Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 608 - Chương 608. Rất Lợi Hại!

Chương 608. Rất lợi hại!
Chương 608. Rất lợi hại!

Reng reng reng.

Điện thoại trên bàn ông trùm Thiệu vang lên.

Ông trùm Thiệu không hề động đậy, trợ lý bên cạnh vội tiến lên nghe điện thoại. Hắn biến sắc, nói: “Thiệu tiên sinh, là tìm Trâu tiên sinh.”

Ông trùm Thiệu ngẩn người. Ai lại gọi điện thoại đến đây tìm Trâu Văn Hoài thế?

Trâu Văn Hoài cũng cảm thấy kinh ngạc.

Hắn bước qua, nhận lấy điện thoại.

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Thạch Chí Kiên: ‘Là Văn Hòa à? Ta vừa về đến công ty thì nghe nói ngươi đến Thiệu thị. Đúng rồi, ta có một tin tức tốt muốn nói cho ngươi biết.”

Ông trùm Thiệu cắn điếu xì gà nhìn Trâu Văn Hoài nghe điện thoại, đoán thử xem tên tiểu tử Thạch Chí Kiên nói gì với Trâu Văn Hoài.

Trợ lý bên cạnh cũng cảm thấy hiếu kỳ.

Một lát sau.

Trâu Văn Hoài cúp điện thoại.

Chỉ thấy hắn xoay người, phẫn nộ và khuất nhục trên mặt bị quét sạch không còn, thay vào đó là sự cao ngạo.

Trâu Văn Hoài chỉnh lại quần áo của mình, bước đến trước mặt ông trùm Thiệu, mỉm cười nói: ‘Thật ngại quá, Thiệu tiên sinh. Bây giờ ta phải về họp rồi.”

Trâu Văn Hoài tiến sát gần lỗ tai ông trùm Thiệu: “Ngoài ra, ta nói cho ngươi một tin tức tốt. Bộ phim của chúng ta sẽ được trình chiếu ở cụp rạp Lệ Thanh, chiếu toàn bộ.”

Bịch.

Điếu xì gà trên miệng ông trùm Thiệu rơi xuống, mở to mắt không thể tin nổi.

Trong lúc ông trùm Thiệu đang trợn mắt há mồm, Trâu Văn Hoài đã lấy cái túi bánh trứng mà mình mang đến, nói: “Ta nghèo lắm. Lần sau ta mời ngươi ăn bánh trứng nhé.” Nói xong, hắn quay người rời đi.

“Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì? Tại sao Gia Hòa lại liên thủ với Lệ Thanh? Chẳng lẽ Lôi Tuyệt Khôn còn có suy nghĩ nào khác?”

Sau khi Trâu Văn Hoài rời đi, ông trùm Thiệu vẫn không thể tưởng tượng nổi.

Trợ lý lập tức nhặt điếu xì gà trên mặt đất lên, hai tay đưa lại cho ông trùm Thiệu.

Ông trùm Thiệu cả giận nói: “Rơi xuống đất mà còn bảo ta hút?”

Trợ lý vội vàng diệt điếu xì gà, cung kính đặt nó lên bàn.

Ông trùm Thiệu suy nghĩ một chút rồi nói với trợ lý: “Gọi điện thoại cho Chu Độ Văn, bảo hắn về đây mau.”

“Vâng, Thiệu tiên sinh.”

Gần đây Chu Độ Văn sống rất tốt. Sau khi đám người Trâu Văn Hoài, Hà Quan Xương bị đuổi đi, hắn đã nắm hết quyền hành trong tay. Chẳng những hắn khống chế bộ phận tuyên truyền mà còn nắm giữ bộ phận sản xuất. Bây giờ không ai dám xem nhẹ hắn ở Thiệu thị. Ngược lại, người nào cũng phải cúi đầu khom lưng, nịnh nọt lấy lòng hắn.

Ngay cả những đạo diễn lớn, minh tinh nổi tiếng đã từng không coi trọng hắn, bây giờ gặp hắn cũng phải gọi hắn một tiếng Độ Văn ca.

Nhất là những nữ minh tinh Thiệu thị mỗi khi ỏn ẻn lại khiến cho hắn toàn thân tê dại.

“Thời gian có được quyền lực thật là tốt.” Đây là cảm khái của Chu Độ Văn trong khoảng thời gian này.

Để duy trì quyền lực, hắn nhất định phải hầu hạ ông trùm Thiệu tốt hơn nữa.

Chu Độ Văn nghĩ như vậy, đồng thời cũng đã làm như vậy.

Có thể nói mỗi khi ông trùm Thiệu cần hắn, cho dù có nửa đêm tìm hắn, hắn cũng sẽ quăng vợ mình sang một bên mà trực tiếp chạy đến.

Cho nên, ông trùm Thiệu chỉ chờ năm sáu phút ở văn phòng, Chu Độ Văn đầu đã đổ đầy mồ hôi gõ cửa bước vào. Hắn vừa lau mồ hôi vừa xoay người cúi chào ông trùm Thiệu: “Thiệu tiên sinh, ngươi tìm ta có việc gì không?”

Ông trùm Thiệu thấy hắn đầu đổ đầy mồ hôi, có chút không đành lòng, lập tức chỉ vào ghế sofa, ra hiệu hắn ngồi xuống ổn định lại rồi nói chuyện.

“Cảm ơn!” Chu Độ Văn vội đặt mông ngồi xuống ghế salon, lưng thẳng, hai tay đặt ngang trên gối, cung kính nhìn Thiệu Nghị Phu, như một học sinh tiểu học lắng nghe giáo viên dạy học.

Ông trùm Thiệu bảo trợ lý đi pha một tách café rồi nói: “Ngươi giúp ta kiểm tra một chút, Lôi thị và tên tiểu tử Thạch Chí Kiên kia đang làm cái quỷ gì.”

“Lôi thị? Xe buýt Cửu Long Lôi Tuyệt Khôn?”

Chu Độ Văn ngây ra. Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của ông trùm Thiệu, hắn không khỏi kinh ngạc. Tên Thạch Chí Kiên kia quá giỏi rồi, lại đi lôi kéo được nhà họ Lôi của Hồng Kông.

“Có phải ngươi rất ngạc nhiên hay không? Bản thân ta cũng rất ngạc nhiên.” Ông trùm Thiệu thở dài, dùng giọng điệu bội phục nói: “Tên Thạch Chí Kiên kia, phải nói hắn như thế nào đây? Rất lợi hại!”

Chu Độ Văn chẳng biết tại sao lại giật mình. Ông trùm Thiệu rất ít khi tán dương người khác.

Sau đó, hắn cảm thấy mũi mình cay cay, trong lòng đột nhiên dâng lên một sự chua xót. Hắn theo ông trùm Thiệu lâu như vậy, hắn chưa từng nghe đối phương khen mình một câu nào.

“Nếu để cho Thần Thoại của Gia Hòa được chiếu trong cụm rạp Lệ Thanh, Thiệu thị chúng ta đừng hòng độc quyền thị trường Hồng Kông nữa. Gia Hòa sẽ là kẻ địch lớn nhất của chúng ta.”

Ông trùm Thiệu đưa ra một kết luận kinh người xong, quay sang dặn dò Chu Độ Văn: “Ngươi đi tìm hiểu cho rõ ràng, rốt cuộc Thạch Chí Kiên đã ký kết hợp đồng gì với Lôi Tuyệt Khôn, nhất định phải điều tra cho bằng được.”

“Vâng, Thiệu tiên sinh.” Chu Độ Văn bỗng nhiên đứng lên, biểu hiện giống như chiến sĩ xuất chinh.

Hết chương 608.
Bình Luận (0)
Comment