Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 691 - Chương 691. Cho Cần Câu Cá Thay Vì Cho Cá

Chương 691. Cho cần câu cá thay vì cho cá
Chương 691. Cho cần câu cá thay vì cho cá

“Từ thiện chân chính là tôn trọng mà không phải bố thí?” Nữ tu Emma ngơ ngác một chút.

Ngay cả Khâu Gia Văn bên cạnh cũng ngạc nhiên trước lời nói của Thạch Chí Kiên.

Tiếp xúc càng lâu với Thạch Chí Kiên, nàng lại càng không hiểu thấu hắn.

“Đương nhiên, nếu nữ tu Emma muốn, thật ra ta đã có một suy nghĩ từ lâu, đó là tuyển một số người tàn tật đến nhà máy của ta làm việc.”

Thạch Chí Kiên nói đều là những lời nói thật lòng. Kiếp trước có một nhà máy sản xuất mì ăn liền tên là Bạch Tượng đã tuyển dụng rất nhiều người khuyết tật làm công nhân, nhà máy này còn được mệnh danh là "nhà máy có tâm nhất".

Nghe xong, nữ tu Emma không khỏi động dung. Bây giờ nàng đã già, điều mà nàng lo lắng nhất là tương lai của những đứa trẻ tàn tật.

Nếu bọn chúng có thể dựa vào đôi bàn tay để nuôi sống bản thân, nàng có thể bỏ xuống tảng đá lớn nhất trong lòng nàng.

“Thật sao, Thạch tiên sinh? Nếu thật sự như vậy, ta nhất định phải đại diện bọn nhỏ cảm ơn ngươi.”

“Không, là ta phải cảm ơn ngươi mới đúng. Ngươi rất xứng đáng với thân phận nữ tu của mình, lại còn là một người mẹ cao cả.”

Khi mọi người trò chuyện với nhau, một đứa bé bị tật ở cánh tay chạy vội đến, la to: “Sơ Emma, xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn. Người của đội múa đánh nhau người người của ban đồng ca.”

“Cái gì?” Nữ tu Emma giật mình.

Trong phòng luyện tập của hội cứu trợ.

Một đám nữ hài đang đánh nhau, bên cạnh có những đứa bé khác đang can ngăn.

“Không được đánh nhau nữa mà, tất cả mọi người đừng đánh nhau. Sơ sắp đến rồi, mọi người dừng tay đi.”

Bên cạnh còn có mấy đứa bé câm điếc khoa chân múa tay khuyên nhủ những nữ hài đang đánh nhau.

“Dừng tay, rốt cuộc các ngươi đang làm gì vậy?” Nữ tu Emme bước vào, lớn tiếng quát.

Hai đám người đánh nhau mới chịu buông ra.

Nữ tu Emma trừng các nữ hài một cái. Các nàng vội vàng tách ra hai bên, chắp tay sau lưng, cúi thấp đầu chờ phê bình.

“Ai nói cho ta biết tại sao các ngươi lại đánh nhau?” Nữ tu Emma xụ mặt xuống.

Một nữ hài bên trái lên tiếng: “Ban đồng ca chúng ta cần phòng luyện tập, nhưng đội múa của các nàng lại cướp dùng.”

Lúc này, một người bên phải đứng ra, dùng tay nói: “Là chúng ta đến trước mà. Đồng thời hôm nay là chủ nhật, trên cửa không có biển "có người", ai đến trước sẽ dùng trước!”

“Ai đến trước dùng trước? Hôm nay rõ ràng là đến ngày của chúng ta dùng, chúng ta đã xin được quyền sử dụng rồi mà.” Nữ hài bên trái bất mãn nói.

Nữ tu Emma đã hiểu ra vấn đề, các nàng vì muốn tranh nhau phòng luyện tập mà đánh nhau.

Hiệp hội cứu trợ thiếu kinh phí, ngoài việc cung cấp thức ăn, quần áo và nhà ở cho trẻ em, mọi người thường chỉ có một phòng tập nhỏ, tổng diện tích chưa đến 20 mét vuông, trang thiết bị còn thô sơ.

Nhưng nơi nhỏ bé đơn sơ như vậy đã trở thành kho báu dành cho những đứa trẻ thích ca hát và nhảy múa của hội cứu trợ.

Bình thường, ba năm bảy sẽ dành cho đội múa. Hai tư sáu sẽ dành cho ca đoàn. Chủ nhật ai đăng ký tập trước sẽ được sử dụng.

Nếu có người xin, nữ tu Emma sẽ dán lên cửa phòng tập “đã có người” nhưng hôm nay nữ tu Emma bận quá nên quên mất.

“Trời ơi, chuyện này nên trách ta vậy.” Nữ tu Emma vỗ trán: “Người của ca đoàn đã xin nhưng ta lại quên mất. Ta xin lỗi.” Emma nói lời xin lỗi đội múa.

Người của đội múa cảm thấy hụt hẫng.

Lúc này.

“Các ngươi rất thích múa đúng không? Nếu các ngươi muốn, các ngươi có thể đến phòng luyện tập của chúng ta để múa. Ta cam đoan, nơi đó còn rộng rãi sáng sủa hơn nơi này, đồng thời còn có giáo viên dạy múa ưu tú dạy cho các ngươi.”

Lúc này các nữ hài mới chú ý đến bên cạnh nữ tu Emma đang có một nam một nữ.

Nữ thì các nàng đã gặp qua, là thư ký Khâu của liên đoàn từ thiện. Các nàng thích gọi Khâu Gia Văn là Khâu tỷ tỷ.

Mỗi lần Khâu tỷ tỷ đến đây đều mang cho các nàng một vài thứ nhất định, ví dụ như đồ trang điểm, kẹp tóc… còn có đồ dùng khi đến tháng nữa.

Trong mắt các nàng, Khâu tỷ tỷ chẳng khác nào chị ruột trong nhà.

Còn người nam bên cạnh Khâu tỷ tỷ thì khá đẹp trai.

Các nàng nhịn không được mà nhìn lén Thạch Chí Kiên thêm mấy lần, chỉ cảm thấy dáng dấp của hắn giống với mấy nam chính trong áp phích mà các nàng lén treo trong phòng, thậm chí còn suất khí hơn nữa.

“Ta xin giới thiệu một chút, vị này là Thạch Chí Kiên của công ty Thần Thoại, Thạch tiên sinh.” Nữ tu Emma giới thiệu: “Hắn muốn mời nữ hài biết múa của hội chúng ta đến tham gia để múa cho đêm hội từ thiện. Đương nhiên, bao ăn ở, ngày nào cũng có đùi gà, hoa quả để ăn, đãi ngộ cực tốt. Ai đồng ý đi nào?”

“Ta đồng ý.”

“Ta đồng ý.”

Những nữ hài bị câm của đội múa vội đưa tay lên, vung vẩy cánh tay.

Hết chương 691.
Bình Luận (0)
Comment