngẩn cả người.

Bởi vì hắn nhìn thấy tờ Minh Báo hôm nay.

Tài thúc dụi mắt, nhìn tiêu đề của Minh Báo trên trang đầu, hoài nghi không biết mình có nhìn nhầm hay không.

Không sai, bên trên có viết, Hoắc thị liên kết với Thần Thoại bỏ ra hàng chục triệu khai thác Thuyên Loan.

“Không ổn rồi.” Tài thúc không suy nghĩ nhiều, vội tăng tốc độ, thiếu chút nữa lảo đảo, vội vàng vọt vào trong phòng khách.

Phòng khách biệt thự.

Hoắc lão đại mặc một bộ đường trang thoải mái, ung dung ăn bánh trứng gà hầm.

Trứng gà tươi mới được hầm trong nước trở nên mềm mịn, đây là bữa ăn mỗi sáng của Hoắc lão đại.

Rất nhiều kẻ có tiền thích dùng trà sâm súc miệng, ăn tổ yến bồi bổ vào buổi sáng. Nhưng Hoắc lão đại lại cảm thấy mạng mình lớn, không thích ăn những món ăn đắt tiền, ngược lại cơm rau dưa thích hợp với hắn nhất.

Bữa ăn càng đơn giản, hắn ăn càng vui vẻ.

Bánh trứng gà hầm thường được nhà nghèo dùng để nuôi con, nhưng đây cũng là một thứ tuyệt vời để những người trung niên và người già tự chăm sóc bản thân.

Khi Hoắc lão đại đang dùng muỗng múc một thìa bánh trứng gà bỏ vào miệng, Tài thúc hấp tấp chạy vào: “Lão gia, đây là báo buổi sáng hôm nay, ngươi xem qua trước đi.”

Hoắc lão đại biết Tài thúc làm người luôn cẩn thận, bình thường sẽ không căng thẳng như vậy, nhất định đã xảy ra chuyện gì.

Hoắc lão đại bỏ muỗng xuống, lấy một tờ giấy ăn lau miệng, sau đó hắn mới đưa tay nhận lấy xấp báo Tài thúc đưa tới.

Khi hắn nhìn thấy trang tiêu đề của Minh Báo, hắn chỉ hơi ngạc nhiên một chút, sau đó mỉm cười: “Tên Thạch Chí Kiên kia đúng là thú vị, có vẻ như hắn muốn xé da hổ kéo dài cờ phóng đại chiêu thì phải.”

Hắn cẩn thận xem bài báo. Tờ báo viết quan hệ giữa Thạch Chí Kiên và nhà họ Hoắc rất mập mờ, cái gì là Hoắc lão đại và Thạch Chí Kiên nói chuyện ba tiếng đồng hồ, rồi cái gì là bí mật rời đi, không một tiếng động, cái gì là vạch trần mới nhất. Tất cả các từ ngữ trên cơ bản đều khích thích ham muốn nhiều chuyện của mọi người.

Ngoài ra, để chứng minh tính chân thực của bài báo, tác giả còn đăng những tấm ảnh chụp lén của mình lên.

Trên tấm ảnh, Thạch Chí Kiên lén lút đứng ở cổng chính biệt thự Hoắc thị, nhìn xung quanh, giống như đang kiểm tra xem có người theo dõi hay không.

Ngoài ra còn có mấy tấm ảnh chụp rất rõ ràng cánh tay của Thạch Chí Kiên kẹp một xấp văn kiện, trên túi văn kiện còn có ba chữ to viết bằng mực màu đỏ, bất động sản.

“A Tài, ngươi lấy ra cho ta bản kế hoạch phòng chống dịch mà Thạch Chí Kiên đưa hôm qua ra đây.”

Rất nhanh, A Tài đã mang bản kế hoạch đến đưa cho Hoắc lão đại.

Hoắc lão đại nhìn bao bì bên ngoài của bản kế hoạch. Quả thật, giống hệt túi đựng tài liệu trong ảnh. Trên túi có viết chữ bất động sản màu đỏ.

Hoắc lão đại dở khóc dở cười: “Tên A Kiên này quá xảo quyệt. Tối hôm qua ta chỉ lo xem nội dung của bản kế hoạch, không để ý đến bao bì bên ngoài.”

Tài thúc bên cạnh nhìn thấy rõ ràng, không rõ vẻ mặt này của Hoắc lão đại rốt cuộc là tức giận hay là khen ngợi nữa.

“Nếu hắn đã muốn làm Tôn hầu tử đại náo thiên cung, ta sẽ không ngại một lần làm Như Lai Phật Tổ, xem hắn làm sao bay ra khỏi Ngũ Chỉ Sơn. A Tài, mau gọi phóng viên, ta có lời muốn nói.”

“Vâng, lão gia.” Tài thúc khom người nói.

Hoắc lão đại nhìn tờ báo trong tay, khinh thường dùng ngón tay búng vào ót của Thạch Chí Kiên: “Ngươi quá nghịch ngợm, ta phải cho ngươi nhớ lâu một chút.”

Hết chương 589.
Bình Luận (0)
Comment