Lợi Triệu Thiên mỉm cười đứng dậy, thuận tay cầm bật lửa đốt điếu xì gà, một tay đút vào trong túi quần, một tay kẹp điếu xì gà đi đến trước mặt Winzerton, nhìn thẳng vào mắt đối phương: “Chẳng lẽ ngươi quên mất tên khốn Thạch Chí Kiên kiếm tiền quay phim như thế nào à?”
Đầu tiên, Winzerton ngẩn ra, sau đó chấn kinh, đứng phắt dậy: “Ngươi nói là…”
“Không sai.” Lợi Triệu Thiên phả một làn khói vào mặt Winzerton: “Lúc trước hắn đã sử dụng một chiêu gọi là bỏ vốn đầu tư.”
Khi công ty điện ảnh Gia Hòa mới thành lập, bước đi liên tục gặp khó khăn, muốn quay phim nhưng lại không có tiền. Vì thế Thạch Chí Kiên đã sử dụng một chiêu của kiếp trước gọi là bỏ vốn đầu tư, gom được hơn một triệu từ tay những người mê Vương Vũ và Phan Anh Tử.
Ngay lập tức, kỳ tích này đã được ghi vào lịch sử phát triển điện ảnh Hồng Kông, và Thạch Chí Kiên trở thành nhà làm phim đầu tiên ở Hồng Kông dùng tiền của khán giả để làm phim.
Cảm xúc của Lợi Triệu Thiên đối với việc này rất lớn, thậm chí còn âm thầm tán dương Thạch Chí Kiên là một nhân tài.
“Lợi tiên sinh, ý của ngươi là tên họ Thạch kia rất có thể sẽ sử dụng một chiêu như vậy, dùng thủ pháp bỏ vốn đầu tư để xoay vòng tiền?”
“Rất có thể.” Lợi Triệu Thiên gật đầu: “Nếu bộ phim Thần Thoại của Gia Hòa thật sự nổi tiếng, thu được lợi nhuận từ phòng vé. Thạch Chí Kiên rất có thể sẽ hoàn thành lời hứa, phân chia lợi nhuận cho những người đầu tư. Ngươi nói, đến lúc đó những người đầu tư sẽ có phản ứng gì?”
“Đương nhiên là vui vẻ rồi. Dù sao đầu tư cũng có hồi báo mà.”
“Không sai, là rất vui vẻ. Bọn hắn lại càng thêm tin tưởng Thạch Chí Kiên. Lúc này, nếu Thạch Chí Kiên vung cánh tay hô to, ném ra kế hoạch bỏ vốn đầu tư khai thác bất động sản Vườn Sao Băng, ngươi nói những người đầu tư kia sẽ làm như thế nào?”
“Cái này…” Ánh mắt Winzerton lóe lên, một lát sau mới nuốt nước bọt nói: “Sợ rằng bọn hắn sẽ đầu tư lần nữa.”
Lợi Triệu Thiên mỉm cười nhìn Winzerton: “Ngay cả ngươi còn nghĩ như vậy, huống chi những người say mê điện ảnh đại não còn chưa phát dục? Bọn hắn nhất định sẽ đi theo. Đồng thời số lượng sẽ càng lúc càng nhiều. Nhiều đến mức ngươi không nghĩ ra.”
Giọng điệu của Lợi Triệu Thiên vô cùng ngưng trọng.
“Bây giờ ta mới hiểu được tại sao hôm qua Thạch Chí Kiên lại muốn làm như vậy. Hắn dùng thủ pháp cực kỳ khoa trương để tuyên truyền cho biệt thự của hắn, cho công ty bất động sản của hắn, thậm chí còn đóng gói công tử nhà giàu đại minh tinh thành Thần Thoại F4.”
“Mục đích của hắn chỉ có một, chính là để cho toàn bộ người Hồng Kông biết được kế hoạch bất động sản mới của hắn, để người của hắn biến thành minh tinh, thu hút sự chú ý, dẫn phát tranh luận. Như vậy, trong thiên hạ này không ai không biết Thạch Chí Kiên, không ai không biết biệt thự của hắn.”
Dừng một chút.
“Từ việc dư luận tuyên truyền, hắn đã thắng được một nửa.”
Winzerton giật mình, không ngờ Lợi Triệu Thiên lại có thể phân tích thấu triệt hành vi của Thạch Chí Kiên như vậy. Hắn cẩn thận suy nghĩ lại, quả thật đáng sợ. Mỗi một nước cờ của Thạch Chí Kiên đều cực kỳ tinh xảo và chính xác.
Đây là người trẻ tuổi sao?
Còn đáng sợ hơn cả lão hồ ly thành tinh?
Nghĩ đến đây.
Hizz. Winzerton bỗng nhiên hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn Lợi Triệu Thiên: “Lợi tiên sinh, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?”
“Làm như thế nào?” Lợi Triệu Thiên nở nụ cười lạnh lùng, tư thái kiêu ngạo gõ tàn thuốc: “Đánh rắn phải đánh vào bảy tấc. Đương nhiên là phải giơ roi da lên đánh vào bảy tấc của hắn rồi.”
“Nếu phim của hắn không có nơi nào chiếu, hắn sẽ không thu được tiền bán vé. Không có tiền bán vé, làm cách nào hắn thực hiện lời hứa để lung lạc đám người đầu tư kia?”
“Khoác lác càng lớn thì lại càng chết người. Tương lai của Thạch Chí Kiên không phải là thành thần mà là biến thành quỷ.”
Lợi Triệu Thiên hít một hơi xì gà, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: “Biến thành quỷ chết oan.”
Làm kẻ địch lâu năm sẽ giống như tình nhân, quen thuộc với từng hành động của nhau.
Lợi Triệu Thiên chính là “tình nhân” của Thạch Chí Kiên. Hắn đoán rất đúng, Thạch Chí Kiên đích thật phải dựa vào bộ phim mới trình chiếu để kiếm tiền.
Cho nên, bộ phim Thần Thoại của Gia Hòa nhất định phải được công chiếu trên toàn bộ Hồng Kông, còn phải gây được tiếng vang lớn. Chỉ có như vậy, Thạch Chí Kiên mới có thể cá chép hóa rồng, một lần biến thành thần.
Đáng tiếc, “tình nhân” Lợi Triệu Thiên lại là người vô tình, trực tiếp gọi điện thoại cho Thiệu thị, yêu cầu Thiệu thị phong sát phim mới của Gia Hòa.
Quan hệ giữa Lợi thị và Thiệu thị không tầm thường. Từ mối quan hệ hợp tác đầu tư thành lập TVB là có thể nhìn ra được.
Cộng thêm Thiệu thị và Gia Hòa đã tồn tại “ân oán”, phong sát Gia Hòa là chuyện bắt buộc phải làm.
….
Công ty điện ảnh Gia Hòa.
Mây đen ảm đạm.
Còn ba ngày nữa là công chiếu, nhưng việc đàm phán với các rạp chiếu phim lại rơi vào cục diện bế tắc.
Nói một cách chính xác, các rạp chiếu phim đều không đồng ý chiếu bộ phim Thần Thoại.
Truy cứu nguyên nhân, Lợi thị và Thiệu thị ở phía sau châm ngòi thổi gió, nhất là Thiệu thị còn buông lời, nếu rạp chiếu phim nào chiếu bộ phim của Gia Hòa, sau này rạp chiếu phim đó sẽ không còn cơ hội chiếu phim của Thiệu thị bọn hắn.