Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 591 - Chương 591. Hắn Đang Mạo Hiểm Một Mình

Chương 591. Hắn đang mạo hiểm một mình
Chương 591. Hắn đang mạo hiểm một mình

“Bây giờ, điều khiến cho ta cảm thấy hiếu kỳ nhất là tên Thạch Chí Kiên kia có thật sự hợp tác với nhà họ Hoắc khai thác Thuyên Loan hay không. Dù sao mảnh đất đó vốn thuộc về ta, ta đã giữ nó rất lâu. Haiz, thôi đừng nhắc đến nữa.” Lý Giai Thành tức giận buông đũa xuống, vẻ mặt buồn thiu.

Bàng Bách Xuyên an ủi hắn: “Tên Thạch Chí Kiên gian xảo vô cùng. Nói thật, lần này chúng ta đối nghịch cũng là một tay hắn ở đằng sau thúc đẩy.”

Lý Giai Thành bưng tách trà lên nhấp một ngụm: “Chỉ tiếc bây giờ hắn bước lên con thuyền lớn nhà họ Hoắc, muốn đánh lén hắn cũng không dễ dàng gì.”

“Ông chủ Lý, người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê. Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.” Bàng Bách Xuyên cố ý khoe khoang một chút, sau đó hắn bưng tách trà lên uống một hớp rồi nhìn Lý Giai Thành, nói: “Trong giới kinh doanh không có sự nhân từ. Ngươi là người hiền lành, lúc nào cũng quan tâm đến hậu bối, không thích xuống tay với bọn hắn, nhưng ngươi làm như vậy sẽ bị thua thiệt.”

“Cũng không còn cách nào, ta không đành lòng mà. Cho dù Thạch Chí Kiên hắn lừa ta, lấy đất của ta, nhưng ta vẫn muốn dùng lễ để tiếp đón.”

“Ông chủ Lý nhân nghĩa, ta không bì kịp.” Bàng Bách Xuyên chắp tay: “Chỉ là lần này tên họ Thạch kia chẳng những leo lên thuyền lớn nhà họ Hoắc, nếu làm không tốt sẽ còn lật thuyền trong mương.”

“Ồ, ngươi giải thích rõ hơn đi.”

“Ngươi cứ chờ đó mà xem, trò hay còn ở phía sau.”

Lý Giai Thành mỉm cười, nâng ly lên mời: “Nhờ lời chúc của ngươi đấy.”

Cục cảnh sát.

Trong văn phòng tổng thanh tra Lôi Lạc.

“Ồ, đúng là khó lường. Tên tiểu tử A Kiên quả thật sẽ hợp tác với nhà họ Hoắc.” Đại thanh tra Nhan Hùng hâm mộ nhìn tờ báo.

Lôi Lạc ngậm điếu xì gà ngồi trên ghế. Hai vị đại thanh tra khác là Hàn Sâm và Lam Cương ngồi bên cạnh.

Bọn hắn vừa họp xong, thừa dịp nghỉ ngơi mà nhiều chuyện một chút.

“Lần trước ta đã nói rồi, bảo A Kiên hợp tác với chúng ta kinh doanh bất động sản. Chúng ta bỏ tiền, hắn bỏ đất. Đến lúc đó, chúng ta cùng nhau phát tài. Không ngờ hắn không đồng ý, quay đầu bám vào nhà họ Hoắc.” Nhan Hùng không vui nói. Hắn cảm thấy Thạch Chí Kiên không có suy nghĩ.

“Đúng vậy, có tiền thì mọi người cùng kiếm. Lần này A Kiên quá hẹp hòi rồi.” Lam Cương cũng không nhịn được mà chen vào.

Hàn Sâm không nói câu nào. Hắn lúc nào cũng thích xụ mặt. Người khác hoàn toàn không nhìn ra được sự vui buồn trên gương mặt của hắn. Cho dù cha chết mẹ tái giá, mặt của hắn cũng chỉ như vậy.

Lôi Lạc gạt tàn thuốc: “Việc này không đơn giản như vậy đâu. Ta luôn cảm thấy A Kiên không cho chúng ta nhúng tay vào không phải hắn sợ chúng ta đoạt tiền mà là sợ chúng ta mạo hiểm.”

Nhan Hùng bật cười: “Lạc ca, ta biết ngươi coi trọng tiểu tử kia, nhưng cái này nhìn thấy rất rõ ràng, mạo hiểm ở đâu ra?”

Lôi Lạc nhìn Nhan Hùng: “Ta hỏi ngươi, nếu A Kiên đồng ý để chúng ta kinh doanh chung, ngươi có thể bỏ ra bao nhiêu tiền?”

“Ơ, cái này… hai ba triệu thì ta bỏ ra được.”

“Hai ba triệu? Hiện tại hắn cần ít nhất là năm chục triệu.” Lôi Lạc trừng Nhan Hùng một cái: “Ngươi có thể bỏ ra?”

Nhan Hùng cười hắc hắc: “Lạc ca, ngươi đừng nói chuyện cười với ta mà. Ngươi cũng biết ta rất liêm khiết. Người khác tham năm trăm, ta chỉ lấy có năm đồng. Ta kiếm được chỉ toàn là mưa bụi, nuôi gia đình thôi cũng đủ vất vả rồi. Năm chục triệu? Ngươi quá để mắt đến ta rồi.”

Lôi Lạc đứng dậy, bước đến trước mặt Nhan Hùng, hai mắt nhìn thẳng vào mắt đối phương: “Người tham nhất trong số bốn người chúng ta, ngươi chắc hẳn biết rõ nhất.”

Nhan Hùng không dám đối mặt với ánh mắt lợi hại của Lôi Lạc, vội né tránh: “Chúng ta đang nói về chuyện của A Kiên, đừng lảng sang chủ đề khác.”

“Được, vậy thì nói A Kiên tiếp.” Lôi Lạc quay sang nói với Hàn Sâm và Lam Cương: “Ta tin hắn. Khi đến lúc kiếm tiền, hắn nhất định sẽ gọi chúng ta. Sở dĩ bây giờ hắn không lên tiếng là vì nước của bất động sản quá sâu. Hắn đang mạo hiểm một mình.”

“Lạc ca, ngươi thật sự cho rằng hắn đang Tiểu Mã qua sông sao?” Nhan Hùng không nhịn được bĩu môi nói: “Ta và ngươi đánh cược. Nếu hắn phát tài, hắn sẽ quên chúng ta ngay.”

Đầu của Lưu Giám Hùng gần đây hơi bị lớn. Từ khi Thạch Chí Kiên giao lại quyền hành cho hắn, việc cung ứng mì tôm, nước ngọt cho rất nhiều cửa hàng, tiệm tạp hóa, còn có thương hội Alibaba ở cảng đảo, Cửu Long và Tân Giới đều do hắn định đoạt.

Ngoài ra, nhu cầu cung ứng mì tôm của Cửu Long Thành Trại bắt đầu giảm mạnh. Nguyên nhân là do các nước bên ngoài thiếu lương thực đã nhận được viện trợ quốc tế nên doanh số bán hàng của Cửu Long Thành Trại cũng giảm theo.

Cùng lúc đó, nhà máy mì tôm Thạch Giáp Vĩ đã xây xong. Máy móc đã được vận chuyển từ Nhật Bản đến, có thể bắt đầu sản xuất trong thời gian tới.

Trước kia, Lưu Giám Hùng bởi vì cung cấp không đủ mì tôm nước ngọt mà lo lắng, còn bây giờ thì hắn lo lắng sản lượng quá lớn, không tiêu thụ được.

Hết chương 591.
Bình Luận (0)
Comment