Toàn bộ màn hình lớn chỉ có một vài dòng. Ý tưởng câu chuyện: Thạch Chí Kiên. Biên kịch: Thạch Chí Kiên. Điều phối viên: Thạch Chí Kiên. Sản xuất: Thạch Chí Kiên. Chỉ đạo âm nhạc: Thạch Chí Kiên. Bản gốc âm nhạc: Thạch Chí Kiên.
“Người này đúng là không biết xấu hổ.” Hồ Kim Thuyên cố ngăn suy nghĩ muốn thổ huyết.
Lý Hán Tường cũng chấn động không kém: “Lần trước gặp hắn, hắn cũng không đến nỗi thiếu khiêm tốn như vậy mà.”
“Con người thì sẽ thay đổi thôi.” Hồ Kim Thuyên nói: “Giống như chúng ta vậy.”
…
Câu chuyện của Thần Thoại đầy những khúc mắc, so với những bộ phim Hồng Kông thông thường thời đại này, cả nội dung câu chuyện lẫn mức độ gay cấn đều hoàn toàn ngoạn mục.
Mông Nghị, vị tướng dũng cảm và tài giỏi của nhà Tần, được Tần Thủy Hoàng ra lệnh hộ tống công chúa Ngọc Thấu về Tần làm phi. Trên đường đi, hai người phát sinh tình cảm với nhau nhưng Mông Nghị vẫn lựa chọn trung thành với nhà vua.
Bệnh tình của Tần Thủy Hoàng nguy kịch. Mông Nghị đi tìm thuốc trường sinh bất lão chiến tử sa trường. Công chúa thí nghiệm thuốc thành công, bị giam trong lăng Tần Vương sau khi Tần Thủy Hoàng chết.
Mấy ngàn năm sau, một nữ nhân áo trắng thần bí do Phan Anh Tử thủ vai đã quấn lấy nam chính Vương Vũ trong giấc mộng nhiều năm. Để giải mã giấc mộng kỳ lạ này, Vương Vũ đã bắt đầu lên đường tìm kiếm chân tướng.
Lúc này.
Khán giả tại hiện trường có thể nói là không chút phòng bị.
Khán giả đã quen xem Tiểu Bạch Văn của Thiệu thị. Bọn hắn xem phim cho đến lúc này chỉ cần hai chữ thoải mái là được. Đánh thì đánh thật hăng, nam chính thăng cấp thật nhanh, trùm phản diện thì nhất định phải chết, nữ chính thì phải được ôm ấp yêu thương, đó mới là phim hay.
Yêu cầu của bọn hắn đối với phim ảnh thời đại này rất thấp.
Dùng tám chữ “nắm đấm nam nhân, đầu gối nữ nhân” là có thể khái quát toàn bộ.
Nhưng lần này Thạch Chí Kiên đã chuẩn bị cho bọn hắn một bữa ăn siêu ngon, tràn ngập niềm vui và nỗi buồn.
Ban đầu, bọn hắn còn cười đùa vì bên trong bộ phim có rất nhiều cảnh chọc cười.
Sau đó, bọn hắn lại kêu to thoải mái vì trong phim có rất nhiều cảnh đánh nhau xen kẽ.
Cuối cùng, bọn hắn trợn tròn mắt. Lẽ nào là bi kịch? Không phải đại đoàn viên sao? Vương Vũ phí hết công sức chạy đến Tần Vương Cung, ngay cả tay của nữ chính cũng không sờ được đã phải chia lìa?
Tại sao hai người bị chia tách lòng ta lại ê ẩm như vậy? Tại sao mắt của ta lại đỏ? Vì sao? Tại sao ta lại khóc?
Tất cả người xem cứ như thế mà cười mà khóc theo phim.
Nhất là những nữ hài cảm tính, lúc này lại càng khóc bù lu bù loa.
Chờ đợi người yêu ngàn năm.
Kết cục sau cùng lại là một câu, thật xin lỗi, ta không phải người ngươi đang chờ. Sau đó, cổ mộ một lần nữa khép lại, mỗi người một nơi.
Tiếp tục chờ đợi?
Hay là chết?
Cùng lúc đó.
Cuối phim, lăng mộ Tần Thủy Hoàng lại bị đóng cửa, các dãy tượng binh mã của Tần Thủy Hoàng dần dần bị bụi bao phủ khi đất núi rung chuyển.
Vương Vũ và Phan Anh Tử lại một lần nữa xa nhau.
Ca khúc chủ đề của phim Thần Thoại chậm rãi vang lên.
Rất nhiều người xem vẫn còn đang nức nở cảm động.
Lúc này, những khán giả quan tâm đến lịch sử đều không khỏi ngạc nhiên trước thiết kế lăng mộ Tần Thủy Hoàng và hình ảnh tượng binh mã Tần Thủy Hoàng gây sốc trên màn ảnh.
Không thể nào?
Chẳng lẽ nói trong mộ Tần Thủy Hoàng thật sự có tượng binh mã như vậy sao? Tại sao những thứ này lại sinh động như thật?
Đừng nói những khán giả yêu thích lịch sử có mặt tại hiện trường, ngay cả những kẻ thô lỗ vô văn hóa cũng bị sốc trước hàng nghìn tượng binh mã ở phần cuối.
Thạch Chí Kiên đã chi rất nhiều tiền để quay cái kết này.
Vào thời đại này, không có thiết kế hiệu ứng máy tính đặc biệt. Thạch Chí Kiên đã bỏ ra ba chục nghìn đô la Hồng Kông cho những người thợ thủ công làm tượng kẹo ở Hồng Kông, yêu cầu bọn hắn dựa theo tạo hình của tượng binh mã, tạo ra một nghìn tượng binh mã hình dáng khác nhau.
Sau đó, hắn mượn kỹ thuật chụp ảnh đặc biệt được sử dụng ở Nhật Bản khi quay bộ phim Ultraman thực hiện những bức ảnh đặc biệt về các nhân vật tượng binh mã này, cuối cùng tạo ra hình ảnh khí thế bàng bạc đó.
Chỉ một cảnh quay nhưng Thạch Chí Kiên đã tốn không ít. Điều này khiến cho đám người Trâu Văn Hoài đến giờ vẫn lên án hắn, chỉ cảm thấy Thạch Chí Kiên đang khoe khoang một tượng binh mã không tồn tại, lại còn làm giống như thật, hoàn toàn đang lãng phí tiền.
Nhưng bây giờ…
Bọn hắn lại cảm thấy đáng giá.
…
Khi đèn rạp bật lên và bộ phim dần kết thúc, vô số người vẫn còn đắm chìm trong câu chuyện sâu sắc, ngoạn mục và khó tin này, không thể thoát ra được.
Khi bài hát kết thúc vang lên, không biết ai đã đứng lên trước và bắt đầu vỗ tay nhiệt liệt.
Sau đó, khán giả thứ hai đứng lên, khán giả thứ ba đứng lên, rồi bốn năm…
Tất cả khán giả đều tự động đứng dậy. Bọn hắn cùng nhau vỗ tay, ăn mừng một bộ phim vô cùng xuất sắc ra đời.