Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 657 - Chương 657. Trung Thành

Chương 657. Trung thành
Chương 657. Trung thành

“Cố lên, cuối năm ta sẽ tăng lương cho ngươi.” Thạch Chí Kiên khích lệ một câu rồi quay người bước lên lầu.

Đằng sau, Asam vẫn còn đứng thẳng, tư thái cung kính đưa mắt nhìn theo Thạch Chí Kiên rời đi.

Hắn đến từ Punjab ở Ấn Độ và là người theo đạo Sikh.

Ưu điểm lớn nhất của tộc người bọn hắn là trung thành và thủ tín.

Trong nhà còn có mười một người cần hắn nuôi sống.

Hắn kiếm tiền ở Hồng Kông gửi về cho ông bà, cha mẹ, còn có em trai em gái.

Ấn Độ rất nghèo.

Nhà hắn lại càng nghèo.

Trước kia, trong nhà chỉ có một cái quần. Người nào ra ngoài thì mặc.

Hắn nhớ rất rõ mẹ của hắn phải lấy nước mắt rửa mặt, đi hỏi xin từng đồng đưa hắn đến Hồng Kông làm việc.

Mẹ nói: “Asam, đi đi, đến Hồng Kông, đến cái nơi hoa lệ đó kiếm miếng cơm. Nếu còn ở nhà nữa, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ chết đói.”

Cứ như vậy, chiếc quần duy nhất trong nhà đã dành cho hắn. Hắn cầm số tiền ít ỏi mà mẹ của hắn vất vả lắm mới kiếm được đến Hồng Kông tìm anh họ Amir để nương tựa.

Amir giới thiệu công việc này cho hắn, tiền lương ba trăm đô la Hồng Kông.

Hắn rất thỏa mãn, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn cầm được nhiều tiền như vậy.

Hắn còn nhớ khi gửi tiền về Ấn Độ, ở nhà có hồi âm. Bây giờ mẹ và em gái của hắn đã có thể mặc quần.

Thì ra lần đầu tiên có một chiếc quần thuộc về mình lại tốt như vậy.

Hôm qua, khi hắn nghe nói tòa nhà này đã bị ông chủ bán đi, hắn cho rằng mình sắp sửa thất nghiệp nhưng không ngờ ông chủ mới lại là vị Thạch tiên sinh mà hắn thích nhất, cũng như tôn kính nhất.

Thạch tiên sinh là người tốt.

Ta nhất định phải trung thành tuyệt đối với hắn.

Phải.

Ta nhất định phải canh cửa cho thật tốt.

Tuyệt đối không cô phụ sự kỳ vọng của hắn đối với ta.

Asam thẳng lưng, trong lòng thề thốt.

Thạch Chí Kiên cầm cặp công văn lên lầu ba.

Trước đó, công ty Thần Thoại chuyển tới chỉ thuê mấy văn phòng ở lầu ba. Sau đó, quy mô công ty không ngừng lớn mạnh, nhân viên cũng càng lúc càng nhiều.

Tiếp theo, công ty bất động sản Thần Thoại thành lập. Hắn cảm thấy văn phòng của mình bắt đầu chật chội, vừa lúc ông chủ của tòa nhà này muốn bán tài sản ở Hồng Kông để về nước Anh phát triển.

Thạch Chí Kiên tiếp xúc với đối phương một chút, cuối cùng bỏ ra 2,2 triệu đô la Hồng Kông để mua lại tòa nhà.

2,2 triệu không phải là con số nhỏ. Thạch Chí Kiên có thể đồng ý ngay lập tức khiến cho ông chủ kia phải giật mình.

Tuy nhiên, Thạch Chí Kiên biết vị trí địa lý và tổng diện tích của tòa nhà sẽ có giá trị gấp đôi sau mười năm, giao dịch này chắc chắn sẽ kiếm được lợi nhuận.

Tòa nhà này có tổng cộng năm tầng, từng thuộc sở hữu của công ty điện thoại Hồng Kông. Mạng điện thoại ở tầng trên và tầng dưới đặc biệt phát triển. Đây là điều mà Thạch Chí Kiên hài lòng nhất.

Về cơ bản văn phòng nào cũng được trang bị điện thoại cố định, không giống như ở Nguyên Lãng, muốn lắp điện thoại phải tốn tiền đãi khách ăn cơm, cuối cùng còn phải bỏ tiền kéo dây điện thoại, khi đó mới cho ngươi cài máy.

Tầng một và tầng hai đều được cho thuê làm cửa hàng. Thạch Chí Kiên kiểm tra tình huống tiền thuê nhà trước đây của tòa nhà, hàng năm ít nhất cũng có thể thu được một trăm nghìn tiền thuê.

Công ty Thần Thoại đang thuê lầu ba. Lầu bốn dành cho công ty Gia Hòa. Lầu năm là công ty bất động sản Thạch Chí Kiên vừa mới thành lập.

Có thể nói toàn bộ tòa nhà đã được Thạch Chí Kiên bố trí đủ, không hề lãng phí.

Thạch Chí Kiên lên lầu ba, còn chưa bước vào hành lang, hắn đã nghe trong phòng truyền đến một giọng nữ rất phách lối.

“Có nhầm hay không vậy? Nơi này của các ngươi lại tàn như thế sao? Cũng may Vĩnh Khang của chúng ta không chuyển đến.”

“Vĩnh Khang của chúng ta bị Thần Thoại các ngươi thu mua thật sự là một sự sỉ nhục.”

“Đám người các ngươi có tư cách gì sai khiến ta? Các ngươi nói muốn nghiên cứu thức uống của Vĩnh Khang chúng ta, bảo ta mang một đống đồ đến đây. Bây giờ các ngươi lại không giải quyết, đúng là gặp quỷ mà.”

Ban đầu Thạch Chí Kiên không muốn ra mặt. Dù sao hắn đã giao toàn bộ mảng thực phẩm cho Lưu Giám Hùng quản lý. Nếu đã tin tưởng đối phương thì nên tôn trọng đối phương, cho hắn cơ hội phát huy.

Nhưng rõ ràng âm thanh phách lối này ngoại trừ Đới Phượng Ny thì không còn ai khác.

Đới Phượng Ny là ai, Thạch Chí Kiên rõ ràng nhất. Nàng xuất thân đại tiểu thư, ngang tàng hống hách. Búp bê như Lưu Giám Hùng căn bản không giải quyết được nàng.

Thế là, Thạch Chí Kiên xách cặp công văn bước vào.

Cọp cái thì cần sơn đại vương hung mãnh hơn hàng phục.

Hết chương 657.
Bình Luận (0)
Comment