Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 646 - Chương 646. Bốn Đại Phú Hào Đến Chúc Mừng

Chương 646. Bốn đại phú hào đến chúc mừng
Chương 646. Bốn đại phú hào đến chúc mừng

“Không sao, không sao. Hào ca của ngươi đầy nghĩa khí mà. Nghe nói có rất nhiều người khi dễ ngươi, ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Trước đó, ta bận quá không có thời gian giúp ngươi. Bây giờ ta làm thứ này đặt bên cạnh ngươi, lúc nào cũng có thể nhìn thấy ngươi.”

“Cảm ơn! Có ai không, mau mang tượng thổ địa gia này đi, cúng táo với chuối cho hắn.”

“Đừng, ta không thích chuối. Cúng thứ gì có vitamin đấy. Ta thích cam nhất.”

Thạch Chí Kiên trợn mắt: “Ăn cam xui xẻo lắm. Hào ca, sau này ngươi bớt ăn lại đi.”

“Ngươi nói vậy là sao?”

“Sau này ngươi sẽ biết.”

“Ăn cam” là một đặc sản trong nhà tù của Hồng Kông. Rất nhiều phạm nhân sau khi ra tù nhìn thấy quả cam đã buồn nôn.

“Tên khốn A Sài ngươi, ở đây nào có đại nhân vật nào chứ? Ngươi nhìn đi, toàn là những tôm nhỏ cá con. Còn nữa, ngươi không phải nói Thạch gì nhỉ…”

“Thạch Chí Kiên…”

“Ta mặc kệ hắn là Thạch cái gì Kiên, ngươi không phải nói hắn quen với bốn đại thanh tra sao? Bọn hắn đang ở đâu? Một người cũng không thấy.”

A Sài bị ủy viên Tả Kiều Trị mắng cho xối máu đầu.

Tả Kiều Trị chống nạnh thở phì phò nhìn chung quanh, lại mắng to: “Ngươi nhìn đi, ngay cả phóng viên truyền thông cũng không có mấy ai, lại còn đang ngáp dài kia kìa.”

A Sài nhìn một chút, quả nhiên cách đó không xa chỉ có năm ba phóng viên cổ đeo máy chụp hình, có vẻ như rất nhàm chán, người thì hút thuốc, người thì ngáp.

“Ngươi đừng có nhìn nữa, tên khốn này. Ta thấy ngươi đừng gọi là A Sài, mà gọi ngươi là củi mục thì hay hơn.” Tả Kiều Trị càng nói càng tức.

“Được rồi, lát nữa chào hỏi tên họ Thạch kia xong thì chúng ta đi. Mấy cái nơi quỷ quái này, chúng ta không cần đến nữa.” Tả Kiều Trị đưa tay nới lỏng cà vạt, khó chịu nói.

Thạch thái công cùng với hai đứa con trai đến hiện trường lễ khởi công.

“A Kiên, chúng ta đến chúc mừng ngươi.” Nhị thúc và tam thúc rất nhiệt tình chủ động chào hỏi Thạch Chí Kiên.

Thạch thái công cố tình đi đằng sau, chắp tay sau lưng, vô cùng kiêu ngạo.

Thạch Chí Kiên hơi kinh ngạc một chút nhưng cũng không để trong lòng. Người đến là khách, vì thế hắn bước đến tiếp đãi mọi người.

Thạch Chí Kiên trò chuyện với nhị thúc và tam thúc vài câu, lúc này mới tiến lên ân cần hỏi thăm Thạch thái công.

Thạch thái công còn muốn kênh kiệu sĩ diện, nhị thúc và tam thúc ở bên cạnh đã nháy mắt ra hiệu.

Thạch thái công tằng hắng một cái, đang định lên tiếng, lập tức nghe tiếng hỗn loạn chung quanh.

“Ồ, ủy viên Tả đến rồi sao?”

“Đúng vậy, là hắn.”

Trong số những vị khách mà Thạch Chí Kiên mời không thiếu một số danh lưu thân sĩ. Vừa nghe ủy viên Tả Kiều Trị đến, bọn hắn đã vội vàng tiến lên đón tiếp.

Thời đại này, ủy viên khu phần lớn xuất thân từ danh môn vọng tộc.

Những người này không chỉ có quyền biểu quyết và quyền đề cử mạnh mẽ mà còn có thể nói chuyện trước mặt người nước ngoài.

Nhất là những ủy viên này còn nắm rất nhiều công hội ở Hồng Kông. Mọi động thái của bọn hắn thường có thể ảnh hưởng đến chính trị, kinh tế Hồng Kông.

“Ủy viên Tả, xin chào, rất hân hạnh được gặp ngươi.”

“Ủy viên ngươi bận rộn mà còn đến đây, quả nhiên không ngại cực khổ vì dân phục vụ.”

“Nào có, nào có.”

“Khách sáo rồi, khách sáo rồi.”

Tả Kiều Trị rất hưởng thụ cảm giác được người ta bao quanh nịnh nọt.

Hắn kiêu ngạo chào hỏi mọi người, sau đó mới bước đến trước mặt Thạch Chí Kiên, hờ hũng bắt tay với đối phương, tùy tiện nói vài câu khách sáo. Hắn cảm thấy làm như vậy là đã nể mặt Thạch Chí Kiên lắm rồi. Chào hỏi xong, hắn dự định quay người rời đi.

Đúng lúc này, có người nói: “Trường Giang Thực Nghiệp Lý Giai Thành ông chủ Lý đến.”

Ông chủ Lý?

Lý Giai Thành?

Đây là đại nhân vật có tài sản hơn trăm triệu.

Chẳng những người chung quanh kinh ngạc, ngay cả Tả Kiều Trị cũng không nhịn được mà cảm thấy ngạc nhiên. Tại sao Lý Giai Thành lại đến chúc mừng Thạch Chí Kiên? Bọn hắn không phải đối thủ một mất một còn sao?

Không đợi mọi người lấy lại tinh thần, lại nghe tiếng người hô: “Tập đoàn Lợi thị, ông chủ Lợi Triệu Thiên ông chủ Lợi đến.”

“Trời ơi, Lợi Triệu Thiên cũng đến sao?”

“Nhà họ Lợi tiếng tăm lừng lẫy cũng đến sao?”

Mọi người từ kinh ngạc biến thành giật mình.

Tả Kiều Trị lại càng kinh ngạc đến không ngậm miệng được.

Lợi Triệu Thiên không phải cũng là đối thủ một mất một còn với Thạch Chí Kiên sao? Tại sao hắn cũng đến?

“Tập đoàn Hoắc thị Hồng Kông Hoắc Ưng Đông ông chủ Hoắc đến.”

“Tập đoàn Từ thị Hồng Kông, Từ Quang Chu ông chủ Từ đến.”

Oành một chút, toàn trường nổ tung.

Tất cả mọi người, bao gồm Tả Kiều Trị bên trong đều mở to mắt, không thể tin được cảnh tượng trước mặt.

Thạch thái công và hai đứa con trai lại càng ngoác mồm.

Chuyện gì xảy ra thế?

Hôm nay bốn đại thanh tra không đến nhưng bốn đại phú hào lại đến?

Thạch thái công run rẩy, có chút đứng không vững.

“A Quý, A Vinh, ta có nghe lầm hay không? Bốn đại phú hào đều đến, tất cả đều đến chúc mừng cho A Kiên?” Bờ môi Thạch thái công phát run, sớm không nói ra lời.

Thạch Đạt Quý và Thạch Đạt Vinh cũng giống như vậy: “Ngươi không nghe nhầm đâu, bọn hắn đến thật rồi.”

Hết chương 646.
Bình Luận (0)
Comment