Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 655 - Chương 655. Sinh Con Như Thạch Chí Kiên

Chương 655. Sinh con như Thạch Chí Kiên
Chương 655. Sinh con như Thạch Chí Kiên

Biệt thự nhà họ Hoắc.

Phốc.

Bên cạnh bàn ăn, Hoắc đại thiếu cầm tờ báo phun ra một ngụm nước canh.

Hoắc đại thiếu vừa kinh ngạc vừa run tay chỉ vào tờ báo nói với Hoắc lão đại: “Cha, tên phóng viên này thêu dệt quá vô cớ. Ngươi có thêm một đứa con trai, còn ta thì có thêm một đứa em trai.”

Hoắc lão đại nheo mắt nhìn thoáng qua nội dung bài báo, cũng không tức giận: “Miệng là ở trên thân của người ta, bút là nằm trong tay của người ta. Muốn nghĩ thế nào, viết thế nào là tùy vào bọn hắn.”

“Không phải, đây chính là xúc phạm danh dự của người khác. Hơn nữa, nếu A Kiên đọc được, không biết hắn sẽ tức giận đến cỡ nào.”

“Sao? Chẳng lẽ làm con trai của ta mất mặt đến vậy à?” Hoắc lão đại trừng con trai một cái.

Hoắc đại thiếu rụt đầu lại: “Ngươi biết ta không phải có ý như vậy mà. Nhưng lão nhân gia ngài, khụ khụ, có thể kềm chế một chút không. Ta đã có nhiều em trai em gái đến như vậy rồi, bây giờ có thêm nữa, ta sợ chịu không nổi.”

“Chịu cái đầu ngươi đấy. Hôm nay là ngày khởi công đầu tiên, ngươi còn không mau đi chuẩn bị.”

“Ta uống canh đã.”

“Uống cái đầu ngươi đấy. Còn không mau đi?”

“Ta biết rồi, nhưng canh là để uống mà.” Hoắc đại thiếu mắt trợn trắng, đứng lên chuẩn bị đến công ty bất động sản Thần Thoại làm việc.

Khi bước lên lầu, Hoắc đại thiếu lại không nhịn được quay đầu xuống, lập tức nhìn thấy Hoắc lão đại cầm tờ báo “cười ngây ngô”, hắn không khỏi gãi đầu, thầm nghĩ: “Không phải A Kiên là con riêng của cha mình chứ?”

Hoắc lão đại vừa uống canh vừa đọc tờ báo, càng đọc càng cảm thấy thú vị.

Tên phóng viên đó thật sự giỏi viết những vấn đề vô nghĩa, ngay cả A Kiên mà cũng viết thành con trai của hắn.

Nếu Hoắc mỗ ta có được đứa con trai như Thạch Chí Kiên, đây chính là thắp nhang cầu nguyện tám đời.

Hoắc lão đại âm thầm cảm thán.

Tuy con cái của hắn nhiều nhưng không một ai ưu tú như Thạch Chí Kiên, nhất là vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai như thế.

Hắn nhớ đến trong khoảng thời gian này Thạch Chí Kiên lôi kéo khắp nơi, đấu trí đấu dũng với đám lão đại ông trùm uy tín lâu năm của Hồng Kông, tuổi còn nhỏ nhưng không hề rơi vào thế hạ phong.

Hoắc lão đại đặt tờ báo xuống, không khỏi cảm khái: “Sinh con là phải sinh giống như Thạch Chí Kiên.”

Biệt thự Từ thị.

Cuộc sống của Từ tam thiếu lúc nào cũng muôn màu muôn vẻ. Nói một cách chính xác là, không phải ở vũ trường thì cũng là trên đường đến vũ trường. Mặc dù trong nhà không thiếu ăn thiếu uống, nhưng hắn lại thích ra ngoài ăn chơi đàng điếm.

Vì thế, Từ lão thái gia không dưới một lần dạy dỗ hắn, lần nào Từ tam thiếu cũng gật đầu hứa hẹn sau này sẽ không tái phạm, nhưng chưa đến hai ngày đã quay về trạng thái trước đó.

Nhưng hôm nay, Từ tam thiếu lại dậy thật sớm, đánh răng rửa mặt, bảo người làm mang quần áo đã được ủi sẵn cho hắn, vừa nhìn kính vừa huýt sáo, nội thay quần áo xong cũng mất một tiếng.

Chờ Từ tam thiếu quần áo phẳng phiu, đầu chải sáp bóng loáng, mang giày da không dính bụi xuống dưới nhà, Từ lão thái gia, đại ca Từ Thế Kiến và nhị ca Từ Thế Văn đã ngồi sẵn trên bàn ăn đều kinh ngạc nhìn hắn.

Từ tam thiếu vô cùng thỏa mãn với ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Hắn nói một câu tiếng Anh: “Sorry!” Không đợi người làm tiến lên, hắn đã tự kéo ghế ngồi xuống: “Thật ngại quá, bắt mọi người phải chờ lâu. Chúng ta ăn cơm thôi.”

Từ Thế Kiến vô cùng khó chịu khi nhìn vẻ mặt đắc ý của Từ tam thiếu. Hắn mở miệng châm chọc: “Tam đệ, ngươi làm việc lúc nào cũng nôn nóng. Lần này ngươi quản lý công ty xây dựng Từ thị, ngươi nhất định phải tập trung, đừng cà lơ phất phơ nữa.”

“Ta cà lơ phất phơ chỗ nào chứ? Chẳng lẽ chỉ có công ty vận tải do ngươi quản lý mới giúp gia tộc kiếm được tiền, còn ta không thể làm xây dựng, chia sẻ gánh nặng với gia tộc sao?”

Từ Thế Kiến không ngờ Từ tam thiếu lại dám mạnh miệng như vậy. Hắn hừ lạnh một tiếng: “Ta đang nói cái gì chắc ngươi cũng hiểu. Ngươi nhìn xem thái độ của ngươi bây giờ là gì? Mới đạt được chút xíu thành tựu đã đắc ý quên hình, không biết lễ phép gì cả.”

“Ai không biết lễ phép? Ngươi là đại ca của ta, ta tôn trọng ngươi. Hay ngươi cần sáng nào ta cũng phải quỳ xuống thỉnh an ngươi thì ngươi mới hài lòng? Ngoài ra, cha còn đang ngồi ở đây. Lão nhân gia hắn còn chưa lên tiếng, ngươi dựa vào cái gì mà lớn giọng với ta?”

“A, ta biết rồi, ngươi vẫn luôn đánh chủ ý vào công ty xây dựng. Bây giờ nó bị ta cướp đi, ngươi khó chịu đúng không? Đại ca, tất cả mọi người đều là anh em ruột. Ngươi quản lý vận tải đường thủy, nhị ca quản lý ngân hàng. Các ngươi tốt xấu gì cũng phải chừa cho ta một chút chứ, đừng có tham lam như vậy được không?”

Hết chương 655.
Bình Luận (0)
Comment