Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 630 - Chương 630. Nhân Tâm Sở Hướng, Thiên Hạ Vô Địch

Chương 630. Nhân tâm sở hướng, thiên hạ vô địch
Chương 630. Nhân tâm sở hướng, thiên hạ vô địch

“Thiệu tiên sinh, chúc mừng ngươi. Bộ phim mới của quý công ty vô cùng hot. Tối hôm qua ta đã xếp hàng rất lâu mới mua được vé.”

“Đúng vậy, đúng vậy, quả nhiên là một vé khó cầu. Xem ra lần sau ta phải gọi điện thoại cho Thiệu tiên sinh xin một vé rồi.”

Hai ông chủ nhỏ cùng nhau đứng dậy nâng ly, nịnh nọt Thiệu Nghị Phu.

Ông trùm Thiệu nghe xong, trong lòng cảm thấy dễ chịu, vội khiêm tốn nói: “Hai vị đúng là chỉ biết nói đùa. Chỉ cần nói một câu với giám chế là có thể có được thôi mà.”

Nói xong, hắn quay sang nói với Chu Độ Văn: “Độ Văn, còn không mau chào hỏi mọi người đi.”

Chu Độ Văn không ngờ ông trùm Thiệu lại nhắc đến hắn trong trường hợp này. Đây rõ ràng là một lời khen ngợi biến tướng.

Chu Độ Văn vội vàng đứng dậy, giọng điệu kích động: “Ta là Chu Độ Văn, về sau mong hai vị chiếu cố nhiều hơn.”

“Giám chế Chu vất vả rồi. Nghe nói lần này ngươi đã lập được công lớn.”

“Đúng vậy, sau này chúng ta cũng cần giám chế Chu chiếu cố nhiều hơn.”

Hai ông chủ vô cùng khách sáo.

Rất nhiều lãnh đạo cấp cao của Thiệu thị nhìn thấy đều hâm mộ không thôi, ngay cả Phương Nghệ Hoa cũng cảm thấy trong lòng ê ẩm.

Chu Độ Văn mừng đến không ngậm miệng lại được, chỉ cảm thấy mấy ngày qua hắn không phí công bận rộn. Thiệu tiên sinh quả nhiên tâm lý, còn nhớ đến hắn.

“Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại. Thiệu tiên sinh, chúng ta ăn uống linh đình ở đây, bên phía Thạch Chí Kiên chỉ sợ than thở, nước mắt như mưa.”

“Đúng vậy, trước đó Thạch Chí Kiên đã giống trống khua chiêng đến kinh thiên động địa, còn tưởng rằng bộ phim này của hắn ghê gớm đến cỡ nào. Bây giờ lộ tẩy rồi, cái gì cũng không phải.”

“Các ngươi không cần nói hắn như thế. Người trẻ tuổi mà, không hiểu quy củ, tâm cao khí ngạo. Chúng ta nên cho hắn thêm cơ hội.” Ông trùm Thiệu nói.

Một ông chủ nhỏ giơ ngón tay cái lên: “Thiệu tiên sinh, không hổ danh là Thiệu tiên sinh. Quả nhiên đức cao vọng trọng.”

“Đúng vậy, Thiệu tiên sinh khoan dung độ lượng. Nào, chúng ta kính Thiệu tiên sinh một ly.”

Mọi người vội vàng đứng dậy mời ông trùm Thiệu một ly.

Lúc này, đột nhiên có người cầm một đống báo chí chạy vào: “Không xong rồi, Thiệu tiên sinh, xảy ra chuyện lớn rồi.”

“Xảy ra chuyện gì? Cần chi phải vội vàng hấp tấp như vậy?” Ông trùm Thiệu không nhịn được quát lớn.

“Ngươi hãy đọc những tờ báo này đi.”

“Báo nào?”

“Xảy ra chuyện gì?”

Mọi người cũng không nhịn được tò mò.

Ông trùm Thiệu cầm những tờ báo đọc qua. Ban đầu hắn không có cảm giác gì nhưng dần dần sắc mặt của hắn trở nên khó coi.

Chu Độ Văn, Phương Nghệ Hoa và những người khác lúc này cũng đã nhìn ra.

Hôm nay, tất cả trang đầu của các tờ báo đều viết về Thần Thoại.

“Khai sáng đề tài xuyên không, dẫn đầu trong khoa học viễn tưởng.”

“Tẩm lăng Tần Hoàng, tiên đoán tượng binh mã.”

“Rốt cuộc là tình yêu thê mỹ nay là truyền thuyết lịch sử? Hãy xem Thần Thoại để có cảm giác khác biệt.”

Mặt ông trùm Thiệu không đổi sắc, cố gắng lật đến mấy trang cuối cùng của tờ báo. Lúc này hắn mới nhìn thấy một vài dòng bình luận về Đại Túy Hiệp của Thiệu thị, đồng thời những bình luận là hắn bỏ tiền mua người ta làm.

Ông trùm Thiệu hít sâu một hơi, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Chu Độ Văn ở bên cạnh không nhịn được nói: “Những tờ báo này nhất định là giả. Hết thay là Gia Hòa mua bản thảo. Thạch Chí Kiên thích nhất là làm mấy chuyện hèn hạ này.”

“Đúng đúng đúng. Nhất định là mua rồi. Nếu không, không thể nào tất cả bài báo đều là Thần Thoại của hắn?”

Trong lúc mọi người bàn tán ầm ĩ, một giọng nói vang lên: “Không phải đâu. Ở đây còn có hai bài báo. Một là của Lý Hán Tường viết, một là của… Hồ Kim Thuyên viết.”

Cái gì?

Mọi người cảm thấy choáng váng.

Lý Hán Tường còn dễ nói, nhưng Hồ Kim Thuyên là người của Thiệu thị, hơn nữa còn là đạo diễn mà ông trùm Thiệu kính trọng nhất. Hắn cũng giúp viết bài bình luận cho Thần Thoại?

Mọi người không nhịn được, vội vàng nhìn xem.

Chỉ thấy Hồ Kim Thuyên dùng tiêu đề rất lớn để viết: “Thần Thoại vừa ra, ai dám tranh phong? Ta phục!”

“Ngươi phục cái quỷ.” Ông trùm Thiệu ôm ngực, lung lay như sắp đổ.

“Không thể nào? Chẳng lẽ ông trùm Thiệu sẽ thua trong tay tên tiểu tử Thạch Chí Kiên?”

Lợi Triệu Thiên ngậm điếu xì gà xem tờ báo, không thể tin nổi.

Winzerton nói: “Lúc này chỉ mới bắt đầu mà thôi. Hơn nữa, số lượng vé bán ra trong ngày đầu tiên của Gia Hòa chỉ bằng một nửa Thiệu thị.”

“Thật sao?” Gương mặt Lợi Triệu Thiên hiện lên sự khinh thường, tay lắc lắc tờ báo: “Ngươi có biết cái này là gì không?”

“Không phải là tờ báo sao?” Winzerton không rõ cho lắm.

“Sai! Cái này không chỉ là tờ báo mà nó còn là một công cụ. Công cụ khống chế lòng người.” Giọng điệu Lợi Triệu Thiên thâm trầm, miệng ngậm điếu xì gà, sau đó phun ra một làn khói: “Nhân tâm sở hướng, thiên hạ vô địch.”

Hết chương 630.
Bình Luận (0)
Comment