Tả Kiều Trị và trưởng trấn Vương làm như không nhìn thấy ba người Thạch thái công, trực tiếp lướt qua bên cạnh, bước về phía Thạch Chí Kiên, ôm quyền chắp tay nói: “Thật ngại quá, quấy rầy Thạch tiên sinh rồi. Hôm nay bận quá, chúng ta còn chưa kịp trò chuyện với nhau.”
“Hy vọng Thạch tiên sinh cho chúng ta một cơ hội.”
Thạch Chí Kiên mỉm cười nói: “Mời ngồi.”
Tả Kiều Trị và trưởng trấn Vương không khỏi vui mừng, vội ngồi vào chỗ ba người Thạch thái công.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến ba người Thạch thái công lúng túng không thôi.
Đây rốt cuộc có phải nhà mình hay không?
Mọi người một lần nữa ngồi xuống.
Sở dĩ hôm nay Tả Kiều Trị và trưởng trấn Vương đến đây, đơn giản là vì bọn hắn nhìn thấy được quan hệ nhân mạch của Thạch Chí Kiên lớn đến cỡ nào. Đối với người cầm quyền của một địa phương nhỏ như bọn hắn mà nói, mặc kệ là Hoắc Ưng Đông hay là Từ Quang Chu, muốn bóp chết bọn hắn chẳng khác bóp chết một con kiến.
Hiện tại, Thạch Chí Kiên cùng với đại thiếu nhà họ Hoắc, tam thiếu nhà họ Từ khai thác bất động sản trên địa bàn của bọn hắn, bọn hắn đương nhiên phải chạy đến biểu thị thái độ của mình một chút.
Thạch Chí Kiên thấy bọn hắn nhiệt tình như vậy cũng không tiện từ chối, lập tức nói chuyện với hai người một lát.
Lúc này, cả chủ và khách đều vui vẻ.
Thạch Chí Kiên nói hắn có việc cần làm. Công ty bất động sản vừa mới khai trương, có rất nhiều chuyện phải giải quyết, cho nên hắn đành phải ra về trước.
Mọi người không dám giữ lại, cùng nhau tiễn Thạch Chí Kiên.
Chờ Thạch Chí Kiên rời đi rồi, lúc này trưởng trấn Vương mới có đủ quyền lực, tằng hắng một cái nói với nhị thúc và tam thúc, thương hội địa phương do thị trấn thành lập vẫn còn thiếu hai danh ngạch, muốn mời nhị thúc và tam thúc gia nhập.
Đối với nhị thúc và tam thúc mà nói, đây là một chuyện vui lớn.
Thương hội địa phương không phải ai cũng có thể tùy tiện tham gia. Trước kia, cho dù bọn hắn có đi cửa sau cũng không thể chen vào, không ngờ bây giờ bọn hắn lại có thể tham gia.
Lúc này, hai người cùng nhau biểu thị sự cảm kích đối với trưởng trấn Vương.
Bên này, Tả Kiều Trị nói với Thạch thái công, lúc trước Thạch thái công đã từng dạy học tại trường tư thục, kinh nghiệm phong phú, lại đức cao vọng trọng, hy vọng Thạch thái công có thể tiếp tục “phát huy nhiệt huyết”, đảm nhiệm chức hiệu trưởng của trường tiểu học Thuyên Loan.
Thạch thái công vạn lần không ngờ lại có miếng bánh to đùng như vậy nện vào đầu mình. Hắn kinh ngạc đến mức đứng không vững.
Đời này hắn cực khổ dạy người khác học hành. Sau khi về hưu thì ăn no chờ chết, không có chuyện để làm, không ngờ về già còn có thể tái xuất giang hồ.
Tả Kiều Trị tán dương Thạch thái công bảo đao chưa già, tuổi già nhưng chí không già… cuối cùng hắn động viên vài câu: “Người của nhà họ Thạch xuất hiện nhân tài tầng tầng lớp lớp. Thuyên Loan sau này phải dựa vào nhà họ Thạch các ngươi rồi.”
Đám người Thạch thái công đương nhiên hiểu được nhân tài ở đây tuyệt đối không phải chỉ bọn hắn.
Cho nên, sau khi cung kính tiễn ủy viên Tả và trưởng trấn Vương rời đi, Thạch thái công đầu tiên cho người mang bài vị của cha Thạch Chí Kiên là Thạch Đạt Phú ra.
Khi còn sống, Thạch Đạt Phú luôn bị Thạch thái công khinh thường, bị người của gia tộc Thạch thị giễu cợt chỉ là một thợ đóng giày. Lúc này, bài vị của hắn đã được đặt ở chỗ bắt mắt nhất trong từ đường tổ tông.
Thạch thái công lại cho người mang trái cây và đồ cúng lên, đốt nhang, sau đó nói với hai đứa con trai: “Các ngươi mau tế bái đại ca của mình đi.”
Tiếp theo, hắn quay đầu lại nói với người của gia tộc Thạch thị: “Truyền lại lời của ta, từ hôm nay trở đi, ai cũng không được động vào bài vị này. Đồng thời một ngày phải đến thắp nhang ba lần.”
Hôm sau.
Tin tức về lễ động thổ của công ty bất động sản Thần Thoại quả nhiên phát nổ.
Nội dung đăng trên báo rất “đa dạng”.
Có những bài viết về nội tình của công ty bất động sản Thần Thoại, ví dụ như Hoắc thị, Từ thị liên thủ gia nhập liên minh. Ba đại nhân vật của Thần Thoại cùng nhau xuất hiện. Trên báo còn có tấm ảnh của Thạch Chí Kiên, Từ Thế Huân và Hoắc Chấn Đình, được vinh dự đặt cho biệt danh là Thần Thoại tam kiếm khách.
Còn có bài báo viết về ân oán tình cừu giữa Thạch Chí Kiên và Lợi Triệu Thiên cùng với Lý Giai Thành, nói bọn hắn là tam quốc tranh hùng, bây giờ tạm thời thu binh bắt tay giảng hòa.
Thậm chí, cũng không biết từ chỗ nào truyền đến tin tức nói Thạch Chí Kiên là con riêng của Hoắc lão đại. Trước đó Hoắc lão đại lạnh nhạt với hắn chỉ vì muốn khảo nghiệm hắn. Hiện tại, Thạch Chí Kiên đã có tiền đồ, Hoắc lão đại lập tức xuất hiện nhận người thân. Cũng chính vì thế, nhà họ Hoắc và nhà họ Từ mới đến chúc mừng Thạch Chí Kiên trong ngày lễ động thổ, và cũng chính vì thế Lợi Triệu Thiên và Lý Giai Thành mới không thể không nể mặt Hoắc lão đại, biến chiến tranh thành tơ lụa với Thạch Chí Kiên